Cha cô ta cũng là một doanh nhân có tiếng, địa vị và của cải của ông ta cũng có tầm ảnh hưởng lớn ở nước ngoài.
Lam Hân gọi điện thoại nội tuyến đến cho Âu Cảnh Nghiêu cùng Ninh Phi Phi, hai người rât nhanh đã cùng sóng vai nhau tiễn vào.
Lam Hân nhìn thấy hai người bọn họ thì cười cười, hai người đúng là rất xứng đôi, trai tài gái sắc, trông quả thật xứng đôi vừa lứa.
“Lam Lam, cô tìm chúng tôi.”
Âu Cảnh Nghiêu hỏi.
Lam Hân cười cười, liền nói: “Vừa rồi, tôi có nhận được điện thoại của giám đốc Tống Ngôn Tư, giám đốc công ty T.S gọi tới, cô ta nói muôn cùng công ty chúng ta hợp tác, nhưng chúng ta còn phải bay qua đó nói chuyện với họ, thời gian định là ba ngày sau, ba người chúng ta cùng đi đi.”
Ninh Phi Phi kích động nhìn qua Lam Hân, cười hớn hở đên mức nhảy cẵng lên, “Lam Lam, tôi cũng có thể đi sao?”
Nước C cũng là một quốc gia lớn, phát triển rất tốt, cô nàng cũng vẫn muôn đi nhìn xem.
Lam Hân cười gật gật đâu, “Đương nhiên, cô cũng chính là trợ lý của tôi mà, trước tiên đặt xong vé máy bay đi đã, chúng ta qua đó xem thị trường của bên đó thê nào đã rôi mới quyết định có hợp tác hay không.”
Dù sao cô cứ có cảm giác Tống Ngôn Tư rất kỳ quái, cô cũng muốn tự mình qua đó nhìn xem.
Dường như đối phương đã hiểu rõ chính mình, mà cô lại gần nhự chỉ biết một chút về con người Tổng, Ngôn Tư này, hoàn toàn chưa hiểu rõ.
“Được, nước C cũng là một quốc gia phát triển rất tốt, nều được trao quyên hợp tác khu vực, đối với chúng ta mà nói là một cơ hội tốt.”
Âu Cảnh Nghiêu cũng đồng ý quan điêm này.
Lam Hân nhìn thấy hai người bọn họ đều không có ý kiên gì, mà cô, cũng muốn đi ra ngoài đi một chút.
“Vậy quyết định như vậy nhé, ba ngày sau chúng ta xuât phát.
h “Được, được, được!”
Ninh Phi Phi kích động gật đầu lia lịa, cô cũng muôn có cơ hội ra nước ngoài nhìn thử.
Âu Cảnh Nghiêu ghé mắt, ánh mắt cưng chiều nhìn cô bạn gái nhỏ, na vẻ mặt cô kích động như vậy, anh cũng không kìm lòng mà cong cong khóe môi: “Cảm thây vui như vậy hả?”
“Vâng!”
Ninh Phị Phi nhìn qua anh, chớp.
chớp mắt to, trong mắt hiện lên ý cười thích thú, cô rất ít khi có cơ hội được ra nước ngoài, lần này còn có được dịp tham quan thế giới bên ngoài, cô đương nhiên sẽ thấy vui vẻ.
Lam Hân nhìn thấy Ninh Phi Phi vui vẻ, bản thân cũng: vui vẻ lây, cô cũng chưa từng đên nước €.
Hiện tại đám người xấu cũng đã chịu trừng phạt cả rôi, cô cũng yên tâm..
Cô đột nhiên nghĩ tới ánh mắt cuối cùng mà Có An An nhìn mình, có vẻ như cô ta đã tỉnh ngộ, nhưng đáng tiêc là đã quá muộn.
Ác giả ác báo làm việc ác sẽ bị trừng phạt, tác kiển giả tất tương tự phược * * Thành ngữ TQ nghĩa là tự trói buộc mình Đôi khi, làm người cũng cần tàn nhẫn một chút, không phải dựa trên việc làm tổn hại tới lợi ích của người khác, mà là phải cần học cách bảo vệ bản thân Cô đối với Cố An An, cũng không cảm thấy có lỗi gì cả, có lẽ cô đã dần trưởng thành, cũng không còn cảm giác được áy náy hay đau lòng như việc đã làm với Đào Mộng Di trước đây nữa.
Cô lương thiện cả đời, dù sao cũng không thê nhìn người khác bởi vì bản thân mình mà chịu tổn thương được.
Nhưng mà hiện tại, cô tựa hồ không nghĩ như vậy.
Phạm sai lầm rồi thì chính là sai lầm, con người làm việc gì cũng nên quyệt đoán một chút, không cân làm cho bản thân và những người xung quanh phải chịu tổn thương..