Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Cung Phạm nhìn vào đám lính đánh thuê sau lưng Cố Cảnh Liên, ra hiệu với Lisa đang đứng sau lưng. Lisa nhận được lệnh, đối diện với rất nhiều lính đánh thuê của Cố Cảnh Liên vẫn ngang nhiên bước tới trước mặt tên vừa bắn người của mình khi nãy, một tay bóp chặt lấy cổ họng hắn.

Tên lính đánh thuê đó không thể không lộ ra nụ cười chăm biếm.

Cô gái đang bóp họng hắn cũng chỉ là một cô bé tầm mười tuổi, vóc dáng yếu ớt này, nhất là đôi tay đó vừa nhỏ vừa yếu, dựa vào cô ta sao? 

Vậy mà dám bẻ cổ hắn?

Đang đùa gì vậy?

Thế nhưng, nụ cười châm biếm còn chưa kịp thoát ra khỏi cổ họng hắn, Lisa đã nhanh chóng bẻ gãy cổ của tên lính đánh thuê đó! 

“Cạch” một tiếng, rất dứt khoát!

Giây tiếp theo, tên lính đánh thuê thậm chí không kịp phản kháng, cơ thể đã ngã vật ra đất, hắn dựa vào tường co giật một hồi rồi im bặt!

Giết người không thấy máu, chỉ dựa vào một bàn tay cũng đã có thể lấy đi mạng sống của một gã lính đánh thuê. Cô gái nhỏ bé dưới trướng của Cung Phạm, lại có sức chiến đấu ghê gớm như vậy! 


Bỗng chốc, tất cả mọi người đã trở nên cảnh giác hơn. Lisa quay trở lại phía sau lưng Cung Phạm, gương mặt vẫn bình tĩnh như không.

Cô như một cỗ máy giết người, chờ lệnh vào mọi lúc.

Chủ nhân duy nhất trong mắt cô chính là người thiếu niên trầm mặc đang ngồi ở kia. 

Mắt Cố Cảnh Liên hơi nheo lại, nghe giọng Cung Phạm chậm rãi vang lên: “Cố Cảnh Liên, anh và ta đều là nhà tư bản, đã là nhà tư bản thì sẽ không chịu kinh doanh thua lỗ.”

Ý của câu đó là, anh giết người của tôi thì cũng phải lấy mạng người của anh ra để đền!

Cố Cảnh Liên nghe vậy có hơi ái ngại, cười nói: “Còn trẻ như vậy đã có thủ đoạn tàn độc như vậy, thật không đơn giản.” 

Cung Phạm lại cười lạnh: “Dám đối đầu với ta, anh cũng không đơn giản.”

Giọng điệu ngênh ngang, không chút nể mặt.


Hai người ngồi đối diện nhau, sức ép kinh người, nhất thời không phân cao thấp. 

Cho dù trong phòng không ai có động tĩnh gì, nhưng vẫn như có những nhát đao kiếm chém qua.

Cố Cảnh Liên lên tiếng phá vỡ sự im lặng: “Nếu tôi đã dám tới đây thì đương nhiên cũng đã hiểu rõ. Khách sạn này sớm đã bị người của tập đoàn Cụ Phong bao vây, nếu tôi muốn rời khỏi đây, chỉ e có chút khó khăn.”

Cung Phạm không đáp lại. 

Cố Cảnh Liên lại nói: “Tập đoàn Cụ Phong muốn thu mua mảnh đất trong tay tôi, cho dù có phải là để triển khai kế hoạch Thiên Nhãn hay không, mảnh đất này nếu trở thành nơi thử nghiệm, dùng để tạo lập từ trường điện năng dày đặc, đúng thật là lựa chọn số một. Chỉ có điều, thỏa thuận này tôi sẽ không ký. Đương nhiên, tôi cũng không lo lắng cậu sẽ san bằng chỗ của tôi thành bình địa.”

Cung Phạm nhíu mày, không cho là đúng: “Hả? Sao lại như vậy?”

Cố Cảnh Liên cúi người ra phía trước, cười một cách gian xảo, nhấn mạnh từng chữ: “Vì bên dưới mảnh đất này có chôn một mạng lưới dây dẫn. Chỉ cần làm đứt một sợ cũng sẽ nhanh chóng gây ra một vụ nổ lớn. Trong vòng bán kính vài trăm dặm sẽ gây sát thương vô kể.” 

Dừng một chút, anh lại nói: “Cậu cứ thử cho nổ đi.”

Gương mặt nãy giờ vẫn lãnh đạm của Cung Phạm rốt cuộc cũng xuất hiện vẻ bất ngờ.

Cậu không ngờ được, Cố Cảnh Liên có chiêu trò này, đã chôn rất nhiều thuốc nổ ở bên dưới. 

Hắn sao lại dám.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận