“AI Cố …Bà nội Có, sao bà cũng về nước rồi 2”
Lục Tư Tư vừa thây bà lão, chỉ cảm thấy da đầu run lên.
Cái gọi là đề phòng cướp phòng trộm, phòng bà nội cố, bà nội Có mà đã cần nhằn thì mãi mãi không dứt.
“Ôi trời, con nhóc thối nhìn thấy ta thì kinh ngạc lắm hả, ngay cả đầu lưỡi cũng không nói tròn chữ được, nghe nói cháu cũng vừa mới về nước, nhưng lại ly hôn, một đám các người không thể bình thường một chút sao?
Ta già đi để thấy chúng bay có được cuộc sống hạnh phúc, chứ không phải nhìn cháu ly hôn, từng đứa một không khiến người ta yên tâm.”
Lục Tư Tư vừa nghe lời này, hận không thể tìm lỗ chui vào, giữa chốn đông người có thể đừng lôi chuyện cá nhân của cô ra, được không?
Cô cúi đầu, tốt nhất không nên phản bác, néu không mãi mãi không dứt.
Lúc này, cảnh sát đã chạy tới hiện trường, Cố Ức Lâm cũng nắm lại tên mặc áo hình đầu lâu đang muốn chạy trốn, giao cho cảnh sát xong, liền chạy vội tới trước mặt Trầm Giai Kỳ “Giai Kỳ, em không sao chứ?”
Trầm Giai Kỳ sắc mặt tái nhợt đối lắc đầu, cũng không nguyện rời khỏi Lục Tư Tư.
“Cố tiên sinh.”
Một vị cảnh sát đi đến cạnh Cố Ức Lâm “Những người này.
chúng tôi sẽ trở về điều tra, nếu có người bên này bị thương, thì nên đến bệnh viện.”
Cố Ức Lâm: “Cố đội trưởng, chúng ta đều là người một nhà không nói hai lời, nhất định phải điều tra rõ là ai sai khiến nhóm người kia làm như vậy.”
Anh sẽ không tha cho người kia, dám giở trò bản thỉu như vậy muốn chia rẽ anh cùng Giai Kỳ.
Đội trưởng cười nói: “Nhị thiếu gia, chuyện này đích thân tôi sẽ xử lý.”
“Đa tại”Cố Ức Lâm cảm kích.
Tên du côn đầu xỏ vừa nghe, hoàn toàn trợn tròn mắt, cái này, đá phải tắm sắt rồi, cậu hai Cố muốn tự mình xử lý, người phụ nữ kia không phải đã nói, không có việc gì sao?
Hơn nữa, cô ta cũng nói cậu hai Cố không muốn có quan hệ gì với cô gái kia.
Anh ta mới dám làm như vậy.
Hiện tại, một chân đã nhảy xuống hồ lửa.
Con đàn bà kia dám hãm hại mình, gã cũng sẽ không buông tha cho cô ta.
Gã nhìn qua Có Ức Lâm, mặt xám như tro tàn.
Đám người bị mang đi, Cố Ức Lâm mới thật cẩn thận nhìn Trầm Giai Kỳ.
Nhạc Cần Nghiên đi chân trần, thật cẩn thận kéo chiếc ghé qa”Giai Kỳ, nào, ngồi xuống.”
Lục Tư Tư giúp đỡ Trầm Giai Kỳ ngồi xuống.
“Giai Kỳ, hay là chúng ta đi bệnh viện đi?”Cố Ức Lâm nói, nhìn thấy mặt cô tái nhợt, anh rất lo lắng.
Trầm Giai Kỳ khẽ lắc đầu, “Không cần, không sao.”
Bà nội Cố đã đi tới, “Đứa nhỏ, con có mệt lắm không, ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng chính mình, nếu không thoải mái, chúng ta phải đi bệnh viện nhìn xem.”
Trầm Giai Kỳ nhìn thoáng qua bà nội Cố ôn hòa, lại khẽ lắc đầu.
Cố Ức Lâm ở một bên giới thiệu nói: “Giai Kỳ, đây là bà nội.”
Trầm Giai Kỳ cười gật đầu, ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Bà nội.”
“Ail Trời ơi, đứa nhỏ này thật ngoan.
Vừa rồi bị dọa sợ rồi hả, cháu yên tâm, chỉ cần có bà nội ở đây, ai cũng không dám ngăn trở các cháu ở bên nhau, cháu cố giữ gìn sức khỏe, chuyện nơi này cứ giao cho Ức Lâm để ý, cháu kết hôn sinh đứa nhỏ ra, nếu cháu muốn làm việc, thì làm việc, không thích, thì ở nhà nhàn nhã, tự cháu lo liệu.”
Những lời bà nội Cố nói, thật sự là lời nói yêu thương nhất.
Rất nhiều con dâu nhà giàu không chịu đi làm, điều này khiến họ cảm tháy xấu hỏ.
Nhưng bà nội Có nói như vậy, ngay cả Lục Tư Tư cũng có chút kinh ngạc, “Oa! bà nội, bà trở nên nghĩ thoáng như vậy từ khi nào 2”.