Một Phần Hai Mươi Tư

Ngón tay thon dài của Mạnh Phồn gõ nhịp trên mặt bàn, đưa tài liệu trong tay cho Yến Nhất xem, phân tích: “Anh xem, đầu tiên là chó địa ngục xuất hiện, sinh vật này thuộc đẳng cấp thấp nhất trong ác ma, theo như ghi chép trên tài liệu, 25 năm trước cánh cổng địa ngục bị kết giới phong tỏa, nếu hiện tại vẫn hoàn toàn trong trạng thái phong ấn thì chó địa ngục không thể nào chạy ra được, vì vậy có thể cho rằng sức mạnh của kết giới đang yếu đi…”.

Kết giới của địa ngục và nhân gian do người am hiểu về kết giới trong những thợ săn quái vật tạo ra, kết giới giống như phong ấn bằng lưới, các sinh vật nhỏ và ma lực yếu kém có thể qua khe hở kết giới lén lút đi qua đi lại, nhưng sinh vật to lớn hoặc ma lực mạnh thì sẽ bị ngăn cách đằng sau kết giới.

“Nói cách khác…”. Ánh mắt Yến Nhất hơi tỏa sáng, lộ ra chút hưng phấn không rõ, “Có sinh vật lớn nào đó muốn ra ngoài?”.

“Chắc là vậy, hơn nữa có liên quan mật thiết đến các nhân cách phụ của anh”. Mạnh Phồn xoa xoa vành mắt khô khốc, vứt cho Yến Nhất một xấp tài liệu dày, “Đây là ghi chép trận chiến truy quét ác ma 25 năm trước, anh tự xem đi”.

Mặc dù vì vấn đề quyền hạn của Ngô Liệt nên trong ghi chép hình như có một số tin tức quan trọng bị giấu đi, nhưng cũng có thể hiểu được đại khái, Mạnh Phồn đỡ phải phí lời giải thích với Yến Nhất từ đầu đến cuối một lượt.

“Nói không chừng thực ra tôi là Đại ma vương cũng nên”. Yến Nhất nhận tài liệu, dán lên tai Mạnh Phồn thấp giọng nói, “Mất đi ký ức từ 25 năm trước, trở thành người bình thường”.

“Nếu thế thật anh định làm gì? Chiếm thế giới hả?”. Mạnh Phồn lập tức trợn trắng mắt.

“Không, thế giới tính là gì”. Yến Nhất cười, cố ý đè thấp giọng nói từ tính khiến con tim run rẩy, “Chiếm được anh là đủ rồi”.

Mẹ nó một ngày không chọc tôi cả người ngứa ngáy phải không? Mạnh Phồn khí huyết sôi trào, đứng phắt dậy bưng hai cốc cà phê rỗng đi ra ngoài cửa, muốn tỏ vẻ không quan tâm nhưng nói chuyện đã không còn lưu loát: “Yến tiên sinh, anh, anh…mau xem tài liệu!”.

Yến Nhất nhìn theo bóng lưng rõ ràng đã xù lông của đối phương, trong mắt tỏa ra ánh sáng nhu hòa.

Mà đầu sỏ Long Dực hại hai người phải nát óc nghiên cứu, lúc này đang uy nghiêm ngồi trên ngai vàng, cùng Hydra dùng quả cầu thủy tinh xem phim truyền hình.

Quả cầu thủy tinh ma pháp đặc chế chiếu hình ảnh rõ nét trên tường, hiệu quả có thể so với màn hình lớn trong rạp phim!

Bọn họ đang xem một bộ phim hài hồi trước nổi tiếng khắp mọi nơi — “Cô ấy là rồng”.

Phim kể về một công chúa rồng hóa thành người ẩn nấp trong nhân gian mưu đồ dẫn đầu đoàn con rồng cháu rồng chinh phục thế giới, kết quả không những liên tục xảy ra biến cố mà cuồi cùng còn bị nam chính ngây ngô chinh phục lại, từ đó hai người sống hạnh phúc ngọt ngào mãi mãi về sau, bởi vì tình tiết cực kì thú vị thoải mái, hơn nữa nam nữ chính đẹp đôi muốn chết, vì vậy bộ phim truyền hình chuyển thể từ tiểu thuyết mạng này nhanh chóng nổi tiếng, kéo theo nam chính từ một ngôi sao hạng ba vô danh trở thành tiểu thịt tươi nhà nhà đều biết!

“Ha ha, ngu xuẩn”. Long Dực ôm ngực, vẻ mặt coi thường cô công chúa rồng ngu ngốc trong phim bình phẩm, “Vừa thấy tên đàn ông đẹp trai một chút đã mê như điếu đổ, vậy mà cũng vọng tưởng chiếm thế giới?”.

“Công nhận”. Hydra đáp cho có lệ, “Đúng là vọng tưởng”.

Lúc này nam chính lên sàn.

Vì cảnh phim là một bãi biển, vì vậy nam chính vừa lên sàn đã bắt đầu khoe cơ ngực cơ bụng, thoải mái duỗi cặp chân dài thẳng tắp nằm trên tàu đệm khí phơi nắng, lúc này công chúa rồng ngu xuẩn từ thời không khác đến với nhân gian đột nhiên nhô lên từ trong nước, bám chắc vào chiếc tàu đệm khí dưới thân nam chính, định trèo lên trên, nam chính bị dọa sợ tỏ ra cự tuyệt, trong lúc hai người vật lộn nước biển bắn lên người nam chính, giọt nước trong suốt theo đường nét cơ bắp xinh đẹp chảy xuống…

“Khụ…”. Long Dực uy nghiêm hắng giọng, nói: “Tua lại chút”.

“…”. Hydra yên lặng tua video lại đoạn nam chính mặc quần bơi lên sàn.

Hai mắt Long Dực sáng chói.

Hydra dường như nghe thấy âm thanh vỗ mặt:…

“Tua lại lần nữa”.

“…”.

“Tua lại chút nữa”.

“…”.

“Tua lại lần cuối”.

“…”.

Long Dực hài lòng dựa lưng vào ghế, lạnh lùng đưa ra kết luận: “Ha ha, đúng là nhân loại ngu xuẩn”.

Hydra:…

Long Dực cao ngạo chỉ vào nam chính: “Nhân loại ngu ngốc này tên là gì?”.

Hydra không cần nghĩ liền nói: “Yến Tử Hoàn, gần đây cậu ta rất hot”.

Long Dực chế giễu không thương tiếc: “Lũ nhân loại ngu xuẩn, vậy mà đến thẩm mỹ cũng tầm thường như vậy, ta không thích cái loại tướng mạo tầm thường thế này, ta chỉ thưởng thức Picasso, nhất là bức ‘Hoa hướng dương’ “.

“Thế rốt cuộc ngài có muốn xem nữa không?”. Hydra cực kì mất kiên nhẫn.

Má vừa mới bắt đầu xem một bộ phim truyền hình đã tua lại mười mấy lần, còn học theo Lucifer thích Picasso!

‘Hoa hướng dương’ là của Van Gogh được chứ, chó theo đuôi (*).

(*) Nguyên văn 跟风狗 – gēnfēnggǒu. Đây là từ lóng trên mạng, chỉ những người không có chủ kiến, chuyên đi hùa theo những người khác kể cả không biết hay biết không rõ.

Long Dực lạnh lùng: “…Muốn xem”.

Hydra bưng một đĩa bánh ngọt lưu huỳnh đến, hai người vừa ăn vừa xem, trong lúc đó Long Dực không ngừng tỏ ra khinh bỉ cô công chúa rồng ngu xuẩn, nhất là khi xem đến đoạn lũ rồng dưới trướng cô ta vì một bữa ăn ngon mà bỏ kế hoạch công chiếm, ánh mắt xem thường của Long Dực gần như vọt lên trời! “Ha, chỉ có thuộc hạ như vậy mà cũng muốn chiếm thế giới”.

Hydra: “Phải đấy”. Nhưng thuộc hạ của ngài còn không phải như vậy sao…

Long Dực khí thế bá vương bắn tứ phía nói: “So ra ta vẫn thích nam chính hơn, đợi chúng ta đánh chiếm nhân giới rồi, ta phải bắt cậu ta làm nô lệ”.

Hydra đau lòng nhìn lão đại nhà mình biến thành fanboy mà không biết.

Xem một mạch năm tập, Long Dực từ bảo tọa đứng thẳng dậy, duỗi thắt lưng, hơi ngửa đầu lên.

Đằng sau dung nham sôi ùng ục như sông và lưu huỳnh chất thành núi dưới địa ngục, trôi nổi một cửa động đen ngòm như miệng con thú lớn, đó vốn dĩ là lối đi giữa địa ngục và nhân giới, nhưng lúc này bị từng chùm tia sáng đỏ cam đan xen ngang dọc tạo thành một tấm lưới lớn, nhưng mức sáng của tấm lưới này đang dần dần suy yếu.

“Nhanh thôi…”. Long dực nắm tay, “Chỉ cần kiên nhẫn thêm vài ngày cuối cùng nữa”.

Hydra đột nhiên vỗ đùi cười như điên.

Long Dực sáng mắt, khen ngợi: “Cười rất tốt! Chính là cảm giác tà ác, cuồng vọng này…”.

“Ha ha ha ha buồn cười quá!”. Hydra đã bắt đầu xem tập 6.

Long Dực vèo cái bay về, không vui ra lệnh: “Tua lại, xem từ đầu!”.

Sau hai ngày tiến hành huấn luyện tập trung vùng bụng cực kì bi thảm, Yến Tử Hoàn đúng hẹn thuận lợi nhận quảng cáo nội y trước khi quay phim, mặc dù eo và bụng đều cực kì đau, nhưng dấu vết của tội ăn thịt nướng đã biến mất hoàn toàn trong cuộc huấn luyện tập trung cường độ mạnh, hoàn toàn không ảnh hưởng đến hiệu quả quay phim

Thế là Yến tiểu béo nhớ ăn không nhớ đòn lại nổi lên suy nghĩ lệch lạc.

Cậu cảm thấy chuyện này thực sự không thể hoàn toàn trách mình được, chủ yếu là bởi vì gần đây anh trai không biết đột nhiên nổi điên cái gì, ba bữa sáng trưa tối đều xa hoa cứ như là mãn hán toàn tịch, đến bữa sáng cũng bày ra bánh bao nhân thịt tươi chiên + sữa đậu nành, bánh crepe kiểu Pháp + cà phê, cháo Đĩnh Tử + bánh bao xá xíu, óc đậu ngọt, óc đậu mặn, óc đậu nhạt đủ các loại, hơn nữa mỗi loại chỉ ăn một miếng, lãng phí đến mức khiến người ta giận sôi!

Đây là khiêu khích trắng trợn, Yến tiểu béo lệ rơi đầy mặt ngồi trên bàn đối diện, vừa tội nghiệp nhìn anh trai, vừa uống sữa không béo vừa ăn trứng gà luộc.

Căn bản là không có tình anh em! Yến tiểu béo căm giận nghĩ.

Thế là hôm nay Phương Kỳ mượn danh do thám, chạy đến trường quay lén đưa đồ ăn cho Yến Tử Hoàn.

Sau khi hai người giao nhận hoàn tất, Yến Tử Hoàn bình tĩnh khóa mình trong phòng hóa trang, chỉ mặc một chiếc quần lót dùng để quay hình, mỗi miếng một cái bánh bao xá xíu, ăn vội ăn vàng, vừa ăn vừa ngắm cặp mông mặc quần lót cao cấp trong gương, mượt mà, cong vểnh, trắng nõn, một trăm cái nâng chân mỗi ngày quả thực không phí công! Yến tiểu béo thỏa mãn giơ ngón tay hình chữ V vào gương, hồn nhiên không biết hành động lúc này của mình đã đồng bộ truyền tới quả cầu thủy tinh của Hydra, được phóng to gấp mười lần chiếu trên bức tường đối diện Long Dực.

Long Dực nhìn chằm chằm quần lót của Yến Tử Hoàn, chống cằm, vẻ mặt nghiêm túc rơi vào trầm tư.

Hydra:…

Thành viên mới của fandom thực sự vô cùng điên cuồng.

“Có người không?”. Thời gian nghỉ ngơi Yến Tử Hoàn đột nhiên biến mất, Tưởng tiên sinh cảnh giác cao độ đang định kiểm tra phòng hóa trang, bỗng vai bị ai vỗ một cái, vừa quay đầu đã thấy Phương Kỳ đứng sau lưng mình, cười hiện ra hai má lúm đồng tiền, cực kì ngọt ngào.

Tưởng tiên sinh nháy mắt bị ngọt tới mức không cưỡng lại được sững người ba giây, ho nhẹ một tiếng hỏi: “Sao cậu lại đến đây?”.

“Tôi đến…xem”. Phương Kỳ vô cùng chột dạ.

“Xem ai?”. Tưởng Phi rút bàn tay đang đặt trên cửa phòng hóa trang.

Không thể nói là xem Yến Tử Hoàn được, như vậy quá rõ ràng, thế là cái đầu nhỏ của hamster đinh một tiếng chập mạch rồi: “…Không biết”.

Không biết? Tưởng Phi trầm mặc một chốc, bỗng nhiên lộ ra nụ cười vui vẻ : “Cậu chờ ở đây, quay xong tôi đưa cậu đi ăn ngon”.

Mặc dù không biết tại sao đối phương lại muốn đưa mình đi ăn đồ ngon nhưng ăn ngon quả thực không thể tốt hơn, mà bạn ăn còn có thể thoát giám thị tự do một lát, thực sự là một công đôi việc, thế là Phương Kỳ ngốc nghếch gật đầu: “Được”.

Tưởng tiên sinh hoàn toàn không khống chế được ham muốn trong mình, giơ tay xoa nhẹ lông trên đầu hamster.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui