Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Mọi người ở công ty, hẳn là chưa từng thấy qua Lục Hạo Thành nở nụ cười?

“Chào chú Lục, chú Mộc .” Lam Tử Nhiên từ phòng thay đồ đi ra, nhìn thấy Lục Hạo Thành và Mộc Tử Hoành, cậu bé lễ phép cười chào hỏi.

Lục Hạo Thành cười đi tới, nắm tay bàn tay nhỏ bé đang ngồi ở sô pha, hỏi: “Nhiên Nhiên, có mệt không?”

Nhạc Cần Nghiên thấy vậy, đột nhiên nhận ra Lục Hạo Thành sự thật rất quan tâm đến Nhiên Nhiên và Lam Lam.

Lam Tử Nhiên cười lắc lắc đầu, “Chú Lục, cũng không phải quá mệt mỏi, việc quay phim đều rất thuận lợi.”

Lục Hạo Thành nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mệt mỏi của cậu bé không khỏi cảm thấy xót xa, đứa trẻ này mạnh mẽ đến mức khiến người ta đau lòng.

“Nhiên Nhiên, sau khi tan làm thì gọi điện thoại cho mẹ và anh trai, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm nhé?”

Lục Hạo Thành không muốn trở về, thầm nghĩ viện lý do ở bên cạnh mẹ con bọn họ.

Lam Tử Nhiên đang định nói chuyện, đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang .

Cậu cầm lên, là em gái gọi video đến, liền nhìn qua Lục Hạo Thành, ngại ngùng cười cười.

Đi đến cách đó không xa nghe điện thoại, vặn nhỏ âm lượng, trên màn hình đột nhiên xuất hiện khuôn mặt xinh xắn dễ thương của Lan Tử Kỳ.

Tuy nhiên, vẻ mặt của cô nhóc nhìn là biết đang không được vui.

Lam Tử Nhiên vừa thấy cô gái nhỏ nhà mình, lòng đã kích động muốn bay ngay qua phía đầu dây bên kia.

BC) hi To ” Lam Tử Kỳ đột nhiên khóc lên. Tử Nhiên vừa thấy, luống cuống tay chân: “Kỳ Kỳ, làm sao vậy? Sao lại khóc? Thằng mập trong tiểu khu lại bắt nạt em à 2”

Lam Tử Kỳ vội lau nước mắt, sau đó lấy tay che miệng khóc: “Anh nhỏ, tên mập kia đã bị em đánh từ lâu rồi nên không dám khiêu khích em. Hiện tại vừa thấy mặt em chắc chỉ dám đi đường vòng. Nhưng mà em đang thay răng, em gọi điện thoại cho anh lớn, anh ấy nói em thay răng, lúc cười rộ lên rất xấu, anh nhỏ, tối nay anh trở về, nhất định giúp em đánh anh ấy, dám nói em xấu.”

Lam Tử Nhiên: “Ec…… , Cậu cười nói: “Kỳ Kỳ, thay răng là chuyện bình thường, anh lớn cũng đang thay răng, chờ có cơ hội chúng ta cười lại anh ấy.” Cậu nào dám đi đánh anh lớn chứ?

Lúc anh lớn không có việc gì làm, ở nhà không phải đọc sách chính là rèn luyện thân thể, chắc chắn cơ bắp rất rắn chắc?

“Hừ! Đồ nhát gan, biết ngay anh không dám. Ngày mai triển lãm tranh của em bắt đầu, thời gian tổng cộng năm ngày. Sau khi kết thúc, bà nội sẽ đưa em về, em sẽ trở về báo thù rửa hận, hẹn gặp lại, đồ nhát gan.” Lam Tử Kỳ nói xong, còn làm mặt quỷ với Lam Tử Nhiên.

tÔN hit E2 ” Lam Tử Nhiên không thể nói gì với con quỷ nhỏ nhà họ.

Em gái mình thật đáng yêu!

Nhưng mà tính tình thế này, thật sự là khó hầu hạ.

Xem ra, anh lớn sẽ phải chịu khổ sở rồi.

“Nhiên Nhiên, mau tới đây.” Thấy cậu nói chuyện điện thoại xong, Lục Hạo Thành vẫy tay ra hiệu.

Lam Tử Nhiên cười cười rồi bước qua.Cậu khẽ lắc đầu, con quỷ nhỏ nhà bọn họ là do bà nội và anh lớn nuông chiều quá, giờ đây chính anh lớn lại chủ động trêu chọc bé con.

Cố An An đứng ngoài cửa, nhìn thấy Lục Hạo Thành mặt cười tươi như hoa, cô ta chưa từng thấy qua dáng vẻ ôn hòa như vậy của Lục Hạo Thành.

Đứa nhỏ này, là con của Lam Hân, vì sao lại đối xử tốt với con của người khác như vậy?

Nghĩ đến lần trước xét nghiệm đối chứng quan hệ cha con, Cố An An đáy mắt lóe qua nghỉ ngờ.

Người cảnh giác như Lục Hạo Thành , thật sự sẽ thành thật như vậy sao?

Cô ta cắn răng, xoay người, đem tư liệu đưa đến phòng người mẫu, phải đi tìm Khương Tịnh Hàm.

Cố An An kéo Khương Tịnh Hàm vào sau lối cửa thoát hiểm (EXIT).

Khương Tịnh Hàm bất mãn nói: “An An, làm gì vậy?

Sắp tan ca rồi , tôi còn chưa hoàn thành xong công việc đâu?”

Cố An An nhìn thoáng qua Khương Tịnh Hàm hỏi: “Tịnh Hàm, tôi có chuyện muốn hỏi cô, vì sao cô cứ nhằm vào Lam Hân?”

Cô ta vẫn luôn cảm thấy hành vi của Khương Tịnh Hàm có chút kỳ quái. Sau khi nghĩ lại, vẫn thấy cần phải nói chuyện với người phụ nữ này.

Khương Tịnh Hàm lạnh lùng cười, hỏi: “Cố An An, sao cô lại muốn biết chuyện này? Tôi thật ra biết rõ cô không ưa Lam Hân, là bởi vì cô ta đã cướp mắt Lục Hạo Thành.”

Cố An An khinh miệt nhìn lại: “Cho nên, chúng ta có chung kẻ địch, nhưng tôi phải biết vì sao cô lại muốn đối phó cô ta, tôi sẽ cùng cô hợp tác.”

“Đây là mục cô tìm đến tôi ?” Khương Tịnh Hàm cảm thấy ý tưởng này cũng không tồi , Viên Viên bị đuổi đi, cô ta cũng cần tìm đồng bọn.

“Không sai” Cố An An rất có kiên nhẫn trả lời Khương Tịnh Hàm.

Từ trong đáy lòng, cô ta luôn tự hỏi, Lục Hạo Thành vì sao tự nhiên lại có hứng thú với người phụ nữ đã có con như vậy.

Cô ta đã thích Lục Hạo Thành rất nhiều năm , cuối cùng lại phải gả cho Lục Hạo Khải, thật không cam lòng.Cô ta không chiếm được Lục Hạo Thành, ai cũng đừng nghĩ có được anh, đáy mắt lóe lên tia âm độc.

Khương Tịnh Hàm nghĩ nghĩ, nói cho cô ta cũng không có tổn thất gì.Nghĩ đến Lam Hân, khuôn mặt với chiếc cằm nhọn kia lại trở nên ranh mãnh và ngoan độc.

Cô ta cười lạnh nói: “Tôi có một người chị gái, tên là Khương Lam Hân, bảy năm trước, tôi đã khiến chị ta phải ngủ với Giám đốc Vương, sau đêm đó, chị ta liền biến mất không thấy đâu .”

“Biến mất không thấy ?” Cố An An kinh ngạc, “Tôi quen cô đã bảy tám năm , sao chưa từng nghe cô nói, còn có một người chị gái, không phải cô chỉ có một người anh trai thôi sao?”

nha !ha sa s. ” Khương Tịnh Hàm châm chọc cười, vốn là có khuôn mặt xinh đẹp, lại bởi vì ghen tị mà lúc này trở nên vặn vẹo dữ tợn.

“Chị ta, cả nhà chúng tôi tránh chị ta như rắn rết, làm sao để người ngoài biết chị ta tồn tại chứ, chỉ là đứa con do cha mẹ tôi nhận nuôi, nhưng chị ta lại xuất sắc về mọi mặt, đặc biệt là về mặt thiết kế.”

“Cho nên, cô nghi ngờ, Lam Hân chính là Khương Lam Hân?” Cố An An vẫn thắc mắc với câu nói đứa con nuôi.

Không phải con gái Nhà họ Khương , vậy thì là con của ai2 Lục Hạo Thành vì sao lại đối xử đặc biệt với Lam Hân?

Cố An An sắc mặt đột nhiên tái nhọt, trong lòng có linh tính không tốt, lông mi cong vút khẽ chớp, đôi môi anh đào nhẹ nhàng run tẩy, lóe lên trong veo như ngọc, đáy mắt hiện lên tia phức tạp .

Khương Tịnh Hàm nghi ngờ nhìn qua sắc mặt không tốt của Cố An An , vẫn gật đầu: “Không sai, tuy rằng tính cách của chị ta có thay đổi, nhưng khuôn mặt vẫn giống hệt Khương Lam Hân.”

Cố An An mím môi, cẩn thận nhớ lại lời của Khương Tinh Hàm đột nhiên trong đầu năm được một thông tin quan trọng.Cô ta hỏi Khương Tịnh Hàm: “Tịnh Hàm, cô có thể biết được, bảy năm trước Khương Lam Hân đi vào khách sạn nào, phòng bao nhiêu không?”

Khương Tịnh Hàm gật đầu, nói: “Được! Tôi đã ký được hợp đồng với Giám đốc Vương, hơn nữa Giám đốc Vương cũng rất vừa lòng, nhưng sau đó Khương Lam Hân lại không thấy tăm hơi, bao năm không thấy tin tức, chúng tôi đều nghĩ chị ta đã chết, không nghĩ tới lại đột nhiên xuất hiện .

Cô hôm nay cũng thấy được, tôi còn cố ý tìm người chị ta thích hồi đại học là Dương Tuấn Nghị đến đây, nhưng Lam Hân nhìn vẫn không quen biết, tôi cũng không biết rốt cuộc có phải chị ta hay không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui