Lâm Tử Thường đột nhiên sửng sốt, nhìn thấy phương hướng thang máy, cô ta mất mác cúi đầu, xem ra Lục Hạo Thành đối với Lam Hân thật sự nghiêm túc, nếu không, anh sẽ không bảo vệ Lam Hân như vậy.
Vì Lam Hân, ra tay đánh Thẩm Thiên Diệu.
“Đúng rồi, Lam Hân không phải có ba đứa nhỏ sao?Lục Hạo Thành sẽ thích người khác người đàn bà phóng túng sao?”
Lâm Tử Thường có chút tò mò hỏi.
Cố An An cười nói: “Chỉ có thể nói thủ đoạn của Lam Hân thật cao minh.”
“Cao minh?”
Lâm Tử Thường châm chọc, đáy mắt đầy khinh thường.
“Đây là không biết xấu hổ, không phải cao minh gì hết”
Lâm Tử Thường cắn môi, người đàn ông cô ta để mắt đên, chưa bao giờ vuột khỏi tay, Lục Hạo Thành cũng vậy.
Một người phụ nữ có ba đứa con còn được anh xem trọng, cô ta thì sao chứ?
Lâm Tử Thường tràn đây tự tin, cô ta nhất định sẽ chiếm được trái tim Lục Hạo Thành.
Đời này, không chỉ phải gặp được người tốt nhất, còn phải là người đàn ông cô ta coi là định mệnh.
Thích Lục Hạo Thành, quá trình có lẽ khá khó khăn, nhưng chỉ cần chiếm được, tất cả đều đáng giá.
Cô ta về nước lần này, xem như tìm được con đường đi của mình tiếp theo.
Cố An An phụ họa cười, “Cũng phải, Lam Hân đúng là không biết xấu hỗ.
Tử Thường, hai nhà chúng ta hợp tác, cô suy nghĩ thế nào, mẹ tôi còn chờ tôi hồi âm đấy?
Chúng ta đã biết rõ về nhau, hiện tại cũng là bạn bè, lần này hợp tác, hãy để cho tập đoàn Lục Trăn chúng tôi đi!
Sau này tôi nhất định sẽ báo đáp cô, anh Hạo Thành thích cái gì, thích đi chỗ nào, tôi sẽ nói hết cho cô.”
Lâm Tử Thường cũng giống cô ta trước đây, hoàn toàn rơi vào bể tình với Lục Hạo Thành.
Cô ta bằng mặt không bằng lòng với Lâm Tử Thường, ngoại trừ hại Lam Hân thì hợp tác với Lâm Tử Thường, Lục Hạo Thành cũng là một cái cớ chính đáng.
Nếu Lâm Tử Thường đồng ý rồi, cô ta nhất định sẽ đưa Lâm Tử Thường tới gặp Lục Dật Kha, cứu vớt lại hình tượng lúc trước.
Lục Dật Kha đối với chuyện lúc trước cô ta hãm hại Lam Hân vẫn canh cánh trong lòng, rất không hài lòng.
Lâm Tử Thường nhìn thoáng qua cô ta, mỉm cười: “An An, cô gấp cái gì?
Triển lãm lần này không phải còn chưa kết thúc sao?
Chuyện này mà kết thúc, tôi nhất định sẽ cho cô câu trả lời thuyết phục.”
Cô ta còn muốn cùng tập đoàn Lục Thị hợp tác, công ty cô ta cũng rất có tầm ảnh hưởng, không tin Lục Hạo Thành sẽ không dao động, còn có thời gian ngày mai, cô ta sẽ ở cùng Lục Hạo Thành đưa ra quyết định.
Câu trả lời thỏa đáng, Có An An vừa lòng cong môi.
Lâm Tử Thường nói đáp án vừa lòng, thì phải đồng ý cùng hợp tác rồi.
“Tử Thường, cám ơn cô!”Cố An An cười nói.
Lâm Tử Thường cũng cười cười: “Chúng ta không phải bạn bè sao?”
“Đúng vậy, chúng ta là bạn bè, cho nên lần này cô nhất định phải cùng công ty chúng tôi hợp tác.”Cố An An nhân cơ hội nhắc lại.
Hai người lại cùng đi về hội trường.
Lam Hân, Lục Hạo Thành, Cố Ức Lâm, ba người tới tầng một, Lục Hạo Thành ở trên xe chờ Lam Hân, mà cô cùng Cố Ức Lâm ngồi ở một góc tòa nhà.
Có Ức Lâm lấy ra một điều thuốc và châm lửa, chậm rãi hút vài hơi, nhưng cúi đầu không nói gì.
Lam Hân nhìn thoáng qua anh, biết anh hai muốn hỏi cô chuyện về Giai Kỳ, trong khoảng thời gian này Giai Kỳ rất ổn, đứa nhỏ cũng khỏe mạnh.
“Anh hai, anh muốn nói gì?”
Tuy rằng biết anh có thể hỏi chuyện Giai Kỳ như cứ im lặng như vậy cũng không nên.
Cố Ức Lâm thở một ngụm khói, vẻ mặt thống khổ, nhìn Lam Hân, giọng khàn khàn ểÐu Ức, hiện tại chuyện nhà họ Có đã được giải quyết, anh muốn đi tìm Giai Kỳ, muốn cùng cô ấy ở bên nhau.
Anh từng đồng ý sẽ cùng cô ấy kết hôn, cả đời ở bên nhau, nếu không phải mẹ một mực phản đối, bọn anh cũng sẽ không trở nên như vậy.”
Lam Hân vẻ mặt biến đổi, hỏi: “Anh hai, lúc này cho dù mẹ không đồng ý, anh cũng muốn cùng Giai Kỳ ở bên nhau sao?”
“ừ!”Có Ức Lâm không chút do dự gật đầu.
“Tiểu Ức, anh nghĩ kỹ rồi, em nói cho anh biết Giai Kỳ đang ở đâu?”
Chuyện này anh đã suy nghĩ thật lâu, muốn tìm được Giai Kỳ, tối hôm nay trở về, anh sẽ nói chuyện lại với cha mẹ, mặc kệ bọn họ có đồng ý hay không, anh cũng sẽ chuyển khỏi nhà họ Cố.
Lam Hân thở dài, nói: “Anh hai, Giai Kỳ là cô gái tốt.”
Cố Ức Lâm khẽ mỉm cười, “Đúng vậy, Giai Kỳ là cô gái tốt, cô ấy là người đặc biệt nhất trong số những người phụ nữ anh từng biết, cô ấy thanh thuần đáng yêu, lại không hề làm ra vẻ, luôn khiến người ta tò mò mà tìm hiểu thêm về mình.”
Ngẫm lại khoảng thời gian yêu đươc, bọn họ hạnh phúc biết bao! Cố Ức Lâm nhớ lại quá khứ, khóe miệng nở nụ cười hạnh phúc.
Lam Hân vừa thấy, biết anh hai mình thật lòng yêu Giai Kỳ.Hiện tại chuyện trước đó cũng nên nói rõ cho anh ấy biết rồi..
“Anh, Giai Kỳ đang ở nhà em.”
“Cái gì?”
Có Ức Lâm nghe xong thì khiếp sợ, “Tiểu Ức, Giai Kỳ vẫn ở luôn ở nhà em sao?”
“Vâng!”
Lam Hân khẽ gật đầu, “Anh hai, nếu anh quyết định muốn đi gặp Giai Kỳ, có vài chuyện em muốn nói một chút, Giai Kỳ có lẽ sẽ không thể tiếp nhận anh nhanh được.”
“Được! Tiểu Ức, em nói đi.”
Cố Ức Lâm nghe được câu cuối cùng, trong lòng bỗng nhiên căng thẳng.
Lam Hân nói về lần gặp gỡ đầu tiên của cô và Trầm Giai Kỳ, nói đến chuyện Trầm Giai Kỳ muốn nhảy sông tự sát, còn có chuyện đứa nhỏ nói cho Cố Ức Lâm.
Có Ức Lâm nghe xong, khiếp sợ ngồi sụp xuống, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Giai Kỳ sau khi chia tay, lựa chọn cùng mang theo con của họ tự sát, vừa lúc Tiểu Ức đi ngang qua, đã cứu được Giai Kỳ.
Đứa bé vẫn còn, hiện giờ cô ấy đang một mình mang thai, còn mở một quán ăn, ngày ngày đi sớm về muộn.
Cố Ức Lâm thống khổ nhắm mắt, khắp người đau đớn đến run rầy.
Lam Hân thấy vậy liền kéo lấy tay anh trai “Anh hai, anh đừng thương tâm, hiện tại tất cả vẫn kịp bù lại, chỉ cần sau này anh đối tốt với Giai Kỳ, chỉ cần hai người yêu nhau, tất cả khó khăn trước đó, xem như là khổ tận cam lai đi.”
Lập tức, Lam Hân lấy ra di động, bắm vào đoạn video Có An An bắt nạt Giai Kỳ cho Có Ức Lâm xem.
“Anh hai, đây là lúc Cố An An đi tìm Giai Kỳ bị em gặp phải, lúc ấy cảm xúc Giai Kỳ không ổn định, em sợ gặp chuyện không may, nên có ghi lại.
Cho nên, anh hai, tổn thương của Giai Kỳ, không chỉ có anh, còn có người nhà họ Cố.
Lần trước em có thay anh dò hỏi ý Giai Kỳ, cô ấy hiện tại không muốn có suy nghĩ kia.
Đứa nhỏ cũng rất khỏe mạnh, anh có thể yên tâm.
Si với việc đi gặp Giai Kỳ bây giờ, em cảm thấy trước tiên anh nên thuyết phục được mẹ, được sự đồng ý của bà, được người nhà chúc phúc, anh mới có thể đem đến hạnh phúc cho Giai Kỳ.”
Nếu anh thật sự tức giận dọn ra khỏi nhà, thì cũng có khác gì trước đây chứ..