hỏi, “Có chuyện gì vậy?”
Lục Hạo Thành: “Anh ở ngay trước mặt em.”
Lam Hân: “22” “Lục Hạo Thành, mắt em không bị gì cả?”
Lục Hạo Thành: “Lam Lam, có vấn đề.”
Lam Hân ngây ra, “em rõ ràng có thể thấy rõ anh.”
Nhưng làn da của người đàn ông này rất đẹp, thậm chí ngay cả lỗ chân lông còn không có, chỉ là má trái có nốt ruồi màu cà phê nhẹ, nhưng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của anh.
Lục Hạo Thành: “em không thấy mặt anh đang ám ức sao?”
Lam Hân: “khuôn mặt ấm ức đó của anh là để cho em xem sao?”
Lục Hạo Thành: “lẽ nào không phải vì em, nên anh mới ám ức sao?”
Lam Hân: “lẽ nào vì em nên mới cảm thấy ám ức sao?”
Lục Hạo Thành:…?
Có chuyện gì quanh đây vậy? Còn như vậy nữa thì anh sẽ ngất luôn đó.
“Lam Lam, tối nay là ngày mà hai chúng ta ở bên cạnh nhau, và anh không muốn bị quấy rày bởi bất cứ ai, trong mắt em chỉ có thể có anh mà thôi.” Giọng điệu hách dịch của anh, những lời nói bá đạo, một mùi chua của giám.
“Ha ha…” Lam Hân mỉm cười không nói nên lời, sau khi cô nói lời tạm biệt với Lạc Cẩn Nghiên, cô liền trực tiếp tắt điện thoại.
“Bây giờ anh đã hài lòng chưa?”
Lục Hạo Thành gật đầu vui vẻ, đôi môi nhéch lên vui vẻ.
“Lam Lam ngoan lắm.” Một câu yêu thương mờ nhạt, nhẹ nhàng như gió buổi tối yên tĩnh.
Lam Hân ngay lập tức cảm thấy như mình đã bị chiều chuộng như một đứa trẻ.
Nhưng đó là một cảm giác tốt.
Hu hu hu hull Nên làm gì đây? Cô đã hoàn toàn bị dính thính rồi.
Lục Hạo Thành, người đàn ông tuấn tú trông giống như một vị thần này, cô có thể chịu đựng đến bây giờ đã là giới hạn.
Những lời nói của Lạc Cẩn Nghiên, lại quanh quản trong đầu cô, khiến cô bỗng nhiên cảm thấy rằng không khí xung quanh hai người họ bây giờ đã trở nên mơ hồ.
.
ngôn tình hay
Lục Hạo Thành nói: “Lam Lam, đợi sau khi chúng ta kết hôn, thì chuyển đến đây sống đi, ở đây rất gần với nơi học của tiểu Tuấn máy đứa, ở đây có sân, bọn trẻ sẽ sống thoải mái hơn.”
Lục Hạo Thành nhân cơ hội này để gợi ý, anh thực sự: muốn nói với cô sự thật vào tối nay, bảy năm trước, đêm đó người đàn ông đó chính là anh.
Tuy nhiên, bầu không khí tốt như vậy, anh lại sợ rằng hạnh phúc khó có được này, sẽ vì lời nói của anh mà biến mắt.
Không dám, Lục Hạo Thành anh làm gì cũng không sợ, duy nhát chỉ sợ mắt cô.
“Được!” Lam Hân không quan tâm đến những điều này, chỉ cần là cô sống với gia đình, thì sống ở đâu cô cũng đồng ý.
“Đúng rồi, Lục Hạo Thành, hôm nay Phi Phi đã gửi tin nhắn cho em, nói có người đã đặt hàng ở công ty chúng ta, là một chiếc váy cưới thiết kế riêng, em cũng khá giỏi trong thiết kế này, hay là anh giao dự án này cho em đi.”
Đội ngũ thiết kế của công ty, ngoài cô ra, còn có các nhà thiết kế khác, nhưng lần này cô rất nồi tiếng, đang trên đà của các nhà thiết kế khác.
Tuy nhiên, Lục Hạo Thành bây giò là bạn trai của cô, tất cả đều nói rằng gần sàn nước thì được ưu tiên, cô đã có ý tưởng này, váy cưới mỗi người phụ nữ chỉ mặc một lần trong đời, váy cưới trắng tượng trưng cho sự tinh khiết và trung thành, mọi cô gái đều hy vọng được mặc một chiếc váy cưới, kết hôn với người đàn ông mà họ yêu.
Đó là sự quyến rũ thanh lịch và mơ hồ, là khoảnh khắc hạnh phúc nhất của mọi người phụ nữ.
Lục Hạo Thành nhìn đôi mắt háo hức của cô, cô luôn nghiêm túc khi đối mặt với công việc.
Anh nói: “Lam Lam, không cần em nói, dự án này cũng là của em, phía bên kia đặt tên thiết kế của em, với lại, phía chúng ta đã ra giá cao, bây giờ chỉ chờ thiết kế của em thôi.”
“Thật sao?” Lam Hân có chút được chiều chuộng nhìn anh..