Một Nắng Hai Sương Đến Ngủ Cùng Anh

Editor: Mướp

Cuối cùng Khúc Úy vẫn đi cùng Thẩm Dung Dữ.

Trước khi đi, họ cùng nhau đến trung tâm thương mại mua vài thứ, đây là lần đầu tiên cô đến thăm nhà không nên đến tay không.

Về phần tại sao Khúc Úy lại đồng ý, có lẽ bởi vì lúc nói ra câu 'Úy Úy, bố anh bị ung thư' vẻ mặt của Thẩm Dung Dữ rất đau lòng, cô hiếm khi thấy anh tỏ ra chán nản và buồn bã như vậy, thế là trái tim thánh mẫu đột nhiên tràn lan trong cô.

Biệt thự nhà họ Thẩm nằm ở ngoại ô, cách thành phố hơn một giờ đồng hồ, khi họ đến nơi thì đồ ăn đã được bày sẵn trên bàn.

Hai người vừa bước vào cửa, Thẩm Dung Dữ đã Kéo Khúc Úy đi vào rồi hét to: "Ông già, nhìn xem con đưa ai đến này."

Thẩm Trí Viễn bước ra khỏi phòng ăn thì trông thấy Thẩm Dung Dữ đưa một cô gái về nhà, ông biết con trai của ông ở ngoài hoang đường đến mức nào nhưng nhiều năm như vậy rồi ông chưa từng thấy con trai mình đưa cô gái nào về ra mắt.

Người đứng trước mặt này, nếu không phải con trai ông biết rõ ông không còn nhiều thời gian nữa nên đưa về để ông yên lòng vậy thì rất có thể là con trai ông nghiêm túc với người này rồi.

Nghĩ đến đây, Thẩm Trí Viễn đứng lên, ông ngước mắt nhìn đứa con trai của mình, đôi mắt của con ông sáng lấp lánh tựa như có thể phát ra tia sáng khi nhìn cô bé ấy.

Ngay lập tức ông hiểu rõ.

Ánh mắt không biết nói dối.

Ông cười một tiếng: "Giới thiệu cho bố đi nào."

"Đây là bạn gái của con, Khúc Úy, đẹp không bố?" Thẩm Dung Dữ ôm eo Khúc Úy, giọng điệu nói chuyện như một đứa trẻ con đang khoe khoang.

Khúc Úy hơi ngại, cô đưa quà cho người làm bên cạnh, sau đó gật đầu chào Thẩm Trí Viễn.

Bố của Thẩm DUng Dữ là một nhân vật nổi tiếng trong giới tài chính, trước đây Khúc Úy có nhìn thấy ông ấy trên bản tin, so với người đàn ông hăng hái trên TV thì người trước mặt cô hiện giờ gầy đi rất nhiều, nhìn có hơi hốc hác, nhưng phong thái vẫn khác hoàn toàn với người thường.đứa nào reup là chó đẻ


Thẩm Trí Viễn nhìn Khúc Úy rồi cười nho nhã nói: "Vào ăn cơm thôi."

Ba người ngồi xuống ăn cơm, Thẩm Trí Viễn không nói nhiều, không thích bố mẹ của những gia đình bình thường hay thích hỏi han.

Khúc Úy cũng thở phào nhẹ nhõm, dù sao nếu ông ấy có hỏi đến bố mẹ của cô hay tình hình gia đình thì thật sự là cô cũng không biết nói gì.

Thẩm Dung Dữ dù có ở trước mặt bố thì anh vẫn như thường lệ, giống hệt như một đứa trẻ, mồm miệng liến thoắng nói toàn mấy câu tục tĩu vô vị, Thẩm Trí Viễn có lẽ đã quen rồi nên thỉnh thoảng bất lực lắc đầu, sau đó ông nói với Khúc Úy: "Thằng này nó bị bác chiều hư rồi, bây giờ vẫn chưa trưởng thành, sau này nếu nó có bắt nạt con thì con cứ đến mách bác, bác sẽ xử nó cho con."đứa nào reup là chó đẻ

Khúc Úy ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt Thẩm Trí Viễn vẫn nhìn Thẩm Dung Dữ, nụ cười đầy vẻ phóng túng cưng chiều.

Không khí trong bữa tối vốn luôn hòa thuận, nhưng được nửa bữa, vẻ mặt của Thẩm Trí Viễn đột nhiên thay đổi.

"Các con ăn tiếp đi." Thẩm Trí Viễn khẽ mỉm cười nói.

Sau đó ông bình tĩnh đứng dậy đi ra khỏi phòng ăn, nhưng chưa đầy một phút sau Khúc Úy nghe thấy tiếng nôn mửa đau đớn, dù cách xa nhưng vẫn nghe rất rõ ràng.

Khúc Úy vô thức nhìn Thẩm DUng Dữ đang ngồi bên cạnh, dường như anh không nghe thấy, bình tĩnh ăn cơm như cũ, chỉ là đôi tay run rẩy của anh đã thay anh bộc lộ ra tâm trạng.

Qua một lúc lâu sau Thẩm Trí Viễn mới quay lại, ngồi vào ghế chính, vẻ mặt vẫn như thường, nhưng sắc mặt đã tái nhợt đi như tờ giấy trắng.

Thẩm Dung Dữ không đề cập đến, vẫn cười rạng rỡ kể cho Thẩm Trí Viễn nghe một số chuyện gần đây.

Khúc Úy không nói gì, trái tim cô như bị kim đâm, đau nhức dữ dội.

Lúc bước ra khỏi biệt thự nhà họ Thẩm, cả người Thẩm Dung Dữ giống như bị xì hơi, sắc mặt anh nặng nề, u ám, anh chỉ im lặng đi về phía trước.

Ngoại ô thành phố vắng vẻ, chỉ có những ánh đèn từ phía xa xa lờ mờ điểm xuyết trong đêm tối.

Khúc Úy đi theo anh lên xe.


Thẩm DUng Dữ không khởi động xe ngay, dường như chỉ một bữa cơm bình thường thôi mà khiến anh mất hết cả sức lực, anh dựa vào thành ghế, hai tay giữ chặt vô lăng, đôi mắt mệt mỏi nhắm lại, anh không nói gì trong một lúc lâu.đứa nào reup là chó đẻ

Trong xe yên tĩnh cực kỳ, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập rõ ràng.

Khúc Úy hơi do dự một chút, sau đó cô nghiêng người về phía trước phủ tay mình lên bàn tay đang nắm chặt vô lăng của anh.

Thì ra không phải chuyện gì anh cũng có thể thờ ơ như không có gì, mà cô cũng không hoàn toàn hiểu rõ con người anh.

Cảm giác đau đớn trong lòng lại lan tràn nhưng cô không giỏi ăn nói cho nên chỉ có thể an ủi anh bằng hành động thực tế.

Tay Thẩm Dung Dữ rất lạnh, Khúc Úy nắm chặt hơn chút nữa, cố gắng truyền chút ấm áp và sức mạnh cho anh.

Đối với Thẩm DUng Dữ, đây thực sự là một sự dịu dàng hiếm có.

Anh đờ người mất mấy giây, sau đó từ từ lật lòng bàn tay lại bao bọc lấy bàn tay mề mại của cô.

Ánh mắt họ giao nhau, trong mắt Thẩm Dung Dữ tràn ngập cảm xúc mà cô không hiểu nổi, anh nghiêng người từ từ xích lại gần, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô, sau đó anh cúi người xuống áp môi mình vào môi của Khúc Úy.

Đôi môi của anh cũng lạnh băng, một nụ hôn có hơi độc đoán nhưng Khúc Úy không quan tâm, cô ôm cổ anh và đáp lại nụ hôn nồng nàn ấy...

Cô nhắm hờ mắt lại, Thẩm Dung Dữ nhìn lông mi như cánh bướm của Khúc Úy gần trong gang tấc, trong lòng trào dâng một loại cảm xúc không tên.

Anh đè cô lên ghế phụ, đầu lưỡi lướt qua hàm răng trên của cô, sau đó móc lưỡi của cô mà đùa nghịch.

Một đêm thăm thẳm.

Bên tai vang lên tiếng gió xào xạc, bóng cây đung đưa trong gió chiếu lên cửa sổ xe...


Mà trong xe, một người phụ nữ đang vùi đầu dưới háng người đàn ông...

Khúc Úy ngậm dương vât khổng lồ của Thẩm Dung Dữ trong miệng, không ngừng liếm mút cây gậy của anh.

Cô thực sự bắt đầu thích khẩu giao cho anh, cây hàng màu đỏ tím nằm trong miệng cô như thể là mỹ vị nhân gian, cô ăn đến mức phát ra âm thanh chụt chụt.

Có lẽ do không hài lòng với tần suất của cô, Thẩm Dung Dữ nắm chặt lấy tóc của cô rồi đưa đẩy để cô liếm mút cây hàng của mình nhanh hơn.

gậy th*t được bao bọc trong khoang miệng ấm áp, càng ngày càng trở nên to và cứng hơn.

Cuối cùng Thẩm Dung Dữ không chịu đựng được nữa, anh rút dương v*t ra khỏi miệng Khúc Úy khàn khàn nói: "Ra phía sau."

Vị trí của biệt thự nhà họ Thẩm nằm ở nơi vô cùng riêng tư, anh không sợ bị người khác nhìn thấy.

Thẩm Dung Dữ vòng ra ghế sau mở cửa giúp Khúc Úy.

Khúc Úy thực sự không hiểu, rõ ràng cô chỉ đang muốn an ủi Thẩm Dung Dữ một chút mà sao lại thành dùng cơ thể để an ủi?

Đáng tiếc, cô không có nhiều thời gian để tự hỏi đã bị Thẩm Dung Dữ lôi vào ghế sau của xe hơi, cửa xe vừa đóng lại anh đã vội vàng đẩy cô nằm xuống dưới thân mình, chiếc quần được cởi một nửa, dương v*t thô to hung hăng nhấn sâu vào trong cơ thể Khúc Úy...đứa nào reup là chó đẻ

...

Đêm nay anh im lặng lạ thường, đồng thời cơ thể cũng bộc phát sức mạnh kinh người.

Khúc Úy bị anh đánh úp thở gấp liên tục, bắp chân của cô quấn lấy vòng eo gầy gò của anh, hy vọng anh chậm chút...mà cũng hy vọng anh nhanh hơn một chút nữa.

Động tác dưới thân anh mạnh mẽ dữ dội, anh cúi đầu xuống tìm kiếm bầu ngực đẫy đà của cô, Khúc Úy ưỡn cao ngực, đẩy núm vú vào sâu trong miệng anh hơn.

Cô biết rõ trong lòng anh không dễ chịu, nếu có thể an ủi anh như vậy thì cô cũng bằng lòng.

Thẩm Dung Dữ liếm mút đầu v* của cô, cùng lúc đó ngước mắt nhìn chằm chằm vào Khúc Úy sau đó ưỡn hông, đẩy mạnh dương v*t vào miệng tử cung của cô.

"A..." Một tiếng rên bất ngờ chưa kịp phát ra hết đã phải tiếp nhận thêm một cú thúc mạnh bạo khác.

"Anh...Anh chậm một chút..." Cô bị anh đ* đến mức không thể suy nghĩ được...


Thẩm Dung Dữ thở hổn hển, dương v*t nhanh chóng rút ra, Khúc Úy nhìn anh mê đắm, lúc này anh kéo một chân cô rồi đâm vào từ bên cạnh.

Vẻ mặt của anh u ám, lông mày nhíu lại thành chữ Xuyên (川), không nói không rằng chỉ ngồi thẳng lên sau đó đút một tay vào lỗ nhị của cô...

"A...đừng...đừng làm thế..." Cả cơ thể của Khúc Úy căng thẳng.

Cô chưa từng bị chơi ở lỗ nhị, nhưng Thẩm Dung Dữ quyết đoán cực kỳ, cô càng giãy giụa thì ngón tay càng vào sâu hơn.

dương v*t và ngón tay trong hai lỗ không ngừng đút vào, Khúc Úy căng thẳng đến mức âm đ*o co rút còn hơn cả lúc trước.

Thẩm Dung Dữ gần như muốn bắn sau khi bị cô mút chặt, anh gầm nhẹ, ngón tay càn rỡ chọc vào lỗ nhị của cô nhanh hơn và dữ dội hơn.

Lỗ trước và sau đồng thời bị cắm vào, sự kích thích tăng hơn gấp bội...

Âm đạo của Khúc Úy co rút, cả người đều run rẩy...

"Ra...Mau bắn ra đi..."

"Bị đâm cả hai chỗ có khó chịu không?"

...

Không thể nói là khó chịu, thực ra cũng khá kích thích, chỉ là cô...vẫn chưa quen.

"Thả lỏng chút, em sẽ thích nó..." Thẩm Dung Dữ trầm giọng nói.

Khúc Úy bị anh mê hoặc, cả người thả lỏng theo lời anh nói, ngón tay của anh không ngừng vặn vẹo trong vùng cấm đáng xấu hổ của cô, sau khi cô quen dần, anh càng cảm thấy phê hơn, kích thích hơn gấp vạn lần so với trước đây.

Cảm giác tần suất co rút của Khúc Úy càng lúc càng nhanh, Thẩm Dung Dữ biết cô sắp lên đỉnh, ngón tay của anh và dương v*t đồng thời phát lực, động tác như mất kiểm soát xâm nhập vào trong tử cung của cô, phát ra âm thanh ái muội.

Quả thực Khúc Úy gần như bị anh làm chết...

Càng về sau Thẩm Dung Dữ càng mất khống chế, anh cắm vào trong tử cung của Khúc Úy, lúc này lối đi vừa nhỏ vừa bị thít chặt, phun ra đầy ái dịch. Quy đầu to lớn dính đầy dâm dịch của cô khiến anh càng thêm hưng phấn, sau đó không hề báo trước, anh tiến sâu vào bên trong cơ thể cô rồi xuất tinh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận