Lam Hân cười nói: “Xem ra anh quyết tâm phải tán đổ Nghiên Nghiên.”
Ôn Lãng vừa náo loạn như vậy, Nghiên Nghiên cùng anh ta đã không có khả năng.
“Đúng rồi, cỗ phần công ty của cô ấy.
…..
“Hàng.
” Mộc Tử Hoành ngắt lời cô.
Lam Hân có chút kỳ quái nhìn anh, nhìn anh cười tự tin như vậy, chẳng lẽ chuyện cổ phần công ty đã giải quyết xong rồi sao?
Mộc Tử Hoành nhìn Lam Hân một cách đắc thắng “Lam Lam, tôi là ai chứ? Là Mộc Tử Hoành đó, cô yên tâm, chuyện cỗ phần công ty đã được hai người chúng tôi ăn ý giải quyết.
Cổ phần công ty đã trở về trong tay Nghiên Nghiên, chính là vì chuyện này, tôi mới chậm trễ vài ngày trở về.”
“Oa!” Lam Hân kích động nhìn Mộc Tử Hoành, “Quản lý Mộc, anh quả thực chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, dệt hoa trên gấm nha, Nghiên Nghiên là một người trọng tình nghĩa, ân tình này của anh, cô ấy cả đời sẽ nhớ kỹ, cám ơn anh, quản lý Mộc!”
Lam Hân rất vui vẻ, tên khốn Ôn Lãng đó, ngay cả tiền của phụ nữ cũng muốn lấy, đúng là không đáng mặt đàn ông.
Mộc Tử Hoành cười gật đầu, chuyền đi này anh rất hài lòng.Anh có được cơ hội tốt để trợ giúp Nghiên Nghiên.
Nói về vấn đề này, bởi vì những sự kiện mấy ngày qua, tình cảm giữa hai người họ đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều.
Đến được mức độ này, anh đã hài lòng lắm rồi.
truyện xuyên nhanh
Mộc Tử Hoành giờ phút này tuy rằng cảm giác toàn thân mệt muốn chết đi, nhưng lại thấy rất thỏa mãn.
Không giống như trước đây, trong lòng anh tràn đầy sợ hãi, rất sợ bị từ chối, nếu là người đàn ông đã chủ động giúp đỡ, sau khi bị cự tuyệt sẽ cảm thấy rất.
thương tâm.
Cùng Cần Nghiên sớm chiều ở chung mấy ngày nay, anh càng hiểu thêm về người phụ nữ này.
Tính tình như mèo vậy, lúc nhàn rỗi thì lười biếng, lúc nói đến công việc thì tỏ ra sắc bén, kiêu ngạo như nữ hoàng khiến anh say mê từng hành động nhỏ của cô.
Lam Hân nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của Mộc Tử Hoành cô cỗ vũ nói: “Quản lý Mộc, cố lên, Nghiên Nghiên nhà chúng tôi chính là một cô gái tốt, xinh đẹp lại biết kiếm tiền, hơn nữa cũng là người hiền lành.”
Mộc Tử Hoành cũng cười gật đầu, “Lam Lam, tôi đã nhìn ra được, cho nên sẽ không từ bỏ, Nghiên Nghiên chính là mồi tình đầu của tôi.”
“Mối tình đầu!”
“Mối tình đầu!”
Lam Hân cùng Ninh Phi Phi cùng lên tiếng, không thẻ tin nhìn Mộc Tử Hoành.
“Đúng!” Mộc Tử Hoành nặng nề gật đầu.
TẠ 2 Sn ” Lam Hân cùng Ninh Phi Phi nhìn nhau.
liếc mắt một cái, đều có chút không thể tin.
Gia cảnh tốt, ngoại hình đẹp, lại giàu có như vậy, mấu chốt là công tử thế gia nhưng không có tin đồn tình ái, sống đến hơn hai mươi tuổi mới có mối tình đầu.
“Oa! Quản lý Mộc, làm sao anh có thể ngồi yên mà lòng vẫn không loạn, trong bữa tiệc một tràng yến mỹ nữ, béo gầy cao thấp đủ loại, sao lại chưa từng gặp mối tình đầu giữa bao nhiêu mỹ nữ vây quanh vậy?” Ninh Phi Phi nhịn không được hỏi.Một người đàn ông tốt như vậy, cô cũng muốn có một người.
Mộc Tử Hoành nhìn thấy cô, cười cười: “Nói các cô lại không tin, tôi, Âu Cảnh Nghiêu, Lục Hạo Thành, Tô Cảnh Minh, thật sự chưa bao giờ gần nữ sắc, mấy năm gần đây cũng không có thời gian yêu đương.
Chúng tôi mỗi ngày đều dành thời gian cho sự nghiệp, lúc nghỉ ngơi đều dùng ở phòng tập thể hình, thời gian buổi tối đều dùng để ngủ, làm sao có thời gian yêu đương chứ?”
Lam Hân bỗng nhiên bắt được một trọng điểm, cô bóng gió hỏi: “Quản lý Mộc, cái này anh có thể nói sai rồi, giám đốc Lục đã có người mình thích.”
TtÌBPäg 27 tri ” Mộc Tử Hoành thấp giọng cười cười, ánh mắt thật sâu nhìn cô, “Lam Lam, cậu ta đâu chỉ là thích, quả thực là điên cuồng thích!
Cô có biết vì sao cậu ta lại kinh doanh về thời trang không?”
Mộc Tử Hoành nói xong, rất nhanh quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau, Lục Hạo Thành chắc là đã quay về văn phòng làm việc rồi, sẽ không đột nhiên xuất hiện ở phía sau, nếu như bị cậu ta nghe thấy, kết cục của anh sẽ còn thảm hơn Tô Cảnh Minh.
Lam Hân.
tâm tim đập thình thịch, căng thẳng hỏi: “Vì cái gì?”
Cô cũng vẫn luôn muốn biết vấn đề này.
Nghe nói anh đã làm tốt rất nhiều ngành sản xuất nhưng lại chọn thời trang làm lĩnh vực kinh doanh chính.
“Vì Lam Lam.”
Mộc Tử Hoành nói xong, ánh mắt quỷ dị nhìn thoáng qua Lam Hân, xoay người liền rời đi.
TÀ “: Lam Hân nhìn bóng lưng Mộc Tử Hoành đầu đầy Lời còn chưa nói hết, anh cứ đi vậy sao 2 “Oa! Quản lý Lam, giám đốc Lục mở công ty thời trang thì ra là vì cô sao?” Ninh Phi Phi vẻ mặt hâm mộ.
nhìn Lam Hân.
Lam Hân bất đắc dĩ trừng mắt qua “Phi Phi, lời này cũng không thể nói lung tung, Lam Lam đó là người khác.”
Nhưng mà, Mộc Tử Hoành sao lại nói như vậy cho cô chứ?
TÀI Tộc ” Ninh Phi Phi trừng lớn đôi mắt, “Có một người khác nữa, ai vậy?”
Lam Hân nhìn thoáng qua cô, khẽ lắc đầu, nói: “Dù sao cũng không phải tôi.”
Lam Hân nói xong, tiếp tục cúi đầu làm việc, nhưng cô lại luôn có chút không yên lòng.
“Vì Lam Lam.” Cô luôn cảm giác lời này của Mộc Tử Hoành có ý khác, ngay cả ánh mắt, cũng có ý tứ sâu xa.Lam Hân hít sâu một hơi, bình ổn lại tâm trạng và tiếp tục công việc.
Năm giờ vừa điểm, cô cùng Ninh Phi Phi đúng giờ tan tầm.
Lúc ra về, thấy Âu Cảnh Nghiêu cùng Lục Hạo Thành còn chưa tan ca.
Ninh Phi Phi cười nói: “Quản lý Lam, xem ra hôm nay giám đốc Lục và thư ký Âu lại tăng ca, một tuần nay, bọn họ vẫn luôn tăng ca.”
Lam Hân mỉm cười: “Bốn người họ phụ trách nhiều việc, đột nhiên một người tạm nghỉ, thật là vất vả cho những người còn lại, chúng ta đi thôi!”
“Vâng!” Ninh Phi Phi gật đầu, hai người hướng vào thang máy, ra khỏi cỗng công ty, ai về nhà nấy.
Lam Hân vừa đi vừa gọi cho Trầm Giai Kỳ.
Trầm Giai Kỳ rất nhanh bắt điện thoại: “Alo! Lam Lam, cậu tan ca rồi à.”
“Ù! Giai Kỳ, buổi tối tôi đến đường Hỗ Dịch có việc, tầm 8: 00 tôi ở trạm xe bus đường Hỗ Dịch chờ cậu, chúng ta cùng nhau đi bộ trở về.”
“Tốt quá, tôi sẽ đem tôm viên cậu thích ăn qua, lúc đó vẫn còn nóng.”
“Oal” Lam Hân nuốt một ngụm nước miếng, “Giai Kỳ, cậu bồi bổ cho dạ dày của tôi như vậy, cũng không biết đồ cậu làm ngon đến thế nào đâu! Hơn nữa tôi phát hiện khoảng thời gian này tôi đã béo lên một vòng.”
Trầm Giai Kỳ cười nói: “Lam Lam, cậu gầy đến mức gió thổi còn bay, béo gì chứ, có tăng thêm mười cân, cũng không gọi là béo.”
“Cũng không thành vấn đề, vì đồ ăn ngon, tôi cũng không khống chế được miệng mình, vậy buổi tối cậu bắt xe cần thận một chút, tôi ở trạm xe bus chờ cậu.”
“Được.”
Sau đó hai người cúp điện thoại, Lam Hân định đi siêu thị mua đồ ăn, cô mới vừa đi vài bước, lại gặp Cố Ức Lâm.
Cố Ức Lâm trong tay cầm máy món đồ, hướng về phía cô đi tới.
3 Lam Hân hơi sửng sốt, nhìn dáng vẻ là biết anh ta đã ở chỗ này chờ cô.
Cố Ức Lâm mở miệng trước: “Quản lý Lam, tôi mua một chút đồ ăn vặt Giai Kỳ thích ăn phiền cô mang đến cho Giai Kỳ.”
.