Người anh em này, khuôn mặt âm trầm phun ra câu đó, muốn chém muốn giết cứ ra tay, sao phải mập mờ khiến anh mỏi cổ chờ.
Lam Hân mím môi, rất thức thời không tiếp lời Âu Cảnh Nghiêu Ý nghĩa hai từ “Không xứng” này, thật khiến cô khó hiểu.
“Âu Cảnh Nghiêu, sao tôi lại không xứng 2 Không phải nói bậy nữa, muốn chết muốn sống, ra tay lưu loát một chút, tôi còn chưa ăn cơm tối.”Lục Hạo Thành cũng mát đi kiên nhẫn.
Nếu không có Lam Lam ở đây, anh sẽ tới ngay, Âu Cảnh Nghiêu nỗi điên, cho cậu ta đấm vài cái, mấy ngày sau sẽ hết giận.
Chẳng qua mấy ngày sau anh cũng không được sống dễ chịu.
Ánh mắt Âu Cảnh Nghiêu vẫn thản nhiên nhìn qua “Buổi một dấu hỏi lớn.
Thậm chí, có người còn chạy ra la hét, yêu cầu Lục Hạo Thành làm sáng tỏ một chút, mặc kệ kết quả như thế nào, bọn họ cũng sẵn lòng chờ đợi.
Đáng tiếc, Lục Hạo Thành vẫn không hề nói qua một câu.
Nhưng tất cả đều mỏi mắt chờ mong, cũng không đợi được một câu trả lời.
Lục Hạo Thành bên này đã không có tin tức, tuần lễ thời trang của Lam Hân lại trở thành điểm nóng.
Dù sao, Lam Hân trong khoảng thời gian này đều luôn đứng trên top tìm kiếm.
Chỉ cần có một chút gió thổi cỏ lay, rất nhanh sẽ bị người ta đánh hơi thấy, nhưng nhân vật chính ngày thường bận rộn, bị người ta mắng mỏ thảm như vậy, bị toàn bộ cộng đồng mạng chửi bới, vẫn trấn định tự nhiên, hoàn thành công việc của mình, rất nhiều người bày tỏ sự ngưỡng mộ với thiết kế của Lam Hân.
Ngày 30 tháng 8 cũng trở thành một ngày tốt lành vì Lam Hân bước lên một tầm cao mới.
Mọi người cũng bình luận rôm rả.
@A Thành của mẫu mới ra mắt.
“Đã chuẩn bị tiền để chờ, chào mừng”
@ yêu anh chồng quốc dân của tôi: “@ A Thành của tôi thật là xấu, nhưng mà tôi cũng muốn ủng hộ.”
@ Thành Fan: “Haizz! Lam Hân này liên quan đến sự phát triển của tập đoàn Lục Thị Tôi cũng phải ủng hộ.”
Liên tiếp một chuỗi icon vẻ mặt đáng yêu.
Cả một làn sóng khen ngợi, các kênh lớn đều đưa tin tức về sự kiện hôm nay.
Nhà họ Cố.
Đêm nay, ngoại trừ Cố Ức Lâm ở ngoài, tất cả mọi người đều đông đủ, ngay cả Cố An An cũng trở về ăn cơm, vừa vào cửa đã thấy một bà lão tóc hoa râm trang nhã.
Cố An An ngây ngẩn cả người, cứ nghĩ bà nội đến lễ mừng năm mới mới trở về, sao đột nhiên lại trở lại?
Mà bà nội vừa thấy vẻ mặt Cố An An kinh ngạc, nháy mắt giận tái mặt, “Sao nào?
Nhìn đến ta còn chưa chết, rất kinh ngạc hả?”
Cứ vậy mà ném ra một câu, khiến Có An An căng thẳng.
Có An An biết người bà này vẫn luôn không thích cô ta, cô ta đã quá quen với cuộc sóng yên ổn, cũng không làm việc ngoài giờ giống những người khác.
Hơn nữa, nhà họ Cố gia thế tốt như vậy, cũng không cần cô ta phải làm việc ngoài giờ, cho tới nay đều hưởng thụ cuộc sống giàu sang của nhà họ Có, giống tiểu thư nhà thế gia tiêu phí đồ xa xỉ, mẹ cũng sẽ không nói gì.
Nhưng bà nội không giống vậy, bà nội luôn cảm thấy cô ta tiêu xài hoang phí, không đủ tiết kiệm, không giống anh hai như vậy, từ lúc học đại học đã ra ngoài xã hội làm việc.
Cô ta là con gái, lại sóng an nhàn sung sướng, cũng không biết động đến việc rửa chén, thái độ của bà nội đối với cô ta càng ngày càng không kém.
Cô ta cùng anh cả, vi thay nhau trở thành người bà mắng chửi.
Lúc này, cả nhà ngồi ăn cơm, vừa ăn vừa xem tin tức.
Bà nội năm nay đã 73 tuổi, một bộ quần áo xanh nhạt sang trọng, đeo trang sức quý báu, mái tóc hoa râm uốn lọn, sửa sang lại rất cao nhã quý phái, vẻ mặt từ ái, khóe miệng mang theo ý cười thản nhiên, dưới kính lão là cặp mắt khôn khéo.
Lúc này, nhà họ Cố ngoại trừ Cố Ức Lâm ở ngoài, đều ngồi cùng nhau ăn cơm tối.
Bà nội Cố cầm điều khiển, chỉnh qua máy kênh, đều là đang nói về show diễn thời trang của Lam Hân.
“Đây là công ty A Thành sao?Cô gái này là ai, nhìn mềm mại dễ thương, có thể thiết kế ra những bộ quần áo đẹp như vậy, người trẻ tuổi thật sự là giỏi giang, con cái nhà ai, thật có phúc.”
Giọng bà nội Có từ ái, mang theo sự hâm mộ.
Lâm Mộng Nghi cùng Cố Tích Hồng nhìn nhau, không nói lời nào, đó là con gái họ, trong lòng đều kiêu ngạo..