Giáp quân: Mỗ T, có phải Ất quân thích mỗ C không nhỉ?
Mỗ T: Hơ? Sao lại thế?
Giáp quân: Ngày xưa, đồ Ất quân làm đều là đồ anh thích ăn, nhưng mà dạo này, toàn là đồ mỗ C thích.
Mỗ T nghĩ thầm, nhất định là mỗ C đã dùng lý do đuổi anh đi để uy hiếp Ất quân.
Nhưng ngoài miệng lại nói: À, có khi đúng thế đấy, mỗ C đẹp mà.
Giáp quân: Không phải nói anh em như thể tay chân, đàn bà là quần áo sao? Ất quân thật kém tắm, hiện tại thấy sắc là quên luôn bạn!
Mỗ T: Nói như vậy cũng không được, khi anh thay quần áo, sao không nghĩ tới Ất quân?
Giáp quân: Cái đó không giống.
Mỗ T: Không giống cái gì? Chỉ cho quan lại phóng hỏa, không cho dân chúng đốt đèn[2] (http://tutudao.wordpress.com/Users/toshiba/Downlo/New%20folder%20%282%29/M%E1%BB%99t%20s%E1%BB%8Dt%20ng%C6%B0%E1%BB%9Di%20%E5%9B%A7%20-%20B%E1%BA%A5t%20An%20Kh%C3%A1ng%20Bi%E1%BB%87n%20Quy%E1%BB%81n%20A.docx” l “_ftn2″ o “) ư? Hay là… anh thích anh ấy?
Giáp quân: Làm sao có thể?
Mỗ T: Vậy Ất quân quả nhiên là yêu đơn phương.
Giáp quân: Yêu đơn phương cái gì?
Mỗ T: Ý trên mặt chữ
.