Tô Cảnh Minh: “Vâng, chị Tư Tư.”
Lục Tư Tư nhanh chóng tắt máy, có chút dự cảm không tốt nhìn thoáng qua Nhạc Cần Nghiên.
Nhưng lúc này Nhạc Cẩn Nghiên đang ngây ra như phỗng, dường như không để ý máy lời nói nhảm của Tô Cảnh Minh.Lục Tư Tư yên tâm, không thèm để ý là tốt rồi.
Mộc Tử Hoành vì một bát mì cô thích ăn, bởi vì cô thích, anh lại chạy đi mua, mà Mộc Tử Hoành thiếu chút nữa đã mắt mạng.
Trời đất!! Nhạc Cẩn Nghiên nghẹn ngào, ánh mắt vẫn dại ra.
“Cần Nghiên, Cần Nghiên.
…..” Lục Tư Tư gọi vài tiếng, Nhạc Cẩn Nghiên mới hồi phục tinh thần, nhìn qua Lục Tư Tư, muốn mở miệng nói gì đó, lại không biết nói gì.
Lục Tư Tư: “Cần Nghiên, hay là mai em và chị cùng đến bệnh viện thăm Tử Hoành đi, có thể cậu ta không muốn em lo lắng, nên mới không nói cho em.
Tử Hoành luôn luôn như vậy, đừng nhìn bình thường cậu ta rất thờ ơ, đó là đối với người ngoài, với người cậu ta để ý lại quan tâm rất chu đáo.
Mấy năm nay ít nhiều nhờ cậu ấy ở cạnh A Thành, nó mới vơi bớt đau khổ.”
Cô luôn biết ơn Mộc Tử Hoành, có cơ hội trợ giúp thì sẽ không bỏ qua, nhưng vụ tai nạn xe này thật sự ngoài ý muốn sao?
Một tia sáng sắc bén xẹt qua mắt Lục Tư Tư.
Nhạc Cẩn Nghiên đang đò đẫn, lúc này mới chớp chớp mắt, ánh mắt vẫn có chút mê mang nhìn Lục Tư Tư, “Tư Tư, em vừa nghe Mộc Tử Hoành vì mua mì cho em nên mới bị tai nạn đúng không?”
Cô không chắc chắn mà hỏi lại.
LHcTU TỪ ” Cô quơ quơ tay trước mắt Nhạc Cẩn Nghiên, vấn đề có chút khó xử.
Nhưng Lục Tư Tư vẫn nặng nè gật đầu, “Cẩn Nghiên, em vừa rồi cũng nghe được, vì đi mua món mì em thích, Tử Hoành mới xảy ra tai nạn.
Quán mì đó chị biết, ở đường vành đai 3 phía Đông, cậu ta đi xa như vậy chỉ để mua mì cho em, có thể nghĩ được từ hành động này, em trong lòng cậu ta rất quan trọng.”
Xem ra Mộc Tử Hoành thật sự yêu rồi, người này nhất định phải sống một đời hạnh phúc tuyệt vời, yêu đương say đắm mới là hoàn mỹ.
Cô cũng hy vọng 4 thằng nhóc kia có thể sớm ôm được người đẹp về.
Lục Tư Tư nói lời này rất vô tư, nhưng Nhạc Cẩn Nghiên lại để trong lòng.
Cô muốn ăn cái gì?
Thích cái gì?
Cô từng nói với Ôn Lãng nhưng anh ta chưa từng để tâm đến.
Nhưng Mộc Tử Hoành…….
Nhạc Cần Nghiên cảm thấy cổ họng như nghẹn lại, tay chân lạnh ngắt, chưa từng có ai làm những điều này cho cô.
Lam Lam cũng sẽ vì cô làm rất nhiều đồ ăn ngon, còn có thể giúp cô thiết ké quần áo đẹp, mặc kệ cô ấy có bận thế nào, chỉ cần cô yêu cầu, Lam Lam sẽ đồng ý, cô sinh bệnh, Lam Lam cũng sẽ ở bên cạnh, tình cảm của hai người rất tốt.
So sánh với Ôn Lãng dường như nháy mắt bị Mộc Tử Hoành quăng máy con phó.
Lục Tư Tư nhìn Nhạc Cẩn Nghiên vẫn mê mang, trên khuôn mặt quyền rũ có cảm xúc rung động.
Cô gái này, không phải chưa từng yêu đương chứ?
..” Lục Tư Tư muốn nói lại thôi, sau đó lại cần Cần Nghiên, em có từng yêu chưa?”
ah… ” Nhạc Cần Nghiên bỗng nhiên cười tự giễu: “Tư Tư, em ở tuổi này rồi, sao có thể chưa từng yêu đương chứ?”
Nào ” Lục Tư Tư mặt đầy vạch đen, néu nói về tuổi cô còn lớn nhất trong số bọn họ đây.Phụ nữ hay bôn ba, đều sớm hoa tàn ít bướm.
Lục Tư Tư nghe xong có chút chột dạ, không phải là tình tay ba chứ?
Vậy Tử Hoành đúng là thảm rồi, bốn thằng nhóc kia đều là thỏ trắng ngây thơ, rất dễ phải chịu tổn thương Không không không!! Nhìn qua cách làm người của Mộc Tử Hoành mà nói, tuyệt đối sẽ không làm những chuyện như vậy.
Nếu Nhạc Cần Nghiên có bạn trai, cậu ta tuyệt đối hội sẽ nhịn xuống, sẽ không chen chân vào chuyện tình cảm của người khác.
Tuy nhiên chuyện tình cảm, đúng là không thể nói rõ được.
“Cần Nghiên, đường đột hỏi một chút, em hiện tại có bạn trai không?”
Lục Tư Tư nhìn chằm chằm Nhạc Cẩn Nghiên, không bỏ lỡ biểu cảm nào của cô.
Nhạc Cần Nghiên lắc lắc đầu.
Trái tim Lục Tư Tư như muốn vọt lên cổ họng lập tức bình tĩnh lại.
“Hô!”
Cô thở ra một hơi, “Chị đã nói mà, Tử Hoành cũng sẽ không đậu chậu cướp hoa đâu.”
Nhạc Cần Nghiên nhíu mi nhìn qua, “Tư Tư, ý chị là gì?”
Lục Tư Tư: “Ý rất rõ ràng, Tử Hoành nhà chị nhân phẩm tốt.”
Nhạc Cẩn Nghiên: ” Khi nào thì Mộc Tử Hoành thành người nhà của chị?”
Lục Tư Tư: “Cẩn Nghiên, Tử Hoành thế nào?
Là chị nhìn cậu ta lớn lên, cậu ta luôn làm tốt mọi việc, làm việc chăm chỉ và xử lý chúng một cách ổn thỏa, những chuyện đã hứa với người khác thì không bao giờ nói suông, vẫn là người khiến chị yên tâm nhát, luôn chăm sóc chu đáo người khác, chu đáo đến từng việc nhỏ không đáng kể.”
Nhạc Cần Nghiên cười nói: “Thấy chị nói anh ấy tốt như vậy, người chị gái này, đang muốn đẩy nhanh tiêu thụ người ta cho em sao?
Nhạc Cẩn Nghiên kiềm chế lại cảm xúc, lười biếng dựa vào ghế sô pha mỉm cười với Lục Tư Tư.
Lục Tư Tư rất xuất sắc, phân tích thị trường cổ phiếu vô cùng sắc bén.
Mấy ngày nay, hai người bọn họ không có việc gì, mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, ít nhiều cô cũng nhìn ra được.
Lục Tư Tư cười cười, vẻ mặt ấm áp: “Chuyện này gì không thể?
Em không có bạn trai, cậu ta không có bạn gái, hơn nữa hai người nhìn như một đôi trời sinh, có thể thử xem.”
Nhưng phải nói rằng, một khi giai đoạn tình yêu này lùi xuống trở nên bão hòa, néu không có tình thân, rất nhiều đôi sẽ đi đến ly hôn.
Cũng giống như cô vậy, thời điểm yêu đương có bao nhiêu hạnh phúc, khát khao về tương lai, khi nghĩ về tương lai tốt đẹp phía trước mỗi đêm đều không ngủ được.
Nhưng sau khi kết hôn mới phát hiện, tương lai mà cô khao khát, không hề đẹp đẽ như cô tưởng.
Tuy nhiên, chỉ cần mình cảm thấy xứng đáng là được.
Nhạc Cần Nghiên cười cười, không nói gì, trải qua chuyện cùng Ôn Lãng, đối với chuyện tình cảm cô không còn nhiều hứng thú.
Nhạc Cần Nghiên nói: ” Lam bảo bối nhà em ngày mai sẽ trở lại, đến lúc đó chúng ta cùng đi đi.”
ĐA DA 0G: ” Lục Tư Tư, “Lam bảo bối, Tiểu Ức là trẻ con Lục Tư Tư túa mồ hôi lạnh, con bé này chuyển đề tài còn nhanh hơn lật sách.
Nhạc Cẩn Nghiên chậm rãi cười quyến rũ: “Đúng vậy, Lam bảo bồi nhà em rất chu đáo, hơn nữa, còn là ngôi sao may mắn, chỉ cần trở thành bạn của cô ấy, sẽ ngày càng thuận lợi.”
Lục Tư Tư: “??”
Tôi là người thường, không hiểu này thế gian còn có kiểu suy nghĩ như vậy.
Lục Tư Tư có chút tò mò hỏi: “Vậy kẻ thù của con bé thì thế nào?”
Nhạc Cần Nghiên cười thần bí: “Sẽ rất thê thảm!”
Lục Tư Tư vẻ mặt khó có thể tin.
Loại này mê tín này đối với người từ nước ngoài về như: cô mà nói, thật là không thể tiếp thu được.
Nhạc Cần Nghiên: “Tư Tư, xin đừng nghi ngờ những gì nghe được.”.