Lục Hạo Thành vừa nghe, sắc mặt có chút không tốt, thấp giọng nói: “Lam Lam, ngoan đi, đây là Vĩnh Hằng Chỉ Tâm chỉ thuộc về riêng em, nhà chúng ta không thiếu chút tiền ấy, ông xã của em sau này sẽ càng cố gắng kiếm tiền.”
Lam Hân rầu rĩ không vui gật gật đầu, “Cám ơn anh, tắm lòng của anh em nhận, chờ lúc chúng ta cử hành hôn lễ, em sẽ đeo nó.”
Lục Hạo Thành thấy cô không còn cố nghĩ cách trả lại, đáy lòng mới yên tâm, “Lam Lam, vậy anh giúp em cởi xuống trước, nhưng mà em đeo lên rất xinh đẹp, không hồ là bà xã của Lục Hạo Thành anh.”
Lam Hân nghe anh nói lời này chỉ cười cười không nói gì, dáng vẻ của cô cũng xem như xinh đẹp, cũng thật sự không tính là xuất sắc.
Tuy nhiên có một câu nói như vậy, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
Cô ở trong mắt người khác có lẽ chỉ là một người rất bình thường, nhưng ở trong mắt Lục Hạo Thành lại hoàn toàn không phải như vậy.
Lục Hạo Thành đem Vĩnh Hằng Chi Tâm thả lại vào hộp đựng, nhìn cô và nói: “Lam Lam, tương lai nó cũng thuộc về em.”
Lam Hân nhìn qua anh, “Cám ơn anh, ông xã.”
Hai tiếng Ông xã, cô gọi có chút mới lạ gượng gạo, có chút không được quen.
Lục Hạo Thành vừa nghe một tiếng gọi ông xã, toàn thân hạnh phúc dào dạt, anh bé kiểu công chúa, chậm rãi ôm cô lên.
Lam Hân ngước mắt lên nhìn anh, đáy mắt anh bộc lộ cảm xúc đong đầy yêu thương, tình cảm chân thành không thể kìm nén được., sẽ luôn lộ ra trong từng động tác cử động của một người đang yêu sâu sắc.
Mà loại tình cảm không kìm nén được này, cũn là thứ người ta khó có thể cưỡng lại được.
Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường lớn mềm mại, hai người cùng nằm xuống.Anh ôm lấy cô, đầu cọ cọ vào cổ và hõm vai cô, mùi hương trên người cô luôn là tuyệt nhất.
Lúc cô cười là cảnh tượng đẹp nhất, có cô tại bên cạnh, anh cảm giác tất cả mọi chuyện đều trở nên nhẹ nhàng và bình yên.
Lục Hạo Thành hôn cô, nhẹ mà ôn nhu, mỗi một cái hôn đều chứa đựng tình yêu sâu nặng của anh.
Lam Hân vẫn còn có chút khẩn trương, theo sự dịu dàng của anh, cô chậm rãi thả lỏng bản thân.
Cô có thể cảm nhận được tình yêu của anh dành cho mình từ tận đáy lòng.
Cô ghé vào tai anh thấp giọng nói: “Lục Hạo Thành, anh là của em, ai cũng không cướp anh đi được, em chính là bá đạo như vậy, có tính chiếm hữu cao, trong mắt không chứa nỗi hạt cát.”
“Ha ha….” Giọng nói Lục Hạo Thành mang theo từ tính, tiếng cười cũng trầm thấp, đẹp như âm thanh của cây đàn vi ô lông.
“Bà xã, anh rát tích sự bá đạo của em, thích cả đôi mắt khắt khe của em nữa.”
Một đêm nồng nàn, mang theo niềm khao khát mãnh liệt của anh, hãy để cuộc sống này thật lâu dài và tuyệt vời với sự phần khích này, khiến bọn họ mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy trước mắt sáng ngời ST Kể Hà ấy Tập đoàn Lục Trăn.
Lục Dật Kha mặc tây trang sẫm màu, ông ta là người có kinh nghiệm dày dặn trên thương trường, ánh mắt cuốn hút từ sự sâu sắc tinh tường qua năm tháng, ông ta nhìn vào tin tức Lương Vĩ điều tra được, có chút khiếp sợ:.
Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, phu nhân mấy năm nay vẫn luôn chuyển tiền ra bên ngoài, hơn nữa đoạn thời gian gần đây.
cũng thực hiện chuyển tiền ra ngoài, tiền đều được chuyển đến tài khoản của một gã tên là Tần Hoài, lần gần đây nhát đã chuyển đi máy trăm vạn.
Chuyện này, giám đốc Lục bên kia cũng biết, nhưng anh ấy không hề có dấu hiệu tác động gì, không biết bên đó có kế hoạch gì không Có thể là bởi vì chuyện của Mộc thiếu gia mà bị trì hoãn.”
Lục Dật Kha nhìn thư ký của mình “Tử Hoành đã gần như tàn phế, có một số con đường, không sợ đi quá chậm,, chỉ sợ đi sai đường.
Lấy sự hiểu biết của tôi về Mộc Vĩ Ngạn, ông ta sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội này đâu, Ân Ân chung quy vẫn là sai, nhà họ Mộc sẽ không từ bỏ ý đồ.”
Lục Dật Kha thở dài một hơi.
Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, vậy hiện tại phải làm sao bây giờ 2 Phu nhân đem những khoản tiền đó chuyển ra bên ngoài, không biết mục đích làm vậy là gì 2 Hơn nữa cũng không muồn cho chủ tịch biết, trong chuyện HãY chỉ: Sợ 02160 ” Lương Vĩ muốn nói lại thôi.
Dù sao chuyện này không phải là việc nhỏ, bị đám cổ đông khác của công ty biết đến,vị trí chủ tịch này, chỉ sợ sẽ phải đổi chủ..