Mùa xuân của tiểu nhũ mẫu

Chương 1: Bảo vệ HP tốt!
( HP: Health point: giá trị tính mệnh, tính mạng, sinh mệnh…máu…)
Ban đêm tâm trạng buồn chán, học trò Đỗ Viện Viện đánh bùm bùm bàn phím, chầm chậm tiến vào game online mà bạn tốt giới thiệu.
Sau khi tiến vào trò chơi, Đỗ Viện Viện lựa chọn chức nghiệp mà cô thường dùng, Đạo sĩ.
Đạo sĩ, tục xưng “ Vũ em”, xem cũng có thể biết được ý nghĩa, là loại nhân vật phụ trợ trong trò chơi, nếu gia nhập tổ đội, chức nghiệp này trừ bỏ quyền trông coi sinh tử của người trong đội, người chơi còn có thể gia tăng giá trị các kĩ năng phụ trợ linh tinh tỷ như gia tăng thời gian phòng ngự nhất định.
Bởi vì thăng cấp là một quá trình thống khổ lâu dài, cho nên chức nghiệp này trở thành chức nghiệp được mọi người yêu nhất, trừ bỏ thời điểm xoát đại quái phải tập trung tinh thần, còn lại thời gian luyện cấp có thể lựa chọn chức năng “Tự động đi theo”. Nói cách khác, chính là ngươi không cần làm gì cũng có thể theo đội hữu thăng cấp. Ngài bỏ được tiểu vú em yếu đuối sao? Vì thế, một đường cùng một đường cùng xoát kinh nghiệm. Tuyệt vời!
Tóm lại, Đỗ Viện Viện quyết định tạo nhân vật này, tiến vào trò chơi.
0 cấp tiểu vú em – [Ham Chơi Viện Viện], hi vọng rạo rực.
Vào trò chơi, Đỗ Viện Viện không có bị choáng váng đầu bởi màu sắc rực rỡ của hệ thống trò chơi, làm từng bước hoàn thành các nhiệm vụ vào cửa. Nàng nhìn lên đồng hồ, nếu không có bất cứ chuyện gì xảy ra, nàng sau hai giờ có thể thuận lợi lên 20 cấp.
(1)
[Bản đồ Hảm Thoại] [Ham Chơi Viện Viện] : Tiểu hào* 20 cấp cần tổ đội thăng cấp, tổ đội thăng cấp nha, chức nghiệp vú em, bảo vệ HP tốt đây…….
*Tiểu hào: có thể hiểu là những người từng chơi game giờ chơi lại…
Hiện tại đã gần ba giờ sáng, Đỗ Viện Viện xoát hơn mười lần nhưng không có người phản ứng.
Đúng lúc này, lúc này ở bên góc màn hình, chỗ vị trí có thể làm cho người khác thấy rõ hiện lên một cái Lạt bá lấp lánh.
[Đại Lạt Bá] [Ban Ngày Không Hiểu Gia Hắc] : Vô Danh! Chờ mở lên 71 cấp, Thiên Nhận chính là lão tử đích!
[Đại Lạt Bá] [Ban Ngày Không Hiểu Gia Hắc] : Lão tử chính là thích cùng với ngươi tranh đoạt Mị Nương, ngươi làm sao có thể không phục?
Lạt Bá trên màn hình thay phiên nhau đổi mới, Đỗ Viện Viện mở thương điếm nhìn vào giá của Lạt Bá trong trò chơi.
Đại Lạt Bá 50000 trò chơi tệ. Tiểu Lạt Bá 10000 trò chơi tệ. ( trò chơi tệ: tiền trong trò chơi)
Mà vị ngoạn gia này kêu [Ban Ngày Không Hiểu Gia Hắc] đã muốn xoát mấy chục lần đều đổi các kiểu mắng ngoạn gia kêu [Vô Danh] .
Lòng hiếu kì thúc dục, Đỗ Viện Viện lại mở bảng xếp hạng các ngoạn gia.

Cấp bậc đứng đầu bảng ( mãn cấp 70 cấp)
Đệ nhất danh: Vô Danh 70 cấp – Phong hào: Thiên Nhận.
Đệ nhị danh: Ban Ngày Không Hiểu Gia Hắc 70 cấp – Phong hào: Thiên Khung.
Đệ tam danh: Mị Nương 70 cấp – Phong hào: Hoa Quỳnh.
[Đại Lạt Bá] [Mị Nương] : Tốt lắm lão công, mắng đến mắng đi không có ý nghĩa, Vô Danh sẽ không cùng ngươi xoát loa.
Đỗ Viện Viện chậc lưỡi, ôi uy, vừa mới tiến vào trò chơi liền gặp NP của tam đại cao thủ ngoạn gia!
Nàng vừa ở Hảm Thoại tổ đội, vừa xem loa bát quái, mười phút đồng hồ trôi qua, ngoạn gia đứng thứ nhất [Vô Danh] quả thực không có xuất hiện, có thể là đã đi ngủ đi.
[Bản đồ Hảm Thoại] [Ham Chơi Viện Viện]: Tiểu hào 20 cấp cần tổ đội thăng cấp, tổ đội thăng cấp, chức nghiệp vú em.
Mẹ, bảo toàn HP tốt đấy.
Ngay tại lúc Đỗ Viện Viện liên tục rao, nàng liền nhận được một cái thư tán gẫu riêng.
[Mặc] tán gẫu riêng [Ham Chơi Viện Viện]: Đến chỗ mã phu.
Đỗ Viện Viện nhìn bản đồ, mở chức năng “Tự tìm kiếm”, nhấn chuột vào mã phu, chỉ thấy áo trắng bồng bềnh của Ham Chơi Viện Viện chuyển đến giữa thành thị hoang vắng liền chạy chậm lại.
Rất nhanh, nàng nhìn thấy một ngoạn gia quần áo rách nát 15 cấp [Mặc].
Đỗ Viện Viện bỗng trừng mắt một cái xem thường, nàng vốn muốn tìm một cái cấp bậc cấp hơn mình cùng xoát kinh nghiệm, chính là Tiểu Pháp sư trước mắt khẳng định là không thỏa mãn được như cầu của mình. ( Đặc điểm của chức nghiệp Pháp sư: Máu ít, lực công kích cao, trang bị rất hiếm lại cấp bậc quá nhỏ = phế vật)
Vì thế, nàng không nhịn được gõ chữ trắng xanh.
[Ham Chơi Viện Viện]: Cấp bậc này của ngươi được không?
[Mặc]: Đi theo ta.
Đỗ Viện Viện thấy hắn quay người bước đi, vội vàng chọn chức năng theo sau, rồi ngồi ở máy tính giữ, thảnh thơi cắt móng tay, vì mục đích ban đầu nàng không phải làm các thao tác khác.
Lúc này, Lạt Bá lại bắt đầu xoát.

[Đại Lạt Bá][Ban Ngày Không Hiểu Gia Hắc]: Vô Danh, ngươi là rùa đen rụt đầu, lão tử ở Thái Tử Phong chờ ngươi nửa tiếng, TM (con mẹ nó) ngươi có phải hay không là ông già?
Chức năng đi theo không ảnh hưởng đến nói chuyện phiếm, Đỗ Viện Viện gặp ngoạn gia [Mặc]. Đối với lộ tuyến am hiểu sâu, đoán rằng hắn có thể là tiểu hào, cho nên mới không cần tìm hiểu tin tức đường đi.
[Ham Chơi Viện Viện]: Uy, ngươi đã gặp qua ngoạn gia kêu Vô Danh sao? Lão bà của hắn có phải hay không bị người ta cấp đoạt đi rồi?
[Mặc] hời hợt nói: Ta nghĩ, hắn đơn giản là thiếu một người giúp thăng cấp. Trò chơi mà thôi.
[Ham Chơi Viện Viện]: ╮(╯_╰)╭ Cũng đúng. A, hay chúng ta đi Thái Tử Phong xem đại chiến thế kỉ đi!
[Mặc]: Ngươi như thế nào còn không hiểu, Vô Danh sẽ không đi.
[Ham Chơi Viện Viện]: Hắn vì cái gì mà không đi? Ta căn bản nếu là đệ nhất khẳng định muốn đi a, muốn trang bị có trang bị, muốn cấp bậc có cấp bậc, bị đệ nhị mắng thành ra như vậy quả thực cũng rất mất mặt đi!
Tiểu Pháp sư không nói gì nữa nhưng thái độ tựa hồ có một chút khinh thường.
Đợi đến khi chạy đến chỗ quái tụ tập trên bản đồ, hắn dẫn đầu chỉ huy Viện Viện đứng ở một chỗ BUG được che dấu. Vị trí kia có thể được nói là lỗ hổng của hệ thống, quái vật không thể đứng gần ngoạn gia để công kích, mà ngoạn gia cũng kiền lợi dụng lỗ hổng này, có thể ở trong mà giúp đồng đội thêm huyết, lại được một đống kinh nghiệm lớn.
Đỗ Viện Viện nhìn điểm kinh nghiệm của chính mình không ngừng tăng nhanh, lại nhìn Tiểu Pháp sư lợi dụng kĩ năng quần công hăng hái đấu với đám quái vật ở giữa, không nhịn được nhảy nhót hoan hô.
[Ham Chơi Viện Viện]: oa, sảng khoái ah!
~(≧▽≦)/~ tuyệt tuyệt tuyệt
[Mặc]: Thêm huyết.
Bị hắn nhắc nhở như vậy, Đỗ Viện Viện thấy giá trị sinh mệnh hắn cơ hồ sắp chạm tới đáy. Nơi đây, cấp bậc quái vật thiết kế đều là 21 cấp, chỉ thấy thân thể nhỏ bé gầy yếu của hắn ở trong gió lay động, ngổn ngang.
[Ham Chơi Viện Viện]: Ngượng ngùng, hưng phấn quá độ, thiếu chút nữa hại ngươi chết, (*^__^*) hì hì….
[Mặc]:…
Mười lăm phút sau.
[Tin tức hệ thống]: chúc mừng ngoạn gia[Ham Chơi Viện Viện] thăng lên 21 cấp.
[Ham Chơi Viện Viện]: Ta thăng cấp, chúng ta đổi bản đồ.

[Mặc]: Đi, đi đâu?
[Ham Chơi Viện Viện]: Thái Tử Phong!
[Mặc]:…
[Ham Chơi Viện Viện]: Ai nha, đi xem thôi, ta muốn trông thấy bản đồ đệ nhất quý danh.
[Mặc]: Thái Tử Phong quái trên 68 cấp. Đi sao?
[Ham Chơi Viện Viện]: Gặp lại bằng không thấy, chúng ta tiếp tục thăng cấp đi!
[Mặc]:
Bất quá thông qua đoạn hội thoại này, Đỗ Viện Viện có thể khẳng định Mặc là tiểu hào, nếu không như thế nào đối với bản đồ phân bố quái vật nắm rõ như lòng bàn tay.
[Ham Chơi Viện Viện]: Đại danh ngươi là chức nghiệp gì?
[Mặc]: Chiến sĩ. ( Hắn tựa hồ cũng không kiêng dè)
[Ham Chơi Viện Viện]: Bao nhiêu cấp?
[Mặc]: Thêm huyết. Đừng làm cho ta nhắc nhở ngươi lần nữa.
[Ham Chơi Viện Viện]: Nga….
Đỗ Viện Viện mếu máo, thành thành thật thật thêm cho hắn mãn huyết, lại tặng thêm một cái kỹ năng phòng ngự.
Nàng thừa nhận chính mình không có trách nhiệm tư tưởng như Vú em, Tiểu Pháp sư ở phía trước hăng hái dẫn đầu chiến đấu, hơn nữa lại tìm cho nàng một vị trí tốt nhất để quái không thể công kích, mà nàng lại thản nhiên vừa ăn vừa nói chuyện.
[Ham Chơi Viện Viện]: Ngươi đói không, ta đang ăn mì tôm.
[Mặc]: Sau đó?
[Ham Chơi Viện Viện]: Ừ? Cái gì sau đó? < đổi biểu tình đáng yêu trong nháy mắt>
[Mặc]: Ta chết rồi lại chạy về đây ngươi có biết không?
Đỗ Viện Viện trong nháy mắt liền bị hóa đá, thời điểm nàng đi pha mì tôm đã quên thông báo cho Tiểu Pháp sư tạm dừng trước.
[Ham Chơi Viện Viện]: Thực xin lỗi, ta xem ngươi thao tác thành thạo như vậy……Là đi…….Ta sai rồi…… < biểu tình chỉ tay vào kẻ thù>
Khuôn mặt hẹp dài của Tiểu Pháp sư hiện lên tia bất đắc dĩ, không có đáp lại.

Tuy rằng Đỗ Viện Viện không có được lời đáp lại của Mặc, nhưng nàng có thể tưởng tượng được, một người nào đó ở chỗ trước màn hình khác khuôn mặt hẳn là đang méo mó.
Sau hai giờ.
[Ham Chơi Viện Viện] 25 cấp.
[Mặc] hơn 24 cấp.
Đỗ Viện Viện nhìn cấp bậc tăng cao càng có tinh thần, hoàn toàn không nhìn thấy Tiểu Pháp sư đã vất vả thế nào.
[Mặc]: Mệt nhọc.
[Ham Chơi Viện Viện]: Chính là ta sẽ không như vậy . Ngươi xem, ta vẫn thêm huyết cho ngươi, ngươi rốt cuộc không cần hy sinh nữa. Không cần vứt bỏ ta….
[Mặc]: Không được, ngày mai ta có khóa.
[Ham Chơi Viện Viện] nhấc tay nói ra một chủ ý cùi bắp: Cũng không cần lên lớp quá sớm a, hiện tại mới là năm giờ sáng, còn cách giờ lên khóa hẳn 3 giờ, ngủ không bằng không ngủ, đợi thời điểm đi học hãy ngủ.
[Mặc]: Khi đi học không thể ngủ. Buổi tối luyện nữa đi.
Đỗ Viện Viện không nghĩ tới [Mặc] cư nhiên lại là học sinh hiếu học, cần cù thật thà như vậy, nếu người ta đã nói như vậy, chính mình lại cứ tiếp tục thế cũng không được, vì thế nàng cùng Mặc tạm thời ngừng lại.
Hẹn nhau đúng tám giờ tối nay sẽ gặp mặt.
Còn có, nàng may mắn không có trư thấy người thấp, nếu không nhất định không bỏ qua cơ hội này điên cuồng thăng cấp, hơn nữa lại còn là vị tiểu Pháp sư thao tác thuần thục này.
(2)
Ngày hôm sau, khóa sáng.
Đỗ Viện Viên điên cuồng chơi một đêm liền ghé vào bàn ngủ mê mệt.
Nhưng mà, lúc này nàng ngủ, lại bỏ lỡ khóa tin học này yêu thích nhất, … Lão sư Trần sư huynh dạy thay!
Tên hắn kêu Trần Mặc, người cũng như tên, bình thường không nói nhiều lắm.
Trần Mặc có một đôi mắt dài và ánh mắt đẹp đến lạ lùng, con ngươi đen luôn sáng ngời, vẻ mặt luôn lãnh đạm như nước.
Hắn là thạc sĩ của hệ máy tính, bởi vì thành tích ưu việt, thường xuyên giúp giáo viên dạy thay lúc bận rộn. Bởi vì người ta bộ dạng đẹp trai, khóa học cũng diễn ra tốt đẹp, mọi người bình thường thân thiết sẽ gọi hắn là Trần sư huynh. Lần đầu tiên Đỗ Viện Viện nhìn thấy Trần Mặc, nàng bất giác không biết là đã bị nụ cười của hắn hấp dẫn, từ đó về sau, các khóa tin học đều có thân ảnh yêu kiều của Viện Viện.
Mỗi khi đến khóa tin học, Đỗ Viện Viện đều không có lập trường gì tạo ra tâm tính “tốt bụng”, “dụ dỗ” Trần sư huynh phụ đạo.
Khi Trần Mặc đưa mười ngón tay dài thành thạo đánh bàn phím trước mắt cô, không nhịn được mừng thầm, hy vọng rằng chính mình có thể hóa thành con chuột hoặc bàn phím hoặc tấm đệm để con chuột thử.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận