Anh ghét cảm giác bị quản thúc.
Anh muốn là chính mình, thích là làm.
Dựa vào cái gì mà muốn anh tiếp nhận sự an bài của gia đình, chỉ có thể ở bên Vân Khanh.
Vân Khanh nghe thấy anh nói, nháy mắt suy sụp, cô trước mặt ông nội Thích đang phát hỏa, thanh âm run rẩy nói: “Ông nội, Thích Hàn đang nói đùa với ông thôi, ông đừng nóng giận, nữ sinh kia con cũng quen.
”
“Huống hồ hiện tại nhiệm vụ chính của bọn con là học tập cho tốt.
”
“Nên việc có quan hệ với ai, kết giao gì đó, càng không có khả năng.
”
Thanh âm cô nhẹ nhàng gột rửa nội tâm tức giận của ông nội Thích, ông hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Vân Khanh đầy ôn hòa, “Vẫn là Tiểu Khanh ngoan.
”
“Luôn đặt lời nói của ông nội ở trong lòng.
”
Ông cụ thích Vân Khanh còn một nguyên nhân nữa, năm đó ông nội Vân ở trong bộ đội là bạn tốt của ông cụ, nhưng một lần làm nhiệm vụ, lại vì ông cụ mà hy sinh, từ đây đối với Vân gia có chút áy náy.
Mà Vân Khanh, lớn lên đáng yêu tính tình lại ngoan ngoãn, là niềm yêu thích của các trưởng bối.
“Ông nội, Thích Hàn cũng rất sùng bái ông…” Mi mắt cong cong, nỗ lực hòa hoãn không khí, cả đêm đem miệng của hai nhà trưởng bối cười xán lạn.
Lúc gần đi, Thích Hàn đột nhiên gọi cô lại.
Trong bóng đêm, duỗi tay không thấy năm ngón tay, chỉ có hô hấp không ngừng, Vân Khanh thậm chí có thể cảm giác được trên người anh truyền đến hơi thở cực nóng, trái tim không ngừng nhảy lên.
Mà Thích Hàn lại đến gần hơn một bước, cánh tay cơ hồ dán lên cô.
Mùa hè vốn ăn mặc đơn giản, lúc này cánh tay hai người chạm vào nhau, làm Vân Khanh có chút bối rối, “Sao… Làm sao vậy?”
“Tối nay, cảm ơn em.
”
“Với lại hiện tại anh cũng chưa thích ai, điều ông nội nói em không cần để trong lòng.
”
Biểu tình như cũ không chút để ý, nhưng nói đi nói lại vẫn là dội cho cô một chậu nước đá, lạnh thấu xương.
Ý anh nói chính là, không cần đem những lời nói đùa khi còn nhỏ để ở trong lòng.
Sắc mặt Vân Khanh trắng bệch, thân thể có chút lung lay như sắp đổ, lại nỗ lực tươi cười, “Em hiểu.
”
Là cô còn chưa đủ tốt.
Cũng may anh nói, hiện tại chưa thích ai.
Cho nên, cô vẫn có cơ hội, phải không?
Chẳng qua… Thích một người quá khổ, quan hệ của cô với Thích Hàn, so với yêu thầm còn khó chịu hơn.
Rõ ràng cô thích anh, tất cả mọi người đều biết.
Chỉ có anh không biết, hoặc là nói —— làm bộ không biết.