Một Nắng Hạ Một Đêm Thu


Trận đấu một đối một giữa Hạ Vũ và Dương Linh Chi bắt đầu.Quả bóng tung lên, Dương Linh Chi cướp được bóng, giành quyền giữ bóng trước.

Một...!Hai...!Ba...!Cô bắt đầu vươn người dẫn bóng về phía trước, định tạt qua bên trái nhưng lại bị Hạ Vũ chặn lại.

Linh Chi xoay lưng lại với Hạ Vũ, cố gắng tìm lối để dẫn bóng qua nhưng Hạ Vũ lại kèm quá chặt.

Tuy Dương Linh Chi có lợi thế về chiều cao nhưng Hạ Vũ lại nổi trội hơn sức mạnh và tốc độ.

Nhân một giây Linh Chi lơ là, Hạ Vũ liền vươn người cướp lấy quả bóng nhưng lại vồ trượt vì Linh Chi chợt nghiêng sang một bên rồi dẫn quả bóng lách qua bên phải Hạ Vũ, dẫn thẳng đến rổ.Tỉ số là 2 - 0 dành cho Dương Linh Chi.

Cô tiếp tục được quyền giữ bóng, trận đấu tiếp tục.Đang...!4 - 0.

Thêm một quả nữa của Linh Chi.

Cô cười ngạo nghễ, nhìn về phía Hạ Vũ với ánh mắt khinh thường.- Đừng cố nữa.

Thế thôi mọi người cũng đủ nhìn thấy cái thực lực nát bét của đồ dự bị mày rồi.

- Cô làm động tác cắt cổ, nhếch miệng khinh thường.Hạ Vũ tối sầm mặt, trên tay đã lờ mờ nổi gân xanh rồi.- Đừng nghe cậu ta nói.

Cố lên Hạ Vũ.

- Nhóm cổ vũ hai người Gia Đức và Nguyễn Bình gào lên.- Hạ Vũ! Cố lên! - Một giọng nam vang lớn trong đám đông, là Lưu Dục Minh.Đúng vậy.

Giờ cô không phải chỉ có một mình, cô còn bạn bè, còn nhiều người nguyện ý đặt niềm tin vào cô.Hạ Vũ ánh mắt kiên định nhìn vào quả bóng trên tay Dương Linh Chi.Dương Linh Chi vẫn đang giữ thái độ coi khinh Hạ Vũ, cảm giác ván đấu này rất dễ dàng.- Còn tới một phút ba mươi giây cơ mà.

- Hạ Vũ bỗng nheo mắt, nghiêng đầu cười.Lúc Linh Chi đang đơ ra, cô đã lao đến, cướp được bóng về tay, hoàn thành thủ tục di chuyển bóng về sân, một phát ba điểm.Một tiếng "đang" làm mọi người sững sờ, Linh Chi giật mình nhìn lại đã thấy quả bóng trên tay biến mất.- Ba điểm? 3 - 4 rồi.

Một quả nữa thôi.

- Nhóm cổ vũ hai người ngơ ngẩn cười.- Đừng vui mừng vội.

Còn chưa đầy một phút nữa.

- Lương Huy vẫn đang cau mày.

Cô bé này...!Rất có tiềm năng nhưng một phút này sẽ đầy khó khăn một khi Dương Linh Chi bắt đầu kèm chặt và Hạ Vũ không tìm được cách qua người.- Ba điểm thì thế nào? Dù sao cũng không được quả tiếp theo đâu.

- Linh Chi ra thế phòng thủ.

Cô chắc chắn sẽ chặn Hạ Vũ lại, không cho ghi điểm tiếp.Hạ Vũ im lặng không nói gì, thong thả bước đến từ giữa sân, tốc độ nhồi bóng ngày càng nhanh.

Linh Chi đã hạ thấp thế người xuống, Hạ Vũ tiến đến càng gần rồi bỗng nhiên dừng lại, làm tư thế ném rổ."Không, không thể để vào rổ" - Một ý nghĩ xoẹt qua trong đầu Linh Chi.

Cô lập tức xông về phía Hạ Vũ nhưng...Tiếng chuông báo hết thời gian.

Tỉ số trên bàn trọng tài là 5 - 4 dành cho Hạ Vũ.Chuyện là Hạ Vũ đã dùng kỹ thuật Pump Fake (động tác giả) lừa được Linh Chi và có được một quả hai điểm hoàn hảo.Không khí căng thẳng bùng nổ, Gia Đức và Nguyễn Bình lập tức chạy đến bên bạn đưa khăn đưa nước.- Giỏi lắm.

- Lương Thế tiến đến gần và mỉm cười nói.

- Hi vọng sẽ được gặp em trong đội của trường.Gia Đức nhảy ra chỗ Lương Huy đang đơ người rồi hét lớn vào tai anh: "Em đã nói rồi mà.

Đã nói rồi mà" Sau đó lại chạy ra trước mặt Dương Linh Chi, bày ra bộ dạng khinh bỉ, tặc lưỡi:- Chậc...!Thì ra đội chính thức cũng chỉ thế mà thôi.

Còn chẳng bằng một dự bị nữa.Cậu cố ý nhấn mạnh chữ "chính thức" và "dự bị" để mỉa mai cô.Dương Linh Chi cáu kỉnh giậm chân bỏ đi.

Hạ Vũ đưa mắt nhìn theo, cũng không nói gì.

Cô tiến đến bàn đăng ký, điền vào tờ đơn xin gia nhập câu lạc bộ xong liền bị hai con người kia kéo đi ăn trưa.- Tao không ngờ mày lại có thể chơi bóng tốt vậy.- Đúng đúng.

Nhìn mặt con bé kia thấy ghét.- Ừ đấy, còn giọng điệu nữa.- Thôi được rồi.

Ăn nhanh không nguội hết bây giờ.

- Hạ Vũ lên tiếng trấn áp hai con người đang nhanh mồm nhanh miệng lại.- Xí.

Nói có tí hà.Mọi người ăn xong liền đi tập chung theo lớp để chuẩn bị cho buổi cắm trại chiều.Lớp được phân ra thành hai nhóm: một nhóm dựng trại, trang trí và sắp xếp đồ, một nhóm là bán đồ vào buổi tối.

Lớp của Hạ Vũ quyết định bán trà chanh và bánh mì kẹp.

Hạ Vũ được chỉ định gia nhập nhóm thứ nhất.

Dưới trời nắng chang chang, cô và một bạn nam khiêng chiếc cổng trại từ kho ký túc xá ra đến vị trí trại của lớp.

Không may rằng sơn trên cổng trại vẫn chưa khô và áo của Hạ Vũ đã bị dính một chút.- Mày về phòng lấy chanh chà vào đấy là được.

- Mọi người đưa ra gợi ý cho cô, thế nhưng vết sơn ương bướng vẫn cứ nằm đấy không đi.

Chuyện này làm Hạ Vũ phải trở về thay áo khác khiến cô trông hoàn toàn khác với mọi người trong lớp khi mọi người đều mặc đồng phục lớp trong khi một mình cô mặc đồng phục trường.Dọn đồ xong cũng là bảy giờ tối, các khách mời đã đến phòng chờ, mọi người cũng đang quẩy rất hăng trong tiếng nhạc do một học sinh cũng là một DJ nổi tiếng ở trong trường chơi.Hạ Vũ lúc này lại đang đứng ở một góc sân, không hề ăn nhập gì với đám đông kia.

Cô đang cảm thấy rất chán vì tiếng nhạc không hề sôi động như cô muốn.

Trong lúc đang lơ mơ suy nghĩ gì đó có một bàn tay lay cô tỉnh lại.- Này....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui