Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ


Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua Bùi Dao Tỉnh, đoạn chuyện xưa giữa ba người bọn họ, anh cũng loáng thoáng nghe được “Bác, bác đang có khách hả.”
Lam Hân nhìn thấy Bùi Dao Tinh, cũng không thèm chào hỏi.

Đối với Bùi Dao Tinh, ấn tượng của cô cực kỳ kém, không muốn củng bà ta mở miệng nói một câu.

Lý Nghệ Na tiếp nhận hộp đựng đồ ăn trong tay cô, cười nói: “Không có việc gì, bọn họ phải đi rồi, các cháu ngồi trước đi trà.”
Lý Nghệ Na nói xong, đem đò bỏ vào tủ lạnh.

Lục Hạo Thành nắm tay Lam Hân ngồi vào một bên sô pha.

Mậu Tử Hiên nhìn thấy Lý Nghệ Na có khách đến, biết chuyện này nếu còn dây dưa nữa, Na Na nhất định sẽ không muốn nhìn thấy hắn nữa.

Hắn lên thân mình mỏi mệt đứng dậy, cảm thấy cơn say.

đã tỉnh hơn phân nửa, nhìn thấy Lý Nghệ Na đi pha trà, trong đầu thoáng lướt qua cảnh tượng, hắn trầm giọng nói: “Na Na, tôi đi về trước.”
Nói xong, cũng không thèm nhìn bắt cứ ai, trực tiếp rời đi.

Bùi Dao Tinh nhìn thấy Lam Hân, cười lạnh nói: “Quản lý Lam, rất chờ mong được thấy áo cưới của cô Hạ Thù.”
Những lúc đối mặt với Lam Hân, bà ta lại bày ra vẻ mặt khôn khéo cùng có năng lực, trong mắt Lam Hân những người sống phải ngụy trang như bà ta cũng thật mệt mỏi.

Cô cười nói: “Cám ơn Cô Bùi đã chờ mong, hy vọng đến lúc đó đừng để bà cảm thấy quá thất vọng là được.”
Bùi Dao Tinh chỉ lạnh lùng cong khóe môi, không nói gì, lập tức rời đi.

Lam Hân nhìn theo bóng lưng bà ta, ý cười có chút kỳ quái.

Cô Bùi, đến lúc đó, bà chắc chắn sẽ thất vọng.

Lý Nghệ Na bưng một ly trà cùng một ly nước trái cây qua, bà cười nói: “Lam Lam, quá muộn rồi, cháu không thể uống trà, ta cho chuẩn bị nước trái cây cho cháu, chuẩn bị cho giám đốc Lục tách trà.”
Nói xong, đem trà cùng đồ uống đặt ở trước mặt hai người.

Lục Hạo Thành vui đùa nói: “Cô Lý, cô cũng không sợ buổi tối tôi cũng ngủ không được sao 2”
Anh qua sáu giờ sẽ không uống trà, thói quen vẫn luôn duy trì nhiều năm.

“A, giám đốc Lục, cậu cũng có thói quen sau sáu giờ không uống trà sao?”
Lý Nghệ Na mỉm cười nhìn qua Lục Hạo Thành.

“Vâng!”Lục Hạo Thành hơi gật nhẹ.

Lý Nghệ Na cười nói: “Vậy tôi sẽ đi đổi cho cậu một ly nước trái cây nhé.”
Lục Hạo Thành lắc đầu nói: “Cô Lý, không cần đâu, chúng tôi ngồi một lúc liền rời đi, Lam Lam cần sớm nghỉ ngơi một chút.”
Lý Nghệ Na cũng không tiếp tục có chấp, ngồi về phía đối diện bọn họ, nhìn qua Lam Hân, vẻ mặt vui mừng, “Trong khoảng thời gian này, bởi vì áo cưới của cô Hạ Thù, Lam Lam thật là vất vả khoảng thời gian dài, tuy nhiên đội ngũ thiết kế của tập đoàn Lục Thị vô cùng lớn mạnh, áo cưới chắc cùng sắp gần hoàn thành rồi nhỉ?.”
Lam Hân cười nói: “Bác, đã gần như xong xuôi rồi, tuy nhiên bây giờ còn chưa thể cho bác xem được, phải đợi đến khoảnh khắc cô Hạ Thù khoác lên chiếc váy cưới mới được.”
Lý Nghệ Na mang vẻ mặt hiểu rõ gật gật đầu, “Lam Lam, ta hiểu được, bác tin tưởng cháu làm được.”
“Cám ơn bác!”
Lam Hân bưng lên nước trái cây bên cạnh uống một ngụm, nhiệt độ rất vừa vặn.

“Cháu đó, phải chuẩn bị thật tốt tác phẩm cho cuộc thi nhà thiết kế quốc tế, bác rất xem trọng cháu.

Đến lúc đó bác sẽ đi cùng với cháu.”
Bà vẫn luôn chờ mong trận đấu này..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui