Mưa Ư ? Hay Là Nước Mắt Em Rơi

Nó rời trường với sự lưu luyến không ngừng . Ra khỏi trường nó vẫy một chiếc taxi rồi rời đi , vào xe nó nhấn điện thoại :
_Alo ,Hàn Nguyên à
_Tôi đây
_ANh nói với chị tôi là Bạch Phàm vẫn khỏe ,3 ngày nữa tôi về . À mà việc học của chị ấy tạm thời bảo lưu lại
_Được , nhưng cô bạn gì đó , cô tìm được rồi rồi ư ?
Nó im lặng suy nghĩ gì đó :
_Umm,chưa nhưng cũng có lẽ là rồi ! Thôi , anh cứ nhắn vậy là được , tôi cúp máy .
Nó cúp máy không do dự rồi mỉm cười. Thật ra , nó tính là hôm nay sẽ đi về nhưng e là không dễ rồi .Lúc đầu cứ tưởng mọi chuyện dễ dàng , Bạch Phàm giận rồi sẽ đi học lại nhưng giờ thì hóa phức tạp.
Lời biệt ly buồn đến mấy cũng không thể nào
Làm cho em gục ngã đến mức tuyệt vọng
Chỉ là vết thương sâu một chút thôi anh àh
Ngày mà anh tìm đến, em tin anh thật lòng
Và yêu em bằng những cảm xúc tự nguyện
Làm em quá yêu nên mù quáng đến yếu lòng
Là ngày chúng ta bắt đầu những sai lầm
Dù cho bây giờ trái tim anh dành hết cho em và yêu em rất nhiều

Nhưng sau này sẽ ra sao?
Em không thể cố tiếp tục nữa ...
(Chẳng bao giờ em trách anh
Chỉ biết im lặng như thế thôi
Khóc trong lòng không nói ra... mới xót xa)_Trái Tim Em Cũng BIết Đau
Điện thoại vang lên tiếng nhạc chuông,nó mở lên vừa nhìn liền hốt hoảng mỉm cười :
_Alo ,Bạch Phàm ??
_À, xin lỗi , tôi không phải Bạch Phàm , mà cô là Song Nhạc ??
_Là tôi , mà Bạch Phàm cô ấy ?
_Tôi sẽ sent tin nhắn qua cho cô địa chỉ nhà !
_Được ,được
Chưa đầy 1 phút sua , tin nhắn liền đến . Nó mở lên rồi đưa cho tài xế . Nó vừa mừng vừa lo , mừng vì tìmđược nhỏ nhưng lo là không biết nhỏ có ổn không . Nó ráng giữ bình tĩnh nhưng xe vừa dừng lại nó liền vội vã đi xuống mà quên trả tiền xe khi nghe tài xế kêu mới cúi đầu xin lỗi. Nó nhón nhón chân bấm chuông " Kíng Coong, kíng coong" . Từ bên trong một bóng dáng đi ra mở cửa :
_Cho hỏi , cô tìm ai ?
_Chủ nhà , tôi có hẹn !
_Cô là Song Nhạc ?

_Vâng , là tôi ,là tôi
_Dạ , mời cô vào
Nó mỉm cười rồi bước vào. Vừa vào thì một người con gái bước ra :
_Xin Chào,tôi là Mô Nô _cô gái cúi đầu theo kiểu truyền thống rồi mỉm cười
Nó nhìn rồi làm theo ,mỉm cười đáp lại . Mi Nô nhìn rồi cất tiếng :
_Mời cô theo tôi
Nó gật đầu bước theo sau . Đi qua lầu 1 , nó suy nghĩ gì đó liền đi song song với Mi Nô :
_Xin lỗi cô nha Mi Nô ,tôi đang thắc mắc vài chuyện cần nhờ cô giải đáp
_Chuyện gì ?Cô cứ nói , tôi sẽ trả lời
_À là , tại sao Bạch Phàm lại tới được đây ?
Mi Nô vẫn đi đều bước chậm rãi :
_Ngày hôm ấy trời mưa to ,tôi và em trai đang ở phòng khách thì bất ngờ cô ấy đi vào, bộ dạng nhếch nhác rồi thều thào gì đó xong ngất đi
Nó nhanh chóng tiếp thu ,kiềm nén cơn giận nó lại hỏi:
_Sao cô gọi cho tôi được ?
_Do tôi tìm thấy số điện thoại được viết trong quyển sổ của cô ấy, nên tôi gọi thử. Cô còn muốn hỏi gì
_MI NÔ ,MI NÔ
Một giọng con trai vang lên mà làm cả hai giật mình , điều bất ngờ là cô gái ưu nhã , điềm tĩnh lại bán mạng chạy đi vội vàng. Nó không dám bước đi vì ngại , nó đứng đó bồn chồn thì nghe tiếng đổ vỡ :
_CÚT NGAY , CÚT NGAY
_AN NHIỆT , AN NHIỆT EM


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận