Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chì là, vừa mới đưa tay ra, đã cảm giác được đối phương khẽ dùng lực.

Lực tay truyền tới ngày càng lớn, thế cho nên, cô suýt chút nữa kêu thành tiếng.

Vân Thi Thi theo bản năng hất tay ra, ngước mắt, nhíu mày, sắc mặt nhỏ bé có chút không vui.

Luôn cảm giác, nụ cười trên mặt An Địch này, đông cứng không gì sánh được.

Có thể các cô mới là lần đầu tiên gặp mặt, làm sao cô lại có cảm giác ánh mắt An Địch nhìn cô tràn đầy địch ý?

"Làm sao vậy?"

An Địch thấy sắc mặt cô khó chịu, không khỏi cười: "Vân Thi Thi, thái độ của cô hình như không thể làm bạn tốt rồi!"

"Cô nắm tay cũng dùng quá nhiều sức rồi đấy!"

Vân Thi Thi dừng một chút, khóe miệng chu lên: "Làm đau tôi!"


An Địch lại nở nụ cười, quan sát cả người cô, "Ha, không nghĩ tới một người mới xuất đạo, cái giá cũng thật lớn nha! Cô vừa mới là ở trước mặt tôi, muốn chơi lớn sao? Không cần thiết đâu!"

"Chơi lớn?"

Vân Thi Thi sửng sốt một chút, rất nhanh liền phản ứng lại, thợ trang điểm trước mặt này thái độ ngạo mạn, chính là đang giễu cợt cô!

Xem ra người trước mắt này cũng không có chút hảo cảm nào với cô.

Mặc dù cô có chút không rõ ràng, cái người gọi là An Địch này, ngoài mặt thì ôn hòa, nhưng vừa ra tay liền độc ác như vậy, bọn họ mới là lần đầu gặp nhau, tại sao cô ta lại coi cô như kẻ thù vậy?

Có bị bệnh không?

Cô đã làm gì cô ta sao?

Đối với nhục nhã này, Vân Thi Thi rất nhanh cười cho qua, chỉ lạnh lùng thốt: "Chơi lớn, những lời này của cô, căn bản là vô căn cứ!"


Lời này của Vân Thi Thi, trong quan hệ xã hội, dù cô có tìm từ đầu tới cuối cũng không phát hiện ra mình có lỗi gì.

Có thể đến chỗ An Địch rồi, nhưng cô ta thật giống như đang cố ý vặn vẹo câu nói của cô, "Cô là một người mới, có tư cách gì? Thích sao? Vân Thi Thi, tôi xuất đạo lâu như vậy, cô chính là người già nhất mà tôi từng tiếp nhận, nếu không phải phía trên chỉ đạo, cô cho rằng tôi sẽ nguyện ý làm cho cô?"

Cô ta vừa lên tiếng, Vân Thi Thi liền hiểu.

Tâm tư của cô vô cùng tinh tế, vì vậy trong lời này, liền nghe được An Địch đối với cô vô cùng không vừa lòng.

An Địch làm nhục cô như vậy, không phải vì cô làm sao, cũng không phải hai người có thù oán gì, mà cũng chẳng phải vì cô đắc tội cô ta trước.

Đại khái, An Địch này ở công ty có địa vị không cao, cô ta tự xưng là thợ trang điểm cao cấp nhất, mà những người thợ trang điểm ở cấp bậc này, sẽ đều có lai lịch lớn.

Ba Toa là tạp chí lớn, trong giới thời thượng luôn chiếm một vị trí không hề thấp, thợ trang điểm ở đó tất nhiên cũng không phải dạng tầm thường, như vậy, thợ trang điểm ở đó luôn được mang cái danh hàm "cấp cao nhất".

Theo một số tin vỉa hè nói, có một vài thợ trang điểm "cấp cao nhất" ở đây, khi làm việc với những ngôi sao, diễn viên lớn đều hết sức xoi mói.

Có những người thậm chí còn không chịu hợp tác với diễn viên ngoài ba mươi tuổi. An Địch này, thoạt nhìn rất ngạo mạn, sở dĩ mỗi câu nói của cô ta đều có chút sát thương, đại khái chỉ là vì không muốn là thợ trang điểm cho cô.

Dù sao cô cũng là mới bước chân vào đây, diễn một bộ phim, vài ba quảng cáo nhỏ, còn chưa có được đi trên thảm đỏ.

An Địch khẳng định cho rằng cô chỉ là một nhân vật nhỏ nhoi, làm người trang điểm cho cô thì chẳng khác gì bôi nhọ danh tiếng của cô ta rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui