Giờ chỉ còn 6 người đang ngồi nhìn xa xăm không ai nói với ai câu nào. Bỗng nó thấy bên đường có một người đàn ông bằng tuổi bố mình đang dắt chiếc xe đạp yên sau có một thùng làm bằng nhôm gián 2 chữ " Bò bía " mắt nhỏ sáng rực nắm tay Lan và Phương chạy về phía người đó. Khánh Anh chỉ nhếch mép cười nghĩ rằng nó đang cố gây sự chú ý của anh, Bảo Khang thì ngược lại chợt nở nụ cười tươi khi nhìn thấy sự ngây thơ của nó , còn Gia Bảo thì còn lạ gì với tính trẻ con của nó nữa.
15' sau 3 cô gái trở lại tay xách một bọc Bò bía thì thấy Long và Xù đã ngồi ngay ghế đá lưng áo ướt như tắm mưa.
- Mọi người ăn thử đi . Đồ hè phố ngon lắm đó - Lan Phương cuời típ mắt và tay thì đưa cho Gia Bảo ăn thử .
- Ồ. "Mọi người ăn thử đi đồ hè phố ngon lắm đó " . Vậy mà đưa mỗi cho thằng Bảo là sao em ?- Nó ngừng ăn để chọc Phương làm con bé mặt đỏ bừng.
- Bà lắm chuyện . Ăn đi- Gia bảo đút luôn cái bò bía Phương vừa đưa cho vào mồm nó làm cả đám lại được bữa cười.
Bốn cô gái ai cũng ăn như kiểu chết đói ý ( món này ngon quá mà ) riêng mấy chàng thì ngược lại. Chỉ nhìn thôi chứ không ăn .
- Sao mấy ông với Bảo không ăn- Lan ngạc nhiên .
- Ông Long không thích ăn mấy thứ này từ bé rồi chẳng nhẽ mấy người cũng vậy. - Xù vừa ăn vừa nói. Vừa dứt câu tất cả đã gật đầu.
- Hiểu người ta ghê . - Lan và nó đồng thanh và nhìn Xù không chớp mắt.
- Ơ thì...... tui... với ổng chơi với nhau từ xưa đến giờ mà. Cái gì của ổng tui chẳng biết.- Xù ngây thơ nói làm cả đám há hốc mồm vì câu trả lời của nhỏ.
- hẢ???/ Thôi rồi Long ơi ông đã bị nó " thăm dò ' hết rồi hả? " Cái gì của ổng tui chẳng biết " haha- Nó và Lan đồng thanh tập 2 .
Xù mặt đỏ như trái cà chua vì xấu hổ . Câu trả lời của nhỏ đã bị hai con bạn này cắt xé ra thành nghĩa đen tối. Ông bạn LOng bỗng thấy vui vui khi Xù nói nó hiểu mình. Niềm hạnh phúc bỗng xuất hiện trong lòng cậu mà không biết lý do . Chàng trai lạnh lùng Khánh Anh hôm nay có thể ghi vào kỷ lục về số lần cười mất.
- ăn thử đi- Lan Phương lần nữa đưa cho Bảo.
Lần này khó từ chối vì ánh mắt long lanh của Phương nhìn Gia Bảo không chớp mắt. Ngậm ngùi thử vị của đồ ăn hè phố . Gia Bảo cắn miếng nhỏ và nhai. Đầu tiên là vị ngọt giòn của củ sắn ( củ đậu theo cách gọi miền Bắc ) , sau đó đến sừn sựt của miếng lạp xưởng , vị béo bùi của món trứng vịt chiên mỏng tanh , mùi thơm nhẹ của tôm và rau , cái mặn mặn, cay cay của đậu tương tan trên đầu lưỡi khiến Gia Bảo thấy rất thích . Thấy Bảo cười và ra ký hiệu OK ba chàng còn lại há hốc mồm nhì. Nhân cơ hội đó Xù nhét luôn vào miệng Long, Lan đút cho Bảo Khang và nó đút cho Khánh Anh . Đã bỏ vô miệng rồi mà bỏ ra thì không vệ sinh nên họ đánh liều ăn thử . Khánh Anh cau mày tỏ vẻ không hài lòng nhưng cũng muốn thử.
- Ngon quá đúng không? - Nó lanh chanh hỏi.
- Tàm tạm . Không đến nỗi - Cả 3 đồng thanh. ?( Thực ra họ cũng thấy thích lắm ý . Giả bộ đỡ mất hình tượng thôi ).