Một Thai Song Bảo Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu


Lần này quay chính là cảnh Lê Duyệt Tư giáo huấn Võ Mị Nương.

Hai người chạm mặt ở Ngự hoa viên.

Võ Mị Nương gian xảo được nuông chiều, nữ chủ tức giận cho cô ta bạt tai “Mọi người chuẩn bị quay phim.”

Phương Trí Thành vỗ tay nhắc nhở.

Bởi vì cãi nhau với Lục Mặc Thâm, hai người vẫn đang chiến tranh lạnh với nhau.

Cho nên bây giờ, trạng thái của Lê Duyệt Tư không tốt lắm.

Giờ nhìn nhân viên công tác ai ai cũng vây quanh người Mộ Mẫn Loan, Còn mình thì vắng vẻ không ai.

Trong giây lát, säc mặt cô càng thêm âm trầm.

Nghĩ lại bình thường, đầu đề các báo lớn, truyền thông đều lôi mình ra so sánh với cô ta.

Trong lòng Lê Duyệt Tư lại càng thêm tức giận.

Trước khi quay phim, cô hờ hững nhìn Mộ Mẫn Loan nói: “Mẫn Loan, em là người mới vào nghề, Em sợ tay không khống chế được lực mạnh yếu, Chị là tiền bối, thông cảm cho em chút nha.”

Mộ Mãn Loan vẻ mặt thản nhiên đáp: “Nếu không chắc chẳn, thế thì đánh thật đi.”

Cô ta chỉ nói bâng quơ thế thôi, nhưng vào tai Lê Duyệt Tư lại không tự nhiên: Người phụ này đang coi thường mình, lấy mình đề cao sự chuyên nghiệp của cô ta đúng không?

Lê Duyệt Tư nghẹn một cục tức.

Hai người nói không đến hai câu, Lê Duyệt Tư liền tát Mộ Mẫn Loan một bạt tai.

“Bốp!”

Tiếng tát thanh thuý vang dội Thẳng lên mặt Mộ Mẫn Loan, năm dấu ngón tay rõ mồn một Mộ Mẫn Loan ôm mặt mình.

Đang định diễn tiếp, Phương Tri lại hô dừng: “Chờ chút, Lê nữ thần, động tác của cô không đúng, quay không được rồi.”

Lê Duyệt Tư hơi sửng sốt, cô ngượng ngùng nhìn Mộ Mãn Loan: “Mẫn Loan, thật…

Ngại quá.”

Trợ lý của Mộ Mẫn Loan chạy đến, Vẻ mặt tức giận muốn cãi nhau với cô, lại bị ngăn lại: “Em áp hộ chị một tí, quay tiếp.”

Tô Kim Thư đứng một bên liền biết, Cái tát kia của Lê Duyệt Tư vốn dĩ là cố ý.

Cô cau mày nhìn Mộ Mẫn Loan, má phải đã đỏ lên: “Không thì, tát chúng ta đếm số được không?”

Mộ Mẫn Loan nhìn Tô Kim Thư, Trên mặt lại tươi cười: “Không sao, chúng ta quay tiếp thôi”

“Bốp!”

Cái tát thứ hai, Lê Duyệt Tư vẫn không giảm chút lực nào.

Mộ Mẫn Loan bị tát lệch mặt sang một bên.

“Võ Mị Nương, một cái tát này, là ta tát thay cho hoàng thượng!”

“Clap!”

Phương Trí Thành bất đắc dĩ thở dài, “Lê nữ thần, cô làm sao thế?”

Lê Duyệt Tư ra vẻ thật là có lỗi quá đi: “Thật ngại quá, vừa rồi cảm xúc dâng trào, nên quên từ.”

Phương Trí Thành có chút không nỡ nhìn về phía Mộ Mẫn Loan, hỏi: “Mộ Mẫn Loan, có tiếp tục được không?”

Mộ Mẫn Loan bỏ túi chườm đá xuối nhẹ nhàng gật đầu: “Quay tiếp đi, mai tôi có thông cáo khác rồi.”

Đến bây giờ, đến cả nhân viên công tác đứng bên cạnh cũng không nhìn nổi nữa.

Nhân viên hoá trang đi đến bên cạnh Tô Kim Thư và Phương Trí Thành, nói nhỏ: “Đạo diễn Phương, Lê Duyệt Tư như vậy cũng rõ ràng quá rồi, cho dù thường xuyên bị truyền thông lôi ra so sánh trên dưới với nhau, cô ấy cũng không thể lấy chuyện công việc ra làm cái cớ như thế được đâu!”

Không chuyên nghiệp chút nào cả!”

Tô Kim Thư đoán được nguyên nhân tại sao Lê nữ thần tự dưng lại tức như thế này.

Không thể không liên quan đến Lục Mặc Thâm với Lệ Hữu Tuấn được.

Mộ Mẫn Loan đã ăn ba cái bạt tai, mặt bên phải, không chỉ bị hồng, mà đã hơi sưng lên rồi.

Phương Trí Thành hô “Cảt” lần thứ ba.

Người đại diện của Mộ Mẫn Loan cau mày, không vui đi đến: “Đạo diễn Phương, ngày mai Mẫn Loan còn có thông cáo, Cứ đánh như thế tiếp, mai khỏi phải đi gặp người khác.

Nếu trạng thái của Lê Duyệt Tư vẫn không có cách nào điều chỉnh lại.

Vậy phiền các vị đổi diễn viên khác đi!”

Phương Trí Thành bất đắc dĩ thở dài, vội cười nói: “Được, được, được, để tôi nghĩ cách, anh chờ chút nhé.”

Người đại diện của Mộ Mẫn Loan vừa rời đi, Phương Trí Thành liền quay qua hỏi Tô Kim Thư: “Làm sao bây giờ?”

Tô Kim Thư hơi mím môi, do dự chớp mắt: “Anh chờ tôi chút, tôi qua đó xem sao.”

Nói xong, cô quay người đi đến trước mặt Lê Duyệt Tư.

Lúc này, Lê Duyệt Tư đang bổ trang, ánh mắt sắc bén mười phần không có chút thiện cảm nhìn về phía Tô Kim Thư: “Có việc gì?”

Tô Kim Thư đi thẳng vào vấn đề: ‘Lần này Lê nữ thần diễn, quay khó đến thế cơ à?”

“Thật ngại quá.”

Lê Duyệt Tư lười biếng đáp lại, trên mặt lại chẳng có chút thành ý nào: “Có thể là do.

gần đây diễn nhiều lần quá, quay hơi mệt, không tìm được cảm giác.

Sao thế, cô Mộ tố cáo với mấy người à?”

Tô Kim Thư lắc đầu: “Cô Mộ ăn ba cái bạt tai của cô, Tất cả mọi người ở đây đều thấy được, cô ấy còn đi cáo trạng với ai nữa?”

Lê Duyệt Tư cười lạnh: “Vậy giờ cô đến đây làm gì?”

Tô Kim Thư lơ đãng liếc nhìn cô, rồi lại nhìn về phía Mộ Mẫn Loan: “Thật ra cũng không phải chuyện gì quan trọng cả, Vừa nấy tôi thương lượng với đạo diễn Phương một chút, Tiến độ của “Đại Đường vô song” không thể bị kéo thêm nữa Nếu trạng thái của Lê nữ thần vẫn chưa điều chỉnh được ngay, Đành để cô nghỉ dài hạn, về nhà nghỉ ngơi cho tốt.

Chầm chậm tìm lại cảm giác.

Nếu cô tìm không ra cảm giác, thì để cho Mộ Mẫn Loan đến diễn thay vai này cho cô cũng không tệ.”

Nói xong, cô quay gót rời đi Lê Duyệt Tư nghe thế, Tức giận đến mức đứng bật dậy từ trên ghế, säc mặt xanh mét: “Tô Kim Thư, cô có biết cô vừa nói cái gì không hả?”

Tô Kim Thư chậm rãi quay đầu lại: “Là nấy tôi nói chưa rõ ràng, hay là cô nghe chưa hiểu?”

Khí thế không giận mà uy tuyệt không thua Lê Duyệt Tư: “Tôi nói lại lần nữa, Nếu Lê nữ thần vẫn không tìm được trạng thái, tổ đạo diễn chúng tôi quyết định đổi vai diễn!”

“Cô dám! Cô có biết mục đích hai nhà Lê Lục quay bộ phim truyền hình này là vì cái gì không hả?”

“Đương nhiên tôi biết!”

Ban đầu đúng thật là vì để cho cô diễn nữ một, Nhưng cô không biết, tổ đạo diễn nhất trí cho rằng hành động của cô thật khó có thể tha thứ.

Cô nghĩ hôm nay Mộ Mẫn Loan đến đây chỉ để đáp diễn, làm nền cho cô thôi à?

Nói thật cho cô biết, tổ kịch chuẩn bị họp thương lượng, Xem xem có nên đổi phần diễn của cô sang cho cô Mộ hay không.

Cô cũng phối hợp lắm, náo loạn hôm nay.

thành như thế.

Cô nghĩ chuyện đổi vai này mang lên chương trình trong ngày rồi, Kết quả còn có.

thể bị trì hoãn sao?

“Cô…

“Đúng rồi, còn có một chuyện quên nói cho cô nghe, Sau lưng cô là nhà họ Lê, Nhưng đừng quên, sau lưng Mộ Mãn Loan còn có Tư Vũ Chiến, Tư Vũ Chiến thương cô ấy ra sao, chắc cô biết rồi đi?

Cô đánh ba bạt tai kia, sớm muộn gì cũng có người tính sổ với cô thôi!”

Tô Kim Thư nói xong, không để cho Lê Duyệt Tư có cơ hội khóc lóc, Quay người, ngẩng đầu đi.

Lê Duyệt Tư nhìn chằm chăm vào hình bóng Tô Kim Thự, tức giận đến run cả người: C*n đ* Tô Kim Thư này, dám uy hiếp cô!

Cô ta dám uy hiếp côi Năm tay bên người, nắm chặt.

Đúng là cô có chút kiêng dè.

Trầm mặc một lúc, Đi đến trước mặt Phương Trí Thành: “Đạo diễn Phương, quay lại lần nữa! Tôi cố gắng thêm lần nữa.”

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui