Sau lần gây náo loạn như vậy, tập đoàn Lục Thị cùng Lam Hân, lại được chú ý nhiều hơn.
Dương Tĩnh cùng Ninh Phi Phi, Lưu San, nhìn thấy một màn như vậy, đều rơm rớm nước mắt.
Nhìn thấy đám người đang xin lỗi Lam Hân, lại kích động khôn tả.
Ninh Phi Phi cũng là người rất hiểu chuyện, cô luôn cảm thấy Lam Hân rất coi trọng công việc của mình, nhưng không ngờ cô lại nghiêm túc nghiên cứu thông tin của khách hàng như vậy.
Cô ấy đã nỗ lực rất nhiều, quả thực trên đời không có may mắn, chỉ là thành quả của sự nỗ lực.
Lam Hân nhìn mọi người, nhưng không tức giận, vẫn cười nhìn bọn họ, “Các vị, cảm ơn mọi người đã tin tưởng tôi và tập đoàn Lục Thị.Ngày mai công ty chúng tôi có một buổi trình diễn thời trang ở tầng 5., mọi người có thể cùng nhau qua dự, đến lúc đó quyết định ký hợp đồng cũng có thể.”
Lôi Lăng nói: “Quản lý Lam, hôm nay tôi sẽ ký hợp đồng, về phần show trình diễn ngày mai, chỉ có thể phiền cô gửi hình ảnh qua, hoặc là gửi video cũng được, tôi hôm nay tôi còn có việc, phải trở về.”
Lam Hân cười nói: “Giám đốc Lôi, vậy lát sẽ thêm wechat, tôi gửi ảnh sang cho anh.”
Lôi Lăng cười cười, vô cùng ôn hòa: “Quản lý Lam, chờ mong được hợp tác cùng cô.”
“Cám ơn giám đốc Lôi, công ty chúng tôi cũng rất muốn cùng giám đốc Lôi hợp tác!”
Dương Tĩnh vô cùng kích động, cô nhìn Lam Hân tự tin tràn đầy thì cười sáng lạn, “Các vị, chúng ta tiếp tục đi tham quan tập đoàn Lục Thị đi.”
“Đi thôi, vừa rồi đều là một trò hề, quản lý Lam ngàn vạn lần đừng để trong lòng.”
“Đúng vậy, quản lý Lam, cô đại nhân đại lượng, không cùng chúng tôi so đo, chỉ bằng thiết kế của cô, hợp tác là đúng rồi.”
Mấy phu nhân lúc trước, lập tức thanh đổi cái nhìn, đối với Lam Hân đều là vẻ mặt nịnh nọt.
Lam Hân cười cười, “Cám ơn các vị đã tin tưởng.”
Trong đoàn người chỉ có Lâm Tử Thường vẻ mặt âm trầm, yên lặng đi theo mọi người.
Cô ta nghĩ đến hôm nay có thể nhìn thấy Lục Hạo Thành, lại không ngờ Lam Hân xảy ra chuyện, Lục Hạo Thành cũng không xuất hiện.
Công ty Dịch Thiên Kỳ.
Dương Uẫn và Dịch Thiên Kỳ đều theo dõi cả quá trình.
Dương Uẫn cười nói: “Giám đốc Dịch, tiểu thư có thể một mình chống đỡ, ngài không cần lo lắng.”
Dịch Thiên Kỳ cười gật gật đầu, khóe môi gợi lên nụ cười hài lòng: “A Uẩn, còn chưa đủ, Lam Lam phải luyện tập thêm, tập đoàn Lục Thị càng phát triển, còn sẽ phải gặp rất nhiều vấn đề, phải xem Lam Lam có thể dũng cảm đối mặt không.”
Dương Uần nheo mắt, nói: “Giám đốc Dịch, gần đây Mộc Tử Hoành của tập đoàn Lục Thị xảy ra tai nạn xe cộ, mà chiếc xe kia, nguyên bản là xe của Lục Hạo Thành lái đến triển lãm, chỉ sợ xe này cũng giống như lần trước, bị người ta động vào.
Nhưng đối phương rất giảo hoạt, vài lần trước chúng ta đều không thu được chứng cớ.”
Dịch Thiên Kỳ mím môi, nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, nói: “Tiếp tục cho người nhìn chằm chằm, chỉ cần thu được bằng chứng, người xấu mới bị đưa ra công lý.”
Tần Ninh Trăn vẫn là một mối đe dọa lớn.
Dương Uẫn: “Giám đốc Dịch, chúng ta bên này vẫn phái người nhìn chằm chằm, đang thu thập chứng cớ.
Mà bên giám đốc Lục, cũng có người chăm chú theo dõi, chỉ sợ trong tay anh ta cũng có chút chứng cớ.”
“Ù”
Dịch Thiên Kỳ khẽ gật đầu: “Hạo thành chậm chạp không chịu đem chứng cớ giao ra, là bởi vì tập đoàn Lục Trăn, Tần Ninh Trăn cùng Lục Hạo Khải độc tài quyền to, không bao lâu, tập đoàn Lục Trăn sẽ bị hai mẹ con này nuốt trọn, điểm này nhát định phải theo dõi.”
Đó là tâm huyết của Thanh Thanh, ông sẽ không để cho Tần Ninh Trăn ngồi mát ăn bát vàng.
Dương Uẩn: “Giám đốc Dịch yên tâm, tất cả đều nằm trong tay chúng ta, Tần Ninh Trăn cùng Lục Hạo Khải muốn độc chiếm tập đoàn Lục Trăn, trước mắt không có khả năng, Lục Dật Kha vẫn đang làm chủ công ty.”
Tiệp Dịch Thiên Kỳ cười nói: “A Uẫn, anh làm việc, tôi yên tâm.”
Dương Uẩn cười cười, không có nói tiếp.
Cố thị Người nhà họ Cố nhìn thấy chuyện của tập đoàn Lục Thị được giải quyết, cũng rất vui vẻ.
Đặc biệt là Cố Tích Hồng, nhìn thấy con gái ý cười tự tin, khỏi nói có bao nhiêu tự hào.
Tập đoàn Lục Thị, trước khi tan tầm, thuận lợi ký kết tất cả hợp đồng.
Liền ngay hợp đồng với bên Lâm Tử Thường, cũng được ký kết.
Lục Hạo Thành đối với hành động này của Âu Cảnh Nghiêu, hoàn toàn không ủng hộ.
Anh đem hợp đồng ném lên bàn, nhìn Âu Cảnh Nghiêu, “Không phải bảo cậu đừng ký sao?”
Âu Cảnh Nghiêu bưng cà phê, tao nhã uống một ngụm, cười nói: “Cái này cậu sẽ không hiểu được?.