Một Thai Song Bảo Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu


Ngược lại Tô Mỹ Chi đang ngồi một bên nhìn qua Lệ Hữu Tuấn.

Cô bé học theo đứng lên ngồi vào trên đùi Lệ Hữu Tuấn, nũng nịu ôm lấy cổ của anh, học theo ngữ khí của Tô Kim Thư: “Ông xã, người †a cũng muốn được cho ăn mài”
“Phụt..”
Lệ Hữu Tuấn thiếu chút nữa phun hết đồ ăn ra ngoài.

Tô Duy Hưng ở một bên đang bị Tô Kim Thư đuổi theo sau khi nghe thấy lời này, dưới chân lập tức khuyu xuống, trực tiếp vấp một cái té ngã xuống đất.

Còn Tô Kim Thư thì vịn eo của mình, biểu cảm trên mặt từ lúc đầu kinh ngạc biến thành sau cùng ngửa mặt lên trời cười to.

Lệ Hữu Tuấn xạm mặt lại, anh đưa tay nắm lấy gương mặt con gái bé bỏng nhà mình: “Cha là ông xã của mẹ con, không thể làm ông xã của người khác, có biết chưa?”
“Thế nhưng cha à, mỗi một lần chỉ cần mẹ gọi cha là ông xã thì chuyện gì cha cũng đều sẽ đáp ứng với mẹ.”
Lệ Hữu Tuấn không nhịn được cười, hôn một cái trên gương mặt cô con gái bảo bối nhà mình: “Lúc con gọi cha thì cũng có hiệu quả như vậy, biết chưa?”
Tô Mỹ Chi vừa nghe thấy lời ấy, lập tức khoa tay múa chân: “Cha, Mỹ Chỉ cũng muốn cha đút ăn!
“Được thôi”
Sau khi bốn người một nhà vui vẻ hòa thuận ăn xong bữa sáng, Lệ Hữu Tuấn đưa hai đứa nhóc con lên đến xe nhà trẻ.

“Buổi sáng hôm nay anh còn có một cái hội nghị cấp cao, em ngoan ngoãn ở trong nhà nghỉ ngơi một chút, chờ anh trở lại được không?”
Lúc trước khi ra cửa Lệ Hữu Tuấn cầm một đôi giày đi qua phía Tô Kim Thư, anh liên tục căn dặn, về sau tuyệt đối không cho phép đi chân trần chạy khắp nơi.

Tô Kim Thư cười †ủm tỉm đồng ý, cho anh một cái hôn tạm biệt.

Sau đó liền ngoan ngoãn về lại trong phòng.

Trong thời gian mang thai này của cô, mọi sinh hoạt trôi qua vô cùng hài lòng thoải mái, buổi chiều muốn đi tiễn anh trai, cho nên buổi sáng thừa dịp thời gian nhàn rỗi, liền bắt đầu chăm sóc những ngọn hoa hoa cỏ cỏ trân quý trong sân.

Những hoa hoa cỏ cỏ này đều lấy từ biệt thự nhà họ Tô đem tới đây, bởi vì là của mẹ để lại cho nên Tô Kim Thư luôn luôn chăm sóc tụi nó rất tốt.

Trong lúc cô đang cấn thận chăm sóc đám hoa thì đột nhiên cảm thấy phía sau lưng phát lạnh.

Cô gần như là theo bản năng nhìn sang phía bên cổng, nhưng mà bên kia cửa sắt lại không có một ai.

“Thật là kỳ quái Tô Kim Thư nói thầm một tiếng, luôn cảm thấy phía sau cửa giống như có một đôi mắt vân luôn nhìn chảm chằm cô, khiến cô cảm giác ớn lạnh phía sau lưng.

Cô lắc lắc đầu, tiếp tục chăm sóc nhánh hoa.

Thế nhưng chẳng được bao lâu, loại cảm giác quỷ dị kia vậy mà lại tiếp tục xuất hiện.

Tô Kim Thư dứt khoát cầm cái kéo đi tới cửa, trực tiếp mở cửa sắt ra.

Nhưng phía ngoài cổng vẫn như cũ không có một ai.

Tô Kim Thư cau mày, một lần nữa đóng cửa lại, sau đó về tới gian phòng.

“Thật sự là kì quái, chẳng lẽ là bởi vì mình mang thai, cho nên thần kinh có chút quá nhạy cảm sao?”
Trong lòng Tô Kim Thư tràn đầy hồ nghi đi tới cửa, thình lình nghe được tiếng điện thoại di động của mình vang lên “Ring Ring Ring, Ring Ring Ring”
Thời điểm cô về đến phòng cầm điện thoại di động lên, phát hiện phía trên màn hình hiện lên một dãy số xa lạ.

Cô nhận nghe điện thoại: “Alo?”
Đầu bên kia điện thoại không một người chuyện, chỉ còn một đợt trâm mặc quỷ dị nói.

Tô Kim Thư cau mày: “Xin hỏi bạn là ai vậy?”
Đầu bên kia điện thoại vẫn như cũ không một người nói chuyện.

“Nếu không lên tiếng thì tôi liền tắt điện thoại”
Tô Kim Thư nói xong lời này liền chuẩn bị tất điện thoại đi, thế nhưng tiếng nói của cô còn chưa dứt, ở đầu bên kia điện thoại đột nhiên truyền đến một giọng nói âm trâm kinh khủng, âm thanh khàn khàn: “Tiện nhân, cô sẽ chết không yên làn| Tô Kim Thư bị giọng nói này làm giật mình kêu lên: “Đồ thần kinh!”
“Đứa bé bên trong bụng của cô, còn có cô, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua các người, mãi mãi cũng sẽ không…”
Tô Kim Thư không kiên nhẫn chờ đối phương nói xong tất cả, liền vội vội vàng vàng dập máy điện thoại Mặc dù điện thoại không có tiếp tục gọi điện đến, nhưng nhìn thấy điện thoại trong tay, Tô Kim Thư chỉ cảm thấy trái tim của mình nhảy thình thịch vô cùng lợi hại.

Cũng chính ở thời điểm này, tiểu bảo bối trong bụng của cô giống như cũng đã nhận ra cảm xúc của mẹ nó hỗn loạn, bỗng trở nên bất an mà náo động.

Cô gần như là theo bản năng nhẹ nhàng xoa lấy bụng của mình, muốn hồi phục cảm xúc của bé con cũng như của mình.

Đợi sau khi cô tỉnh táo lại liền ngồi xuống ghế sa lon, nhanh chóng ấn mở điện thoại di động, Nhìn thấy một dãy số điện thoại xa lạ kia, cô suy nghĩ đến cùng là ai lại làm trò đùa ác mày?
Người bên đầu kia điện thoại rõ ràng là dùng một phần mềm biến đổi giọng nói Bởi vì cái giọng nói kia nghe vào rất khàn khàn rất tối chìm, cũng mười phần kinh khủng.

Sau khi Tô Kim Thư tỉnh táo lại, ngồi một mình trong chốc lát, cuối cùng vẫn là bấm số điện thoại của Tân Tấn Tài: “Bác sĩ Tân, bây giờ cậu đang bề bộn nhiều việc sao?”
*A, chị dâu nhỏ, hôm nay mặt trời cuối cùng lại mọc đẳng Tây sao? Chị vậy mà lại chủ động gọi điện thoại cho em?”
“Tôi chính là muốn hỏi một chút, bây giờ cậu đang bận bịu hay thong thả? Nếu như cậu không bận rộn, có thể giúp tôi một chuyện này hay không?”
Tô Kim Thư không có phát giác, mặc dù lúc này mình đã tỉnh táo lại nhưng trong giọng nói rõ ràng vẫn còn có một số run rẩy nhỏ xíu.

Tân Tấn Tài mặc dù là một người đàn ông, nhưng là làm một bác sĩ anh ta luôn luôn cẩn thận, ngay lập tức đã hiểu.

Anh ta vội vàng từ văn phòng đi tới trên ban công bên cạnh, sắc mặt cũng biến thành nghiêm chỉnh: “Chị dâu nhỏ, có phải là xảy ra chuyện gì không?”
“Tô vừa rồi mới nhận được một cuộc điện thoại đe doạ”
“Chị nói cái gì?”
Âm điệu của Tân Tấn Tài lập tức cao vút lên: “Đến cùng là ai không muốn sống như thế, cũng dám gọi điện thoại đe dọa cho chị dâu nhở? Cứ không có mắt như vậy sao?”
“Tôi muốn nhờ cậu giúp tôi một chuyện, nhìn xem có thể tra được chủ nhân của số điện thoại hay không”
“Được, chị gửi số điện thoại đó qua cho em, em lập tức nghĩ biện pháp”
Tô Kim Thư do dự một lát, cuối cùng vẫn là bổ sung một câu: “Đúng rồi, tôi hi vọng cậu không đem chuyện này nói cho Lệ Hữu Tuấn, anh ấy gần đây thật sự là quá mệt mỏi, tôi không muốn làm anh ấy phân tâm”
“Yên tâm đi, loại chuyện nhỏ nhặt này còn chưa tới phiên anh hai xuất thủ, giao cho em là được rồi”
“Vậy thì tốt”
Sau khi cúp điện thoại, Tô Kim Thư lần nữa ngồi trở lại trên ghế sa lon.

Tâm trạng của Tô Kim Thư cũng dần dần hồi phục trở lại Cuộc gọi kia rốt cuộc là ai đã gọi tới?
Chẳng lẽ vừa rồi tại trong hoa viên cũng không phải là mình sinh ra ảo giác, mà là sau lưng thật sự có người?
Nếu như là, như vậy vừa rồi người gọi điện thoại đe doạ cho mình, nhất định là đang nhìn trộm tại cửa ra vào kia.

Hơn nữa còn vô cùng có khả năng chính là người có quen biết mình, bằng không mà nói người đó như thế nào lại biết mình đã mang thai chứ?
Chịu đựng từng nỗi lo sợ bất an trong khi chờ đợi, Tô Kim Thư rất nhanh liền nhận được điện thoại của Tân Tấn Tài: “Chị dâu nhỏ, em nhờ bọn họ hỗ trợ tra xét một chút, tấm sim điện thoại kia chính là tấm sim rác mua ở bên ngoài, cho nên bọn em tạm thời còn không có biện pháp điều tra ra đến cùng là ai”
“Là vậy sao?”
“Đúng rồi, chị dâu nhỏ, chị gần đây có gặp được người nào kỳ kỳ quái quái hay không? Có cần em điều tra màn hình giám sát phụ cận nhà chị một chút không?”
“Quên đi thôi, nói không chừng chỉ là một người đùa ác mà thôi, hai ngày này tôi quan sát một chút, nếu quả như thật có việc, tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu.”
“Vậy cũng được, nếu có việc gì thì nhớ kỹ ngay lập tức báo cho em biết, tuyệt đối không nên tự mình gánh vác.

“Được rồi, tôi đã biết”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui