Mưa Ư ? Hay Là Nước Mắt Em Rơi

Nhỏ nhìn về phía trước _là nơi mà ngày nào nhỏ cùng Du Nguyên ôn bài , là nơi mà cả hai cùng chơi đùa bên nhau . Nhưng giờ đã không còn gì, nhỏ hít một hơi mạnh rồi đi lại nơi đó . Nhỏ không hề trốn tránh như những người khác mà là thẳng mặt đối diện, nếu có là do nhỏ chỉ trốn tránh anh hai còn tình yêu nhỏ nghĩ mình nên đối mặt.Bước đến phía trước nhỏ nhìn bụi hoa cúc dại rồi mỉm cười ,một thoáng kỉ ức dồn về :
Hồi ức
_Du Nguyên , anh nhìn xem đi_Giọng nói vui vẻ của nhỏ vang lên mang chút giọng điệu thích thú lạ thường. Cậu tò mò, không biết thứ gì mà hấp dẫn cô Mọt của mình như vậy. Cúi nhìn theo nhỏ,là bụi hoa cúc dại , nhíu mày cậu lên tiếng :
_Hoa cúc dại mà có gì thu hút em vậy ??
_Theo sự tìm hiểu của em thì hoa cúc dại còn có tên là hoa họa mi trắng , theo nhiều góc nhìn thì người ta biết đến cúc dại qua hai từ mỏng manh và tinh tế. Đừng nhìn nó bình thường qua vẻ bề ngoài hãy nhìn bên trong câu truyện mà nó chứ đựng. Anh biết đến câu chuyện đó không ?
Cậu biết chứ nhưng vẫn im lặng lắc đầu , nhỏ nhìn rồi lại kể tiếp :

_Ở Việt Nam có 1 câu truyện về sự tích của hoa cúc dại rất hay và ý nghĩa. Chuyện kể rằng, hồi đó có một gia đình nghèo có 2 mẹ con sống rất yên bình trong một ngôi nhà nhỏ. Người mẹ tần tảo làm lụngnuôi con. Người con còn nhỏ nhưng rất hiếu thảo, biết vâng lời và chăm chỉ. Nhưng rồi một ngày kia, người mẹ bỗng lâm bệnh nặng. Người con thương mẹ lắm, nên dù nhà nghèo em vẫn cố gắng chạy chữa những thầy lang giỏi nhất vùng.
Một hôm đi qua một ngôi chùa, em xin phép nhà sư trụ trì được cầu phúc cho mẹ. Trời nghe phải nhỏ lệ, đất nghe phải cúi mình. Đức Phật cảm thương tấm lòng hiếu thảo của người con nên đã hóa thân thành một nhà sư, đi ngang qua chùa và tặng em một bông hoa vàng rực và nói: “Ta cho con bông hoa này,nó là biểu tượng của sự sống, là bông hoa chứa đựng niềm hi vọng, là ước mơ của loài người, là thần dược để chữa bệnh cho mẹ con. Nhưng con phải nhớ,cứ một năm thì hoa sẽ rụng đi một cánh hoa, bông hoa này có bao nhiêu cánh thì mẹ con chỉ sống được bấy nhiêu năm”.
Người con cảm tạ Đức Phật và đếm cánh hoa. Rất đau buồn khi biết bông hoa chỉ có năm cánh, nghĩa là người mẹ chỉ sống với em được năm năm nữa. Thương mẹ quá em đã liều xé nhỏ từng cánh hoa cho đến khi không còn đếm được bông hoa có bao nhiêu cánh nữa. Bà mẹ nhờ có bông hoa thần dược đó mà sống rất lâu bên người con hiếu thảo của mình. Bông hoa vàng rực vô số cánh là biểu tượng của sự sống, là ước mơ trường tồn, là khát vọng chữa lành mọi bệnh tật của con người. Sau này người đời gọi là Hoa Cúc.
Hoa Cúc trong đời sống tâm linh của người Việt chúng ta thể hiện rõ qua những bộ tranh tứ quý :"Tùng Trúc Cúc Mai". Hoa Cúc là biểu tượng cao quý của sự sống , của sự thịnh vượng và tình cảm thương yêu, hiếu thảo của con người. Ngày nay, ngoài màu vàng họ nhà cúc còn có nhiều loại mang những màu sắc khác nhau vô cùng rực rỡ, hương thơm mát, mang lại sức khỏe và sự sảng khoái cho con người.
Cậu gật đầu :

_Nhưng tại sao em lại kể anh nghe câu chuyện này ?
Nhỏ lắc đầu:
_Chỉ đơn thuần muốn kể anh nghe thôi
_Anh không nghĩ vậy
Nhỏ nhìn cậu rồi cười
_Không qua mắt anh được điều gì !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận