Mưa Ư ? Hay Là Nước Mắt Em Rơi

_Em muốn kể anh nghe vì em muốn những nơi chúng ta ngồi , những nơi ta đi đều gắn liền một câu chuyện ,một kỉ niệm . Dù cho nó có buồn hay vui thì chúng cũng sẽ khắc sâu trong lòng và nỗi nhớ
Cậu nhìn nhỏ rồi im lặng.
Hồi ức kết thúc.
Nhỏ nhìn bụi cúc dại ngày nào , lấy mấy ảnh ra nhỏ chụp lại tất cả ,từ băng ghế đá ,bụi cỏ tầm thường. Một tiếng bước chân đi tới , nhỏ ngưng chụp .
_Em vẫn còn nhớ ?
_Chưa từng có khái niệm quên , nhưng hôm nay hoặc ngày mai, ngày tới nó sẽ xuất hiện trong từ điển của Bạch Phàm này !
_Anh xin lỗi, anh không yêu em
Nhỏ quay sang :
_Tôi giết chết 3 mạng người rồi quay sang * Tôi xin lỗi ,tôi không cố ý*, anh nghĩ người nhà sẽ buông tha cho kẻ giết người ư ?
_Không !
Nhỏ nhìn thấu cậu :
_Và tôi sẽ không buông tha cho anh !

_Em chưa nghĩ tới trường hợp , người ta giết người là do tự vệ sao ?
_Tự vệ mà ba mạng người ?
_Có thể
_Chỉ là có thế chứ không không phải là Chắc Chắn !
_Nhưng ........
Nhỏ hít một hơi mạnh :
_Vậy sự thật là tự vệ , vậy cho tôi một lý do!
_Anh không yêu em ,anh nợ cô ấy !
Nhỏ nghe xong mà bật cười to :
_Lý do của anh nghe thật lãng , vì cô ấy anh bỏ tôi , vì nợ cô ấy anh bỏ tôi ! Tại sao ? Tại sao ? Nếu như lúc trước tôi tôn thờ tình yêu của anh thì hôm nay Bạch Phàm này xin mạng phép chà đạp nó . Nếu lúc trước tôi yêu anh thì xin lỗi , hôm nay tôi hận anh đến tận tâm can . Nếu lúc trước tôi mời anh vào trái tim tôi thì hôm nay tôi mạng phép đuổi anh ra ngoài.
Cậu chợt cảm thấy không gian xung quanh như ngẹt lại, cảm giác như ai rút đi sự sống của cậu vậy_Đau . Cậu nhìn nhỏ :
_Thật sự hận tôi ?

_Đúng , tôi hận anh nhưng nên nhớ , Tiểu Phàm này sẽ trả thù nhưng không phải anh , đợi đấy !
Nhỏ quay lưng đi ,đôi tay lúc này đã tự ôm lấy mình .Cậu dõi theo nhỏ , miệng lẩm bẩm câu nói*Đúng , tôi hận anh nhưng nên nhớ , Tiểu Phàm này sẽ trả thù nhưng không phải anh , đợi đấy !*,cậu lo lắng không biết nhỏ sẽ làm gì! Tiếng trống vào học vang lên , nhỏ mang túi vải bỏ vào tủ sắt , rồi lấy balo ra . Điện thoại lại báo tin nhắn"*reeng*
Nhỏ lấy ra xem" Hẹn mày giờ ra về tiết 2*. Nhỏ nhíu mày , nhìn lịch kiểm tra , hôm nay nhỏ phải làm văn rồi phải đi đem bài đó xuống phòng của Du Nguyên nộp,mà hôm nay giờ ra chơi lại dời nửa tiêng _trùng hợp thật. Đóng tủ lại , nhỏ ung dung đi lên lớp kiểm tra. Vào lớp đã thấy sự ồn ào khiến nhỏ nhíu mày . Vâng ! Vẫn là trò phóng máy bay cùng sơn móng tay hoặc giấu cặp . Đi gần tới chỗ ngồi thì nghe :
_Quao , quao ,quao
_Mày bị điên hả Duy, làm móng tay thì ngồi yên
_Mày nhìn kìa Hoàng ,nhìn đi
_Gì ????
Mọi người nhìn về nhỏ, nhỏ ngạc nhiên:
_どう した ? (sao thế)
_Oppe ! Cậu đổi phong cách sao Phàm ???
_どう いう いみ ?( Ý bạn là gì ?)
_Nói tiếng VIệt giùm me!
_Là , hôm nay tớ lạ lắm hử ?
_Đúng ! Cậu ăn mặc thật lạ , không còn trẻ con nữa mà có chút người lớn và chút buồn!
Nhỏ cười gượng , đôi mắt có chút buồn .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận