Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Nói chung chu kỳ chiếu phim điện ảnh khoảng từ hai mươi ngày đến hai tháng.

Càng là đạo diễn lớn, tỉ suất quay phim càng cao, chu kỳ chiếu phim càng dài.

Hơn nữa có Cố Tinh Trạch ở đây, Lâm Phượng Thiên đối với vé bán phim điện ảnh, cực kỳ tự tin!

Vân Thi Thi lại có chút áp lực!

Đây là tác phẩm của cô, cô là người mới, lần đầu tiên làm nữ chính trong phim điện ảnh, nhỡ đâu tên tuổi của cô không đủ, không chịu nổi được phòng bán vé, kéo chân toàn bộ đoàn làm phim, chắc chắn sẽ khổ sở trong lòng.

Tần Chu lại trấn an cô, có Lâm Phượng Thiên và Cố Tinh Trạch hai người khiêng cầm phòng bán vé, cho dù tên tuổi của cô không đủ, thành tích của phòng bán vé cũng sẽ không quá khó coi.

Đoàn làm phim chuẩn bị mấy bộ lễ phục, nhưng mà gần đây cân nặng của Vân Thi Thi có chút tăng, Tần Chu sợ cô mặc không vừa lễ phục, vì thế đốc thúc cô giảm béo.

Đương nhiên trong thời gian ngắn như vậy, thủ đoạn gọi là giảm béo, cũng tương đối thô bạo.

Vì lễ ra mắt công chiếu, cô bụng đói hai ngày, mới mặc được bộ lễ phục hoàn mỹ vào người.

Lúc này Lâm Phượng Thiên mới hài lòng.

Chỉ là vào hôm công chiếu, lúc Vân Thi Thi chạy tới hội trường, mới phát hiện tất cả thành viên của đoàn làm phim đều đến đông đủ, ngoại trừ Cố Tinh Trạch.

Cô không thấy người của anh ta.

Chẳng lẽ anh ta muốn vắng mặt lễ công chiếu đầu tiên sao?

Vân Thi Thi lo lắng anh ta xảy ra chuyện gì, vì thế thử thăm dò Tân Chu.

Tần Chu nói: “Anh ta sẽ đến, chỉ là có chút chuyện, có khả năng đến muộn một chút! Nhưng mà chắc chắn sẽ đến!”

Vân Thi Thi nhíu mày, có chút lo lắng lại cũng không có biểu lộ ra.

Còn một tiếng nữa mới mở màn, Cố Tinh Trạch có thể khoan thai đến chậm, nhưng mà lúc anh ta xuất hiện, thanh thế rất lớn.

Bốn vệ sĩ mở đường, còn có bác sĩ tư nhân, nhà tạo hình, trợ lý…

Mười mấy người chậm rãi vây quanh anh ta đi vào phòng trang điểm.

Vân Thi Thi đột nhiên nhận được điện thoại của Vân Cầm Lệ.

“Chị Thi Thi, em nghe nói hôm nay lễ công chiếu đầu tiên của ‘Qủa trám’ Cố Tinh Trạch cũng sẽ có mặt, có đúng không ạ?”

“Ừ.”

“Vậy chị… Chị có thể xin chữ ký cho em được không? Làm ơn đi mà! Em là fan ruột của Tinh Trạch, yêu cầu của em không cao, chỉ cần kí tên là được!” Vân Cầm Lệ cầu xin mãi.

Vân Thi Thi chỉ nói qua: “Chị bận nhiều việc, có cơ hội nhất định sẽ xin cho em.” Cô nói xong liền không có kiên nhẫn tắt điện thoại, ngồi ở phòng trang điểm, trong lòng rất loạn.

Mười mấy phút sau, Cố Tinh Trạch trang điểm xong, đi ra khỏi phòng trang điểm.

Cô ngẩng đầu nhìn anh ta, lại liếc mắt trông thấy sắc mặt anh ta trắng xanh như bị bệnh.

Trên gương mặt tuấn tú, cho dù được nhà tạo hình trang điểm tỉ mỉ, cũng khó mà không nhìn ra được, hiện giờ anh ta cực kỳ mệt mỏi.

Khuôn mặt trắng xanh, trán không ngừng chảy ra mồ hôi lạnh, môi mỏng khô lại, cho dù bôi son môi cũng khó che dấu hơi thở suy yếu của anh ta.

Nhất là khi anh ta cau chặt mi tâm, nhìn ra được, thân thể của anh ta rất tệ.

Vân Thi Thi không khỏi hỏi: “Tần Chu, Tinh Trạch anh ấy… Rốt cuộc làm sao vậy? Em thấy sắc mặt anh ấy trắng xanh, hình như là sinh bệnh rồi!”

Tần Chu nhíu mày, lại không nói lời nào.

Đột nhiên anh ta chậm rãi nói: “Anh ta có thể tham dự lễ công chiếu có lẽ là vì, đây là bộ phim điện ảnh cuối cùng của anh ta rồi!”

Tần Chu vừa dứt lời, Vân Thi Thi ngạc nhiên mở to hai mắt, nhìn anh ta khó có thể tin: “Một bộ phim điện ảnh cuối cùng sao?”

“…” Tần Chu không nói chuyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận