Lúc này, Tần Ninh Trăn vừa lúc đang ngồi trong phòng Lục Tư Ân để an ủi con gái.
“Ân Ân, đã nhiều ngày trôi qua vậy rồi, con còn muốn tiếp tục thương tâm khổ sở như vậy sao con?”
Lục Dật Kha vừa định gõ cửa, liền nhìn thấy cửa đã chốt., ông ta liền trực tiếp đứng bên ngoài nghe ngóng.
Lục Tư Ân trong khoảng thời gian này gầy yếu hơn rất nhiều, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt không chút ánh sáng_, không có lớp trang điểm, làn da cô ta có chút thô ráp, môi khô nứt, cả người tựa như đã bị đả kích rất nghiêm trọng, chưa gượng dậy nỗi.
Ánh mắt cô ta không có tiêu cự nhìn thoáng qua mẹ mình, thấp giọng nói: “Mẹ, anh Tử Hoành đã khá hơn chút nào chưa?
Tần Ninh Trăn lạnh lùng cười: “Xem ra con còn nhớ thương tên đó à, nó sớm đã tàn phế rồi, con hiện tại cũng không cần nghĩ tới tên đó nữa_, mẹ sẽ giới thiệu cho con một người đàn ông tốt hơn, điều kiện so với Mộc Tử.
Hoành còn hoàn hảo hơn nữa.”
Lục Tư Ân lắc lắc đầu, vẻ mặt thống khổ, “Mẹ, anh Tử Hoành bị chúng ta hại thành như vậy, sao con còn có tâm tư chạy đi gả cho người đàn ông khác.”
Giọng nói của Lục Tư Ân có chút mắt kiểm soát.
“Câm miệng, Lục Tư Ân, lời như vậy con còn dám nói ra miệng, cũng đừng trách ta không khách khí với con, cái gì mà tên đó bị chúng ta làm hại?
Người khác có chứng cớ chứng minh chúng ta làm, là chúng ta làm hại sao 2 Con muốn hại chết mẹ đúng không?
Mẹ làm như vậy đều là vì trợ giúp con có được Mộc Tử Hoành.”
Tần Ninh Trăn phẫn nộ nhìn thấy đứa con gái không nên thân của mình.
Đứa con gái này, hoàn toàn không giống bà ta chút nào, yếu đuối nhu nhược…
Lục Tư Ân nâng mắt nhìn mẹ mình, vẻ mặt thống khổ lắc lắc đầu: “Mẹ, chính là mẹ sắp xếp những người đó, nhưng trong tay họ sao còn có cả hung khí? Vì sao mẹ muốn cho bọn họ làm tổn thương anh Tử Hoành.”
Tần Ninh Trăn vừa nghe lời này, lập tức nhíu mày “Mẹ đã nói qua với con bao nhiêu lần rồi, đó chỉ là ngoài ý muốn, bọn họ chỉ muốn đề phòng bắt trắc, muốn bảo vệ con, mới xảy ra chuyện vô ý như vậy, sao con không chịu tin lời mẹ nói vậy chứ?
Chuyện này về sau không bao giờ…được nói ra nữa, đặc biệt là ở trước mặt cha con.”
“Rà.” Lục Dật Kha một cước đá tung cánh cửa.
Âm thanh lớn bắt thình lình, khiến hai mẹ con Tần Ninh Trăn sợ tới mức hét toáng lên.
“A…” Lục Tư Ân mắt hồn mắt ví hét to một tiếng, cả người đều trở nên run rẩy, sự tình lần trước để lại bóng ma không nhỏ trong lòng cô ta, chưa từng gặp những chuyện như vậy phát sinh lên người mình, giờ chỉ cần một chút âm thanh phát ra, cô ta cũng chấn kinh như con nai nhỏ sợ hãi…
Tần Ninh Trăn cũng là trợn mắt há hốc mồm nhìn thầy Lục Dật Kha đang nổi giận đùng đùng đi vào, lúc này ông ta tức giận đến mức thở hồng hộc.
“Dật, Dật kha, ông….ông, như thế nào đột nhiên đã trỏ: lại?”
Tần Ninh Trăn lần đầu tiên ấp a ấp úng khi nói chuyện trước mặt Lục Dật Kha.
Lục Dật Kha mang ánh mắt giận dữ nhìn hai mẹ con kia, ông ta cũng không hề nói cái gì, vừa đi lên vừa giơ tay ICH Me ” Một cái tát hung hăng đánh vào mặt Tần Ninh Trăn.
Tần Ninh Trăn đau đớn kêu to một tiếng.
Bà ta không thể tin được, trừng mắt nhìn Lục Dật Kha, ông ta lại dám ra tay đánh mình.
“Lục Dật Kha, ông điên rồi phải không?
Ông cũng dám đánh tôi.”
Bà ta dùng hét sức lực rống to với Lục Dật Kha.
“Tần Ninh Trăn, tôi thực sự không ngờ, bà thật sự là loại người như vậy, không dạy dỗ điều tốt con con gái mình, ngược lại còn dạy hư nó, bà xem xem, Ân Ân hiện tại đều đã biến thành bộ dáng gì rồi hả?”
Lục Dật Kha ăn nói mau lẹ, vẻ mặt nghiêm nghị hướng về phía Tần Ninh Trăn rồng giận.
Ông ta vốn muốn trở về để xác nhận tình huống, cũng không nghĩ đến thật sự là Tần Ninh Trăn làm chuyện này..