Một Thai Tam Bảo Quỷ Vương Daddy Quá Hung Mãnh


“Mỹ nương tử, ha ha ha, lần này lão tử kiếm lợi lớn”
Bên tai truyền đến âm thanh trêu chọc của nam nhân thô bỉ, Hạ Tử Thường mới vừa vặn khôi phục có một chút ý thức, liền cảm thấy móng heo của khuôn mặt tựa lão trư đang tự do trên người nàng, tựa như đang lục lọi tìm cách cởi bỏ y phục nàng.

Toàn thân trên dưới mềm nhũn không vận ra được một tia khí lực, đầu óc choáng váng như đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc, trực giác cùng quá khứ góp nhặt kinh nghiệm nói cho Hạ Tử Thường một sự thật đau lòng, bây giờ cơ thể nàng đang bị chuốc mê dược
Tên vương bát đãng nào dám tính toán cô nãi nãi
Đợi lão nương tìm được nhất định Gϊếŧ ngươi
Trong lòng nàng vừa nghĩ, Hạ Tử Thường vừa cắn nát đầu lưỡi mình, để bản thân có thể hoàn toàn tỉnh táo lại, chỉ nghe phịch một tiếng trầm đục, tiếp đó, móng heo trên người nàng bỗng nhiên dừng động tác, từ trên người nàng ngã xuống
“Nương, nương, nương mở mắt ra nhìn Mặc nhi, Mặc nhi đến cứu người đây.


Ngay sau đó, bên tai vang lên một âm thanh nãi thanh nãi khí của trẻ con, Hạ Tử Thường bỗng giật mình mở mắt.


Nương?
Là đang gọi nàng sao?
Bạn trai còn chưa có, hài tử của nàng ở đâu ra?
Theo âm thanh mà nhìn, chỉ thấy bên cạnh nàng đang đứng một tiểu nam oa quần áo lam lũ, mặc dù tiểu hài tử này giữ lại tóc dài, thế nhưng cái khí thế bức người kia giữa hai lông mày khí khái vẫn có thể để cho người ta nhìn ra hắn đích thực làm một tiểu nam tử.

Tiểu nam oa ước chừng bốn, năm tuổi, người mặc quần áo cổ trang rách rưới, dù nước da xanh xao vàng vọt, ngũ quan vẫn rất tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt vừa to vừa sáng, đen như mực giống như là chân trời sáng chói đầy sao, lộ vẻ sạch sẽ tươi sáng.

Cho dù cả người đầy chật vật, cũng không che được khí chất sạch sẽ cao ngạo của tiểu nam oa.

Lúc này, tiểu nam oa đang dùng ánh mắt lo lắng nhìn nàng, trong tay vẫn còn cầm một nửa đoạn còn lại của khối gạch.

Trên cục gạch vẫn còn lưu lại vết máu rõ ràng, vừa rồi chính nhóc dùng cục gạch đập tên vương bát đản chiếm tiện nghi Hạ Tử Thường.

Hạ Tử Thường sững sờ nhớ lại, lại nhân tiện nhìn hoàn cảnh cổ kính xung quanh một chút, liền rõ ràng hoàn cảnh của mình.

Nàng rõ ràng là đã trọng sinh
Tại vì bảo hộ bí bảo của mình, nàng chuẩn bị tự bạo, cùng những tên tiện nhân ngấp nghé bí bảo của mình đồng quy vu tận.

Ngay khoảnh khắc tự bạo, nàng dùng tất cả tích phân tại Đường Tam Giới tích được bên trong bí bảo đối lấy cơ hội được một lần mượn xác hoàn hồn.


Không nghĩ tới, cái này không còn gọi là mượn xác hoàn hồn, mà là trực tiếp xuyên đến cổ đại rồi.

Cái này có thể được coi là hệ thống cho nàng đại phúc lợi mua một tặng một hay không đây?
Hạ Tử Thường tâm tình có chút vi diệu, từ thế kỷ 21 thời đại khoa học kỹ thuật phát triển xuyên tới nơi này, thời đại mà địa vị nữ tử cực kỳ thấp kém, nàng không biết nên làm ra biểu tình gì.

“Nương, người như thế nào rồi? Vì cái gì không để ý tới Mặc nhi? Nương đừng sợ, Mặc nhi sẽ bảo vệ người”.

Hạ Thanh Mặc thấy Hạ Tử Thường không nói lời nào, chỉ dùng cặp mắt phượng xinh đẹp nhìn mình chằm chằm, trong lòng càng phát ra lo lắng
Mẫu thân vẫn luôn nhát gan sợ phiền phức, hắn lần này tới vẫn có chút chậm, hắn hẳn là phải nên nghĩ biện pháp tới cứu người càng sớm hơn một chút mới đúng
“Ngươi không sợ sao?” Hạ Tử Thường từ trên giường ngồi dậy, nhìn tiểu đậu đinh trước mặt chất vấn.

Đứa nhỏ nhìn qua bất quá chỉ bốn, năm tuổi thôi, nhưng nhóc vừa rồi vậy mà dùng gạch đập cho tên móng heo sàm sỡ nàng đến hôn mê, can đảm này, khí phách này, căn bản vốn không giống như một hài tử bốn, năm tuổi nên có.

Đứa trẻ này, thật sự là không đơn giản

Thanh Mặc ánh mắt lóe lên một cái, siết chặt nửa khối gạch trong tay
“Mặc nhi không sợ, vì bảo hộ mẫu thân, Mặc nhi cái gì cũng không sợ”
Thái độ kiên định không thay đổi, khiến tâm Hạ Tử Thường bỗng dưng mềm mại một chút
Kiếp trước, nàng là thợ săn tiền thưởng nổi tiếng thế giới của thế kỷ 21, là vua của giới thợ săn tiền thưởng.

Cùng đủ dạng người giao thiệp trong thời gian dài, âm dương so chiêu với đủ dạng người ngoài sáng trong tối đủ cả, thời gian lâu dài, dần dà nàng cũng dưỡng thành tính tình độc lai độc vãng.

Mặc dù không có kế thừa ký ức của thân thể này, nhưng mà nhập gia tùy tục, liền phải tiếp nhận tất cả của thân thể này, bao gồm cả hài tử trước mắt này.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận