Mùa Xuân Của Xuân Xuân

Edit: Sam Leo

Từ sau khi hai người xác lập quan hệ yêu đương, thứ sáu tới chủ nhật mỗi tuần muốn nhìn thấy Vạn Gia Xuân ở trong ký túc xá sao? Đấy là không có khả năng. Thứ sáu vừa tan học cậu liền vác hành lý đi đến nhà Cố Vũ Ninh. Dùng lời Từ Hiểu Vũ hình dung chính là “trai lớn không thể giữ được”, “con trai có chồng giống như thau nước rửa chân hắt đi a”.

Lại là một cuối tuần tươi đẹp, Vạn Gia Xuân ngẩng đầu bắt chéo chân xem kịch truyền hình, mà Cố Vũ Ninh thì đang trong phòng chơi game online. Nói trong khoảng thời gian này là giải thi đấu Võ Lâm Minh Chủ liên server mỗi năm một lần trong Dạ Du Giang Hồ, chiến đấu chọn áp dụng chế độ võ đài, đầu tiên là ở các server chọn ra mười tên đứng đầu, rồi sau đó tập hợp cao thủ các server, người thắng lợi trãi qua khiêu chiến võ lâm minh chủ năm trước, vì vậy chọn được một người mới. Cố Vũ Ninh bởi vì luôn luôn ở top mười cao thủ đứng trên bảng xếp hạng server, thực lực rất mạnh, có thể nói là đánh đâu thắng đó, bách chiến bách thắng, rất nhanh đã vào vòng đấu kế tiếp. Thi đấu chọn lựa Võ lâm minh chủ đã tiến hành nửa tháng rồi, đêm nay tiến vào giai đoạn cuối cùng. Cố Vũ Ninh nhìn thời gian một chút, vừa thao tác bàn phím trong tay, vừa đối với Vạn Gia Xuân bên ngoài nói: “Xuân Xuân, mau mau đi tắm đi!”.

“Nga.”.

Vạn Gia Xuân đi vào phòng nhìn máy tính một cái, ánh mắt nhất thời tràn ngập ý tứ trách móc, thời gian này tuần trước cậu cũng ngồi ở chỗ này cùng người ta quyết đấu, nhưng không may còn chưa đến vòng kế tiếp đã bị quét xuống, sau đó chỉ có thể ở bên cạnh nhìn Cố Vũ Ninh chơi vui vẻ, thấy người này gần như là trăm chiến mà không thua, dù sao cũng không gì xem, cậu bèn đổi xem phim. “Đêm nay phải quyết thắng thua a?”.

“Ân, có lẽ cũng hai ba tiếng nữa.”.

“Nga.” Vạn Gia Xuân đi vào phòng tắm, cởi quần áo ném một bên, mở vòi sen, nước ấm áp ào ào phun lên người vô cùng thoải mái.

Cố Vũ Ninh vừa nhìn chằm chằm màn hình vừa liếc thân ảnh đang trong phòng tắm kia, nghe tiếng nước chảy, không khỏi ý động. Đây không phải lần đầu tiên, nhưng mỗi lần y đều khắc chế bản thân, tuy hai người cùng nhau một đoạn thời gian rồi, nhưng y vẫn không muốn quá nhanh……

Qua một đoạn thời gian rất dài, Cố Vũ Ninh gần như nghĩ Vạn Gia Xuân té xỉu ở trong phòng tắm, trận chiến trong tay cũng không cho phép phân tâm, cuối cùng lại xử lý một đối thủ, là có thể tiến vào giai đoạn cuối cùng, cùng Võ Lâm Minh Chủ năm trước quyết định thắng bại.

[Bá chủ một phương] vừa rồi có chú ý cậu, cảm thấy cậu rất mạnh mẽ nha.

[Long Ngâm thiên hạ] nga.

[Bá chủ một phương] tôi sẽ không thủ hạ lưu tình nga.

[Long Ngâm thiên hạ] nga.

[Bá chủ một phương] nói nhiều hai chữ sẽ như thế nào a?

[Long Ngâm thiên hạ] nga nga nga.

Cố Vũ Ninh bận nhìn chằm chằm phía phòng tắm, không để ý tới đối thủ của y. Thời điểm quyết đấu chính thức bắt đầu, Vạn Gia Xuân cuối cùng từ trong phòng tắm đi ra, Cố Vũ Ninh chỉ thấy cậu mới vây khăn tắm quanh phần eo đã bước ra, lập tức bị dọa sợ, đây là tình huống gì?

Vạn Gia Xuân nhức đầu, vẻ mặt xấu hổ nói “Ngạch, vừa rồi quên mang theo quần áo vào.”.

“Em…… Em sẽ không phải ngay cả quần lót cũng không mặc chứ?” vừa nghĩ đến, cả người Cố Vũ Ninh đột nhiên hừng hực.

“A? Ngạch.” Vạn Gia Xuân khẽ gật đầu, đi về phía tủ quần áo, cũng không ngờ nửa đường đã bị Cố Vũ Ninh từ phía sau ôm thắt lưng, tay lạnh lẽo thân thiết thân thể còn mang chút ấm áp của Vạn Gia Xuân. Vạn Gia Xuân khó chịu gầm nhẹ. “Uy, anh làm gì thế?”.

“Còn cần hỏi sao?” Cố Vũ Ninh nhẹ nhàng gặm gặm cổ cậu.

“Đừng phát xuân a uy.” Vạn Gia Xuân lấy tay đẩy đẩy đầu y, cậu xoay người đối diện Cố Vũ Ninh, hai người kề sát, Vạn Gia Xuân toàn thân chỉ có một cái khăn tắm ở phần eo, rất nhanh cậu đã phát hiện phía dưới có cái gì đang đẩy đẩy mình. “Anh….. anh không phải đâu?”.

“Đúng là.” Cố Vũ Ninh trong mắt tràn ngập lửa xxx, tay nhẹ nhàng vuốt ve ở phía sau lưng Vạn Gia Xuân, khiến cho cậu một trận rung động.

“Uy, Võ Lâm Minh Chủ của anh còn muốn từ bỏ……” Vạn Gia Xuân kêu, ý đồ muốn dời đi lực chú ý của y, nhưng Cố Vũ Ninh lại nở nụ cười, y ái muội nói: “Từ bỏ rồi, chỉ muốn em.”.

“…… Ngạch, anh rốt cuộc muốn làm gì a?” Vạn Gia Xuân nheo mắt, có chút đề phòng quan sát y.

“Áp em a.”.

“Áp em sao? Thật sự là truyện cười cực kỳ lớn! Ai áp ai còn chưa biết mà.” Vạn Gia Xuân bóp bóp quai hàm y.

“Được, vậy chúng ta cứ thử xem xem.”.

Cố Vũ Ninh đẩy Vạn Gia Xuân ngã lên trên giường, toàn bộ thân thể bèn áp qua, hôn nhẹ mặt cậu, Vạn Gia Xuân ôm y đồng thời sử dụng sức lực đẩy y sang một bên, đổi vị trí ngồi ở phía trên Cố Vũ Ninh. “Em cho anh áp em.” Vạn Gia Xuân ngắt thắt lưng y hung hăng nói.

“Ha ha.” Cố Vũ Ninh ấn đầu cậu xuống, liếm liếm môi cậu, dùng đầu lưỡi cạy mở cánh môi cậu, đầu lưỡi linh hoạt duỗi vào dây dưa cùng cậu, lưỡi y còn luôn luôn dạo lướt chung quanh ở trong khoang miệng cậu, giống như muốn nhét tất cả của Vạn Gia Xuân vào chính mình.

“Ngô……” Bị y hôn đến phóng phật lập tức mất đi khí lực, khăn tắm trên người không biết khi nào rớt, cậu đang trần trụi cơ thể tựa vào trên người Cố Vũ Ninh, Cố Vũ Ninh một lần nữa đặt cậu dưới thân, lửa nóng dưới thân y đang đỉnh trước bụng Vạn Gia Xuân, Cố Vũ Ninh thì ra sức hôn cậu, còn thuận tay cởi quần áo trên người mình, rồi sau đó hai tay tự nhiên mà vuốt ve da thịt toàn thân người dưới thân, đụng đến vùng mẫn cảm của cậu, Vạn Gia Xuân không tự chủ nhẹ nhàng rên.“Ân……”.

Ngoài cửa sổ ánh trăng sáng trong xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu vào trên thân mình Vạn Gia Xuân, coi như vì cậu rắc một chút màu ngân bạch rực rỡ, Cố Vũ Ninh sáp lên gặm cắn vành tai cậu, tiếp theo hôn dọc theo cổ xuống dưới……

Máy tính lẻ loi bình yên đứng ở một bên trên bàn học, dường như đang oán trách chủ nhân bỏ rơi chính mình, trò chơi trong màn hình máy tính vẫn đang tiến hành, chẳng qua người chơi nào đó đã biến mất rồi, nhân vật trò chơi lại còn dừng lại ở trên khung hình…

[Kênh Thế Giới][Bánh chiên hành không rau] tôi thật là vì Long Ngâm đại nhân mới đến oa, y hôm nay xảy ra chuyện gì a?

[Kênh Thế Giới][Em gái ngồi mũi thuyền] Long Ngâm đến lượt sẽ không là muốn chơi ám chiêu gì đi? Sao cả buổi không ra tay nha?

[Kênh Thế Giới][Anh trai ngồi đuôi thuyền] tôi nói Long Ngâm sẽ không phải sợ rồi chứ.

[Kênh Thế Giới][Tiểu Bài Bài] hắn có lẽ chấn động rồi đi.

[Kênh Thế Giới][Tôi là một quân nho nhỏ] rõ ràng, y đang làm việc.

[Kênh Thế Giới][Bánh chiên hành không rau] làm chuyện gì chứ??

[Kênh Thế Giới][Tôi là một quân nho nhỏ] rõ ràng, làm chuyện yêu.

[Kênh Thế Giới][Anh trai ngồi đuôi thuyền] tôi xoa, Nho nhỏ quân, cậu biết chân tướng rồi!!!!

[Kênh Thế Giới][Tiểu Bài Bài] cậu biết chân tướng rồi a!

[Kênh Thế Giới][Bánh chiên hành không rau] không có khả năng đi! ở thời khắc mấu chốt này sao?

……

[Kênh Thế Giới][Bá chủ một phương] người cấp bậc cao, ngay cả chém chết cũng không dễ dàng.

[Kênh Thế Giới][Anh trai ngồi đuôi thuyền] oa. Chấm dứt chiến đấu rồi?

[Kênh Thế Giới][Bá chủ một phương] thật không tinh thần, mệt tôi còn rất chờ mong, kết quả tiếp tục nửa giờ, y vẫn không nhúc nhích.

[Kênh Thế Giới][Bánh chiên hành không rau] ô ô ô, Long Ngâm đại nhân nhất định đang bận việc khác rồi.

[Kênh Thế Giới][Bá chủ một phương] chẳng lẽ hắn xem thường tôi a? Cho nên không đánh với tôi?

[Kênh Thế Giới][Tôi là một quân nho nhỏ] thân, anh suy nghĩ nhiều quá.

[Kênh Thế Giới][Bá chủ một phương] chẳng lẽ thật sự là hắn sợ tôi sao?

[Kênh Thế Giới][Tôi là một quân nho nhỏ] thân, anh thiệt tình suy nghĩ nhiều quá.

Thời điểm [Bá chủ một phương] lên ngai vàng Võ Lâm Minh Chủ năm nay, đã là một chuyện nhiều giờ sau đó. Mà một người khác trong phòng, vốn còn đang dây dưa thân thể, cuối cùng tách ra. Cố Vũ Ninh trong miệng chứa ý cười, hai tay chống đỡ thân mình, nhìn trên người Vạn Gia Xuân nơi nơi đều là ấn ký của y, tỏ vẻ vô cùng vừa lòng. Vạn Gia Xuân ở dưới thân y vẻ mặt xuân triều chưa tan, sau khi lấy lại tinh thần, hung hăng trừng y.

“Thoải mái sao.” Cố Vũ Ninh cọ cọ mặt y.

“Thoải mái cái P.” Vạn Gia Xuân quay đầu đi, vẻ mặt chớ đụng nói.

“Nga? Vậy vừa rồi là ai ân a a kêu đến lớn tiếng như vậy.”.

“Anh……” Vạn Gia Xuân soàn soạt một cái đỏ mặt. “Anh không biết xấu hổ!”.

Cố Vũ Ninh sờ sờ làn da mịn màng trơn bóng của cậu, dùng giọng điệu trêu chọc nói “Xuân Xuân, anh còn muốn.”.

“Muốn em gái anh a, anh uống Viagra à!” Vạn Gia Xuân nghiêng người, muốn kéo chăn bộc kín bản thân, để phòng ngừa lại chịu “độc thủ”.

Cố Vũ Ninh ném chăn xuống đất, xoay mình cậu lại, hướng mặt mình. “Cho hay không?”.

“Không cho.”.

“Nói trái lòng mình đúng không? Vậy thì cho em nữa.” Cố Vũ Ninh bắt lấy “em nhỏ” của Vạn Gia Xuân, bắt đầu nhẹ nhẹ nhàng cao thấp di chuyển chà xát, Vạn Gia Xuân cắn chặt răng không cho bản thân phát ra tiếng rên.“Thoải mái sao?”.

“Không…… Ân”.

“Em có phản ứng mà.”.

“Đừng……”.

“Xuân, anh thích em.”.

“Ân.”.

……

“Xuân, phía dưới của em sao vẫn chặt như vậy.”.

“Cút ngay, anh đồ vô lại.”.

“Mở chân ra chút.”.

“Buông tay ra ai, anh…… anh không phải người.”.

“Được được, đã đi vào rồi.”.

“A…… anh…… anh đi ra ngoài.”.

“Bên trong em nóng quá.”.

“Anh muốn làm thì mau mau làm xong đi, đừng nói nữa……. Ân.”.

Ngoài cửa sổ sát đất ánh trăng sáng trong bị đám mây lúc ẩn lúc hiện che khuất vẻ mặt, dường như đang thẹn thùng, căn phòng bên trong cửa sổ chính là nồng đậm tình yêu. Tối hôm sau, Cố Vũ Ninh vừa login, thì phát hiện việc ngày hôm qua y chẳng biết tại sao biến mất thành tiêu điểm chú ý của mọi người, nhưng y cũng không phải thực để ý, bởi vì tối hôm qua “đêm đầu” của Vạn Gia Xuân rốt cục là của y rồi. Vừa nghĩ đến tối hôm qua Vạn Gia Xuân dưới thân, khóe miệng Cố Vũ Ninh liền nhịn không được giương cao.

[Bá chủ một phương] Long Ngâm, ngày hôm qua anh làm gì thế?

[Long Ngâm thiên hạ] làm việc.

[Bá chủ một phương] trễ như vậy làm chuyện gì chứ?

[Long Ngâm thiên hạ] tôi ở cùng bà xã mình, cậu nói xem tôi làm chuyện gì a?

[Bá chủ một phương] chân tướng!!! mồ hôi.

Vạn Gia Xuân một tay đỡ thắt lưng làm ra vẻ vô lực, chậm rãi thong thả bước đến bên giường nằm, lớn tiếng kêu: “A, vẫn còn đau quá.”.

“Xuân, đau sao? Muốn anh xoa xoa giúp em hay không.”.

“Nhanh lên qua đây massage cho ông đây!” Vạn Gia Xuân nằm ở trên giường ra lệnh nói, đồng thời dùng ngón tay ngoắc ngoắc y.

Cố Vũ Ninh rời khỏi trò chơi, chờ máy tính tắt xong, lúc này mới đi qua. “Còn khó chịu phải không?”.

Vạn Gia Xuân khó chịu hừ một tiếng, đem mặt chôn ở gối đầu, đưa lưng về phía y, Cố Vũ Ninh ngồi ở trên người cậu, nhẹ nhàng đấm lưng cho cậu, ngẫu nhiên xoa xoa bóp bóp, Vạn Gia Xuân thoải mái bắt đầu rên rĩ.

“Em đừng kêu.” Cố Vũ Ninh nhíu nhíu mày, y cũng không ngờ người nào đó vừa kêu y liền có phản ứng.

“Uy, sau khi tốt nghiệp nếu anh không có việc làm, có thể đi đấm bóp kiếm tiền a.” Vạn Gia Xuân hưởng thụ phục vụ của người yêu, thuận miệng nói.

“Em chịu cho sao?”.

“Anh đấm bóp cho người ta, em lấy tiền, em đương nhiên chịu…… đúng đúng, bên kia bên kia, dùng sức chút!”.

“Là bên này sao?” hai tay Cố Vũ Ninh đi xuống, vuốt ve đôi gò của cậu, ngẫu nhiên còn cọ cọ giữa đùi cậu.

“Anh làm gì thế!” Vạn Gia Xuân cả kinh!

Thanh âm Cố Vũ Ninh vang lên bên tai cậu, y lười nhác nói: “Xuân, anh lại muốn rồi!”.

“Anh đồ vô lại, không cho! Em còn rất đau.”.

“Kẻ hèn mới vừa đấm bóp cho ngài rồi, bây giờ nên trả lại rồi chứ.”.

“Ngô……”.

– Hoàn –


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui