Mục Thần


Ngay sau đó, Mục Vỹ kinh ngạc khi thấy trong đầu mình đột nhiên xuất hiện một bức họa cuộn tròn từ khi nào.

Trên bức họa đó có ba chữ lớn sáng chói lọi làm lóa mắt người nhìn.

“Tru Tiên Đồ!”
Trong đầu hắn bỗng có một tiếng nổ ầm vang lên, Mục Vỹ chỉ cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung.

Từng bức họa thoáng hiện lên trong đầu hắn.

Bên trong bức họa kia có vô số những võ giả từ bốn phương tám hướng về tụ hội, nhằm về phía có ánh sáng màu trắng.

Chỉ là, giữa luồng ánh sáng màu trắng kia đột nhiên xuất hiện một sợi trắng, trong khoảnh khắc, thân thể của hàng ngàn hàng vạn võ giả hóa thành những ngôi sao rồi dần dần biến mất.

Mục Vỹ thở hổn hển, trong đầu hắn lại hiện lên hết bức họa này đến bức họa khác.

Hắn thực sự kinh ngạc, bởi trong hàng ngàn hàng vạn võ giả đó có không ít những Tiên Vương bản lĩnh kiên cường mạnh mẽ, thế mà lại bị ánh sáng màu trắng tiêu diệt chỉ trong giây lát.

Mặc dù ở kiếp trước, Mục Vỹ là Tiên Vương đứng đầu của đại thế giới Vạn Thiên nhưng hắn cũng chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng như vậy.

“Phù… phù phù…”
Mục Vỹ thở hồng hộc từng cơn, không thể nào bình tĩnh lại được.

Bức họa vẫn đang được mở ra, nhưng hắn không còn tâm trạng nào để xem nữa.

Lúc trước, vì bảo bối này nên hắn mới bị những Tiên Vương của đại thế giới Vạn Thiên tấn công cho đến chết.

Hắn của trước kia là một kẻ coi khinh quần hùng, vì khăng khăng đoạt cho bằng được báu vật chưa xuất thế này nên mới bị bao vây tấn công.

Chỉ là cho đến lúc chết, hắn vẫn chưa từng mở bức họa ra.

Không ngờ, bức họa đó lại được mở ra vào lúc này.

Tru Tiên Đồ, Tru Tiên Đồ, giết tận vạn tiên!
Mục Vỹ dần dần bắt đầu nghi ngờ, sở dĩ hắn chưa chết, lại trùng sinh vào cơ thể tên Mục Vỹ này, hẳn là chuyện này có mối liên hệ mật thiết với Tru Tiên Đồ.

“Tru Tiên Đồ…”
Mục Vỹ chìm đắm trong suy nghĩ, Tru Tiên Đồ có thể giết hàng vạn cao thủ chỉ bằng một đòn, trong đó có không ít những cao thủ có cảnh giới Tiên Vương, e rằng nó đã vượt khỏi phạm vi đại thế giới Vạn Thiên.

Nhưng mà, ngoài đại thế giới Vạn Thiên lẽ nào còn có một thế giới rộng lớn khác nữa sao?
Mục Vỹ lắc đầu gạt bỏ hết những suy nghĩ, hắn cười tự giễu.

Hắn của hiện tại nên suy nghĩ xem bây giờ nên làm thế nào thì hơn.

“Ting…”
Chỉ là, trong lòng thì muốn cất Tru Thiên Đồ đi, nhưng trong đầu hắn bỗng có tiếng ting vang lên, bức Tru Thiên Đồ kia từ từ được cuộn lại chỉ còn lộ ra một góc.

Rầm… rào… sức mạnh từ bên trong Tru Thiên Đồ cuồn cuộn tuôn ra.

Trong chốc lát, Mục Vỹ cảm thấy thân thể như sắp nổ tung, dường như trong nháy mắt, toàn bộ cơ bắp và xương cốt của hắn bị một luồng sức mạnh ghê gớm tấn công.

Chỉ là, kinh nghiệm làm Tiên Vương kiếp trước khiến hắn hiểu rằng sức mạnh bất chợt tuôn ra từ bên trong Tru Thiên Đồ chỉ có lợi mà không có hại gì đối với hắn.

Hiện tại, hắn chỉ cần cắn răng chịu đựng.

Trên trán hắn, những giọt mồ hôi từ từ tích lại thành dòng, chảy xuống hai bên má.

Phía sau lưnghắn, tĩnh mạch nổi lên, những giọt mồ hôi đã thấm ướt quần áo.

Khuôn mặt của hắn trở nên vặn vẹo vì chịu tác động của một sức mạnh to lớn.

Tuy nhiên, hắn vẫn cắn răng chịu đựng.

“Ha ha… Kiếp trước ta là Tiên Vương cao quý, có khổ cực nào chưa nếm trải đâu, một chút thống khổ này thì có sá gì!”
Mục Vỹ nắm chặt hai tay, thân thể run rẩy, hắn cảm thấy ý thức của mình ngày càng mơ hồ.

Nhưng hắn biết rõ, một khi hắn ngất đi thì sợ rằng việc truyền sức mạnh sẽ phải dừng lại.

“Mẹ kiếp, cứ việc đến đi!”
Chửi to một câu, Mục Vỹ nện một tay xuống nền đất, hắn tự làm đau mình để kích thích bản thân duy trì sự tỉnh táo.

Bùm…
Không biết đã qua bao lâu, một tiếng bùm vang lên, Mục Vỹ ngồi bệt xuống đất.

Cảm giác mệt mỏi lan ra toàn cơ thể, chỉ là cảm giác đó cũng không kéo dài được lâu, một luồng sức mạnh cuồn cuộn dâng trào trong cơ thể Mục Vỹ, phun ra ầm ầm.

“Cảnh giới Tráng Tức - tầng thứ tư của thân xác!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui