III: Động lực làm việc
Sau tiết học tẻ nhạt đó Ari đi ra khỏi lớp thì gặp ngay hai bà bạn đã đứng tựa lưng vô tường chờ đợi từ bao giờ rồi. Họ vừa đi vừa nói chuyện.
- Thế nào rồi?
Rin nhanh nhảu hỏi chuyện, Ari tẻ nhạt nói.
- Ngồi trước cậu ta, nên có lẽ khó mà thực hiện được mục đích.
- Hên cho bà đấy, tôi cùng lớp với con nhỏ siêu girl này.
Rin chán nản hơn.
- Còn Mei?
Ari quay qua Mei thì cô bé cũng chẳng kém gì.
- Con trai cả James Valdez.
Cả ba cùng nhau thở dài ngao ngán, số phận bất hạnh cho cả ba. Bình thường thì cứ thế mà ăn tộm nhưng sao lần này lại rắc rối vậy.
- Vậy bà tính sao hả Ari?
- CHịu chứ sao giờ? Cứ tiếp cận rồi tìm thông tin về cái viên saphia ngu ngốc đó sau.
- Nhìn quyết tâm ghê nhỉ?
Rin mỉm cười, vì cô bé hiếm khi nhìn Ari quyết tâm như vậy.
- Sau khi lấy được viên đá đó thì có lẽ gặp papa chỉ là chuyện thời gian.
- Cẩn thận nhé vì ả siêu girl này thích anh chàng hotboy ngồi sau bà đấy Ari.
- Ừ.
Họ mỉm cười rồi đi cùng nhau mà không biết ai đó đã nghe thấy hết câu chuyện. Sao mấy nàng sát thủ này có thể sơ hở ở nơi công cộng như vậy chứ? Tối đó họ đi về nhà, cả ba không hẹn mà ngồi ngay trên cái sofa và bắt đầu kêu ca mệt mỏi vô cùng. Bỗng máy tính có tín hiệu liên lạc.
- Boss có chuyện gì sao?
Rin chán nản nói. Boss lên tiếng.
- "Mọi việc thế nào rồi?"
- Đã xác định mục tiêu và chướng ngại vật.
Mei báo cáo tình hình, Boss nở nụ cười hiếm hoi làm ba cô nàng bật dậy không ngừng ngạc nhiên.
- "Ta có tin vui cho ba cô đây. Nếu như lần này các cô lấy được nữ hoàng biển khơi thì sẽ được gặp papa."
- Thật...thật sao?
Ari dường như không thể tin vào những điều mình vừa nghe. Cô bé ngạc nhiên, vui mừng.
- "Vì vậy chúc may mắn."
Cái máy tắt hẳn. Ari đứng dậy vui mừng xốc lại tinh thần nhanh chóng.
- Lần này phải làm cho bằng được. Cuối cùng cũng có cơ hội để được gặp papa. Rin, Mei cố gắng nào.
- Vâng.
Hai cô bạn kia trả lời kiểu nản hơn cả nản. Trong cái đội này chỉ có Ari là hứng thú được gặp người mà họ gọi 'papa' kia chứ hai nàng kia không ham. Đó là động lực để giúp Ari làm việc tốt hơn, công suất chạy hết khả năng.
----
- Tại sao ngài lại làm vậy?
Boss cúi đầu, hiện tịa họ đang ở trong một căn phòng tối. Người đàn ông uy quyền đang ngồi trên ghế sofa kia khẽ mỉm cười.
- Nó sẽ là động lực để S làm việc, con bé rất thông minh và ta muốn thử tài.
- Lí do ngài muốn chúng tôi đến nhận con bé vào 11 năm trước là sao?
Boss tuy hiểu nhưng vẫn muốn hiểu thêm. Người đàn ông kia nói tiếp.
- Vì ta biết rằng sau này S sẽ là một người cực kì giỏi. Trong tất cả những người chúng ta đào tạo chỉ có S, M, W là siêu đẳng nhất tuy chúng vẫn còn trẻ con. M và W thì rất giỏi võ và hành động nhanh nhẹn không để lại dấu vết còn S thì khác, con bé là một cỗ máy không bao giờ ngừng hoạt động, luôn ở ngoài tạo kế hoạch vẹn toàn để hai đứa kia hành động. M và W sẽ làm mọi thứ để hoàn thành nhiệm vụ nhưng trên hết chúng có nhiệm vụ cần đưa lên hàng đầu hơn cả chính là bảo vệ S.
- Nhưng S luôn ở một mình khi M và W thực hiện nhiệm vụ.
Boss thắc mắc. Người đàn ông đó khẽ cười thành tiếng.
- Vì S biết võ, con bé chỉ đang che dấu. S luôn quen được bảo vệ nên con bé sẽ không phô trương. Nếu lần này cả ba tìm được nữ hoàng biển khơi thì có lẽ sẽ không còn phải bận tâm về mấy đứa nữa.
- Ngài biết rằng viên đá đó....
- Không phải dễ tìm vì nó được cất dấu bởi bộ óc thiên tài hơn thế nhiều. Bộ óc thiên tài này sẽ là chướng ngại để S vượt qua.
- Ngài rất thích S?
- Có lẽ vì con bé làm ta nhớ đến 'người đó'. Cái người mà đã gây ấn tượng cho ta bởi bộ óc thiên tài hiện đang mất tích không dấu vết sau vụ việc 17 năm trước.
Màn đêm tĩnh mịch này với bao nhiêu trò vui và sự chờ đợi đối với ba cô gái trẻ.
----
- Nhất định con sẽ gặp được papa.....
Ari mỉm cười, mặc dù là căn hộ trung cư có ba phòng nhưng ba cô gái này vẫn cứ ngủ chung với cái giường ba tầng
- Sắp tới là tiệc nhà Valdez tổ chức đấy.
- Được rồi nhân cơ hội chúng ta sẽ đột nhập vô và tìm thêm dữ liệu ok.
- Ok...
Ba người họ nhìn nhau rồi Rin và Ari leo lên giường của mình còn Mei vẫn cái giường thấp nhất. Một giấc ngủ say cho ngày mai thực hiện kế hoạch của ba nàng.