Lam Hân cười nhẹm gật gật đầu: “Hình như là có chuyện như vậy.”
Dường như cô đã hứa với Lục Hạo Thành.
“Đi thôi! Em đi thay quần áo trước, chiều nay không phải còn có trình diễn thời trang sao?
Cũng không thẻ trì hoãn, em phải đi hiện trường nhìn một cái.
Lục Hạo Thành thấy cô đánh trống lảng, đáy lòng có chút bất đắc dĩ cười cười.
Anh hiện tại không thể gáp, tự nhủ với bản thân, cô vẫn ở ngay trước mặt, vẫn luôn là của anh “Ừm”
Đôi mắt Lục Hạo Thành đong đầy dịu dàng, anh dẫn cô về phòng riêng của mình.
Vừa đi vào, khung cảnh xa hoa khiến Lam Hân chấn động, cuộc sống của kẻ có tiền thật sự là ngoài sức tưởng tượng.Khách sạn năm sao sang trọng này có tất cả mọi thứ.
Lam Hân đột nhiên cảm thấy việc để Lục Hạo Thành sống bên cạnh phòng mình thực sự là thiệt thòi cho anh.
Lục Hạo Thành đưa cho cô bộ lễ phục trắng “Lam Lam, em tắm rửa trước đi, anh ở bên ngoài chờ em.”
Lam Hân vừa nghe lời này, bỗng nhiên có suy nghĩ đen tối, cô tắm rửa sạch sẽ, anh ở bên ngoài chờ, lời này nghĩ lại mang nghĩa cũng thật đen tối.
Trong đầu Lam Hân trong đủ các loại suy nghĩ kéo đến, cô nhanh chóng mang theo quần áo tiến vào phòng tắm, khuôn mặt lúc này đã đỏ bừng.
Lục Hạo Thành thấy cô chạy trối chết, không tự chủ được cong môi cười.
Quay đầu lại nhìn thấy nụ cười dịu dàng của người đàn ông trong gương, Lục Hạo Thành rõ ràng sửng sốt, bản thân trông như vậy, khiến anh tháy lạ lãm.
Trong hai mươi mây năm qua, trên mặt anh chưa bao giờ’ xuất hiện vẻ mặt hạnh phúc như vậy.
Anh hơi cúi đầu, mím môi cười, là bởi vì Lam Lam đã trở lại.
Anh đi tới sô pha ngồi xuống, lấy điện thoại ra, cúi đầu nhớ tới chiếc xe đã đi theo mình, liền nhanh chóng gửi tin nhắn WeChat cho Tô Cảnh Minh, nhờ cậu ta điều tra.
Tô Cảnh Minh lúc này đang bận rộn ở công trường, vừa nghe đến thông báo tin nhắn anh cài riêng cho Lục Hạo Thành, thì sửng sốt một chút, khó hiểu nhìn di động.
Lục Hạo Thành tìm anh chưa từng có chuyện tốt, toàn lắc J0, Vì tiền, vì tiền lương, vì vợ tương lai của cậu ta.
Tô Cảnh Minh buông xuôi vào xem tin nhắn, vừa thấy nội dung, anh bỗng nhiên muốn đập đầu vào tường, lại là máy.
nội dung kinh khủng này.
AI! Tô Cảnh Minh đầu đội nón bảo hộ màu đỏ, nhìn nhóm công nhân đang bận rộn cách đó không xa, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.
Ngày hôm đó suýt chết nha! Lục Hạo Thành cả đời này đều sống trong mưu kế của người khác, có thể sống đến bây giờ, đúng là kỳ tích.
Anh cúi đầu, nhanh chóng trả lời Lục Hạo Thành: “Cậu có sao không, còn sống chứ?”
Lục Hạo Thành vừa thấy tin nhắn, không nghĩ nhiều mà ném điện thoại đi, không thèm để ý tới Tô Cảnh Minh.
Điện thoại vừa ném sang một bên lại rung lên, Lục Hạo Thành tỏ vẻ khó chịu, nhưng vẫn nhắc máy trả lời.
“Alol”
*ÔlO Đi Cậu, Tiểu Tuần, Nhiên Nhiên đọc sách, Kỳ Kỳ không chơi Pubg với cháu, tới phòng tìm Kỳ Kỳ, cậu ấy đang vẽ tranh, con gọi vài tiếng cậu ấy không phản ứng, cháu liền đẩy một chút, nhưng Kỳ Kỳ đột nhiên tựa như: thay đổi thành người khác, đáng sợ như mụ phù thủy trong chuyện cỗ tích vậy.
Cậu ấy chửi ầm lên, nói cháu quấy rầy cậu ấy vẽ, thiếu chút nữa làm cháu sợ muốn chết.
Bà ngoại còn nói, lúc Kỳ Kỳ ở vẽ tranh không cho phép bắt luận kẻ nào quấy rầy, lại trách cháu thêm lần nữa Huhuhu, cậu trở về chơi pubg với cháu đi..
Cháu thấy mình không phải là cháu ruột của bà, Kỳ Kỳ là cháu gái ruột, Huhuhu…… ” Sở Phi Dương vừa nói vừa khóc, thương tâm suy sụp.
Lục Hạo Thành nghe được đầu đầy vạch đen, không phải đều là ruột thịt sao?
Đứa nhỏ này cũng thật nhạy cảm.
“Phi Dương, sao cháu không cùng Tiểu Tuần, Nhiên Nhiên cùng đi đọc sách vậy?”
Đứa trẻ này có thể làm gì khác ngoài chơi game vậy?
Sở Phi Dương: “Cháu không thèm đi với bọn họ đâu.Rõ ràng là bọn họ có thể học rất nhiều thứ trên điện thoại di động, chỉ muốn đến hiệu sách đọc sách, lại phải đến một nơi xa trung tâm thành phố, hôm nay có vẻ là tiệm sách của người nỗi tiếng trên mạng, Nhiên Nhiên muốn đi, Tiểu Tuấn liền đi cùng, Kỳ Kỳ cũng không chơi với cháu, cháu rất cô đơn.
Bà ngoại cũng hạn chế thời gian cháu nghịch điện thoại, cháu không có gì để chơi, cậu quay lại giúp cháu đi.
“
Lục Hạo Thành nhíu mi, thằng nhóc này, ngay cả anh cũng hết cách.
“Phi Dương, cậu hiện tại đang bận, mẹ cháu đâu?”
Sở Phi Dương: “Mẹ đi thâm mỹ viện, dì Nhạc đi thương lượng hợp đồng chỉ có ba người ở nhà.
Cậu, cháu rất buồn chán, cậu nhanh về giúp cháu, chỉ có cậu mới giúp cháu chơi game được.”
Lục Hạo Thành nghe vậy thì có chút xấu hỏ, tối hôm trước, dưới sự van xin không ngừng của Phi Dương, anh có dẫn cậu bé đánh một ván, nếu như bị chị gái biết, anh liền xong đời.
Lục Hạo Thành có chút chột dạ nhìn thoáng qua phòng tắm, thấp giọng nói: “Phi Dương, cháu xem, Tiểu Tuấn cùng Nhiên Nhiên, Kỳ Kỳ, đều rất tự giác, lúc nên chơi thì chơi, nên học thì học, qua vài ngày các cháu đã khai giảng, cậu đã tìm được trường học rất tốt, bốn đứa lại cùng lớn, nếu cháu không học tử tế, trong bốn người chỉ có cháu kém nhất, anh em Tiểu Tuấn đã biết rất nhiều chữ, lớp một với chúng căn bản là không khó, hiện tại khó khăn chính là cháu, bỏ điện thoại xuống, mới có thể chăm chỉ học tập.”
Lục Hạo Thành cảm giác phải vắt hết óc suy nghĩ mới nói ra được mấy lời này, bây giờ bọn trẻ đều chơi game, máy đứa giống như Phi Dương có rất nhiều.
Giống như con trai con gái anh lại rất ít, Lục Hạo Thành không tự chủ được kiêu ngạo một phen.
Nào biết, Sở Phi Dương ở đầu dây lại khóc rống lên: “HUHHHÙ..
2…2 Cậu, ngay cả cậu cũng không thương cháu, cha cháu nói, thế giới này quá hấp dẫn, không thẻ mãi treo cổ ở một gốc cây, đặc biệt lúc chơi game với cha rất thoải mái, sao cậu có thể đối xử với cháu như vậy.”
Lục Hạo Thành: “…… ” Thế giới này đúng là quá hấp dẫn, hấp dẫn đến nỗi cha của cháu cũng đi ngoại tình luôn tôi.
Lục Hạo Thành có chút bất đắc dĩ: “Phi Dương, chơi game ảnh hưởng tới mắt, cháu có thể tìm những việc khác, rút gỗ, chơi ván trượt, và một số lớp sở thích phù hợp với mà cháu tháy thích.”
Mắy thứ này, nếu không cùng ở chung với máy đứa Kỳ Kỳ anh cũng thật sự không biết tới.
“Không cần, cháu không muốn, nhất định phải chơi đến bất khả chiến bại, bằng không ngay cả một đứa con gái cũng không bằng, Kỳ Kỳ đã chơi đến cấp đó, giờ cháu không đạt được, thì đi ra ngoài còn mặt mũi gì chứ, không phải ngay cả Kỳ Kỳ còn giỏi hơn cháu sao?”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, vẻ mặt bất đắc dĩ, anh lại bị đả kích, vẻ mặt uễ oải.
Làm sao máy đứa trẻ ranh này có thể biết được ván đề thể diện giữa nam và nữ vậy?.