Lục Hạo Thành nói xong quay đầu lại, nhìn cha mình, trong mắt bắn ra tia lạnh lẽo, sắc bén như dao.
Lục Dật Kha chắn động, không phản bác, Lục Hạo Khải làm ra_mấy chuyện vô liêm sỉ, ông ta cũng biết.
“Con nói đến Tần Hoài, ta cũng sẽ điều tra, nhưng hãy để ta được gặp bọn nhỏ.”
Lục Dật Kha cố chấp, ông ta cũng là ông nội, cũng có quyền gặp bọn nhỏ.
Lục Hạo Thành muốn từ chối, vẻ mặt lạnh lùng “Hiện tại đã bị vợ ông biết, an toàn của ba đứa nhỏ khó đảm bảo.”
“Hừ!Thẳng nhãi bắt hiếu, không cho ông đây gặp, ông đây tự đi gặp, ai mẹ nó dám động vào cháu trai cháu gái ta, ta sẽ không tha cho kẻ đó.”Lục Dật Kha tức giận mắng thô tục.
Tần Ninh Trăn, người phụ nữ kia thật là...!2 Lục Dật Kha trừng mắt với Lục Hạo Thành, tức giận đỏ bừng mặt rời đi.
Lục Hạo Thành cũng không lên tiếng, chờ Lục Dật Kha rời đi anh liền gọi một cuộc điện thoại.
“Alo! Giám đốc Lục.”
Lục Hạo Thành: “Lâm Dã, phái người bảo vệ ba đứa nhỏ nhà tôi, chú ý mọi hành động của Tần Ninh Trăn điểm, người cạnh bà ta có động tĩnh gì, nhất định phải nhanh chóng báo cho tôi, tiến hành bảo vệ mấy đứa nhỏ toàn thời gian.”
“Giám đốc Lục, anh yên tâm đi!”
Lục Hạo Thành cúp điện thoại, nhìn thoáng qua bên ngoài, anh ra ngoài nhìn Âu Cảnh Nghiêu đang xử lý tin đồn trên mạng hôm nay.
Lục Hạo Thành hỏi: “Điều tra ra được gì không?”
Âu Cảnh Nghiêu không có ngẳng đầu lên: “Không có, lúc này đối phương rất thông minh, tôi không tra được địa chỉ.”
Lục Hạo Thành: “Tần Ninh Trăn đã biết sự tồn tại của ba anh em Tiểu Tuần.”
Âu Cảnh Nghiêu bỗng nhiên ngước mắt nhìn qua “Sao lại không cần thận như vậy?”
Lục Hạo Thành đem chuyện trong trường học nói với Âu Cảnh Nghiêu.
Âu Cảnh Nghiêu: “Trong khoảng thời gian này tôi đang cố gắng lắp đặt một hệ thống giám sát trên các phương tiện của tập đoàn Lục Trăn đã lắp đặt thành công ba phương tiện, trong đó một chiếc và của Tần Ninh Trăn, nhưng không sử dụng thường xuyên, bà ta ít khi ra ngoài, cho nên, tôi nghĩ, cậu cài vài thiết bị nghe lén ở nhà cũ, chúng ta sẽ biết được nhiều điều.”
Nếu phải làm, thì phải làm triệt đẻ.
Lục Hạo Thành nheo mắt: “Bà ta là người rất cảnh giác, cách một đoạn thời gian đều tìm nhân viên kỹ thuật đến kiểm tra, nếu không, tôi đã sớm làm, tôi đã kiểm tra camera ẩn trong phòng, không có manh mối quan trọng gì cả.”
Âu Cảnh Nghiêu vừa nghe, liền nói: “Cậu bảo người hỏi thăm một chút, cậu tìm một nhân viên kỹ thuật đáng tin chút, tôi có cách.”
Lục Hạo Thành khẽ gật đầu “Trước khi tan ca cậu điều tra về Cố An An cùng Bùi Dao Tinh, Lâm Tử Thường, lúc ấy ở khách sạn đã gặp mấy người kia.”
Lục Hạo Thành nói xong thì quay trở lại phòng làm việc.
Mà Lam Hân, đang cần thận xem xét thông tin của Hạ Thù những năm gần đây.
Cùng với thú vui hay những sở thích cá nhân của cô, điều tra ra mới biết được, quần áo trước đó của cô ấy đều do.
Bùi Dao Tinh thiết kế.
Phong cách khá truyền thống, tám năm không có gì đột phá, Hạ Thù mặc quần áo đều là màu đỏ tía, rất dễ tháy, thành thục trưởng thành.
Đột nhiên chỉ định cô thiết kế, không thể không nói, chuyện này lại kéo thêm hận thù của Bùi Dao Tỉnh với cô.
Hiện tại, không chỉ có bác, chỉ sợ cô cũng thành cái gai trong mắt Bùi Dao Tỉnh.
Lam Hân vẫn đang nghiêm túc xem, đột nhiên có cuộc gọi đến.
Lam Hân cúi đầu vừa tháy, là cha của Lục Hạo Thành, tim cô căng thẳng, nhìn thoáng qua Ninh Phi Phi, liền nghe điện thoại..