Mục Thần

Lúc này đã có cả đống người đứng ở cửa và ngoài cửa sổ của lớp chín.

Tất cả bọn họ đều đang chờ xem trò vui

Một bên là lời hứa sẽ rời khỏi học viện của Mục Vỹ, một bên là câu thề thốt sẽ khoả thân chạy vòng quanh sân võ của Trịnh Thành Vân, lần đột phá này của lớp chín đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Trịnh Thành Vân cũng không ngờ sự việc lại bị làm quá lên như thế này, ngày càng có nhiều người đứng vây quanh lớp chín.

Nhưng như vậy cũng tốt, Mục Vỹ sẽ không thể, chối cãi trước nhiều người thế này được.

“Có thể bắt đầu được chưa thầy Mục?”

“Này các trò, phó chủ nhiệm Trịnh hỏi đã bắt đầu được chưa kìa?”

“Lúc nào cũng được ạ!"

Hơn một trăm học trò trong lớp cùng đồng thanh đáp lời Mục Vỹ.

Tiếng trả lời này quá hăng hái, khiến Trịnh Thành Vân giật nảy mình.

Đinh Hà hơi cau mày khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Trước kia, y từng là thầy chủ nhiệm của lớp chín, nhưng trong mắt y thì lớp này toàn một lũ vô dụng. Nhưng bây giờ, lớp chín lại đang thể hiện một tỉnh thần đoàn kết!


Lực gắn kết!

Đột nhiên Đinh Hà cảm thấy lớp chín đã thay đổi một cách chóng mặt.

Chắc sắp có chuyện không hay xảy ra rồi

“Bây giờ bắt đầu kiểm tra, xem rốt cuộc các học. trò của lớp chín sơ cấp đã đột phá hết lên cảnh giới Linh Huyệt hay chưa. Chỉ cần một người không đạt thì coi như đột phá thất bại, thầy Mục cậu cũng sẽ phải thực hiện lời cam kết của mình”.

“Được thôi”.

Mục Vỹ mỉm cười, tìm một chỗ rồi ngồi xuống.

Bắt đầu kiểm tra, từng học trò đi lên bục giảng theo lời điểm danh của Đinh Hà.

Đương nhiên Mục Vỹ biết tại sao Trịnh Thành Vân lại gọi Đinh Hà tới, lão ta sợ hẳn sẽ đánh tráo học trò nên mới làm vậy để phòng bị lừa.

Lão hồ ly này suy nghĩ cũng sâu xa thật đấy.

“Người thứ nhất, Thẩm Tòng Hành.”

“Người thứ hai, Hồ Mộng...”

...

Các học trò lần lượt nối tiếp nhau đi lên kiểm tra, còn mặt Trịnh Thành Vân thì ngày càng xám xịt

Đã đến học trò thứ năm mươi rồi nhưng đều đạt tiêu chuẩn hết, không một ai dưới cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ nhất cả.

“Đinh Hà, chuyện này..."

“Chủ nhiệm yên tâm..."

Đỉnh Hà vẫn đầy tự tin nói: “Các học trò vừa rồi đều có căn bản tốt, phía sau mới là đám mất gốc. Hoàng Vô Cực, Cảnh Tân Vũ và Hiên Viên Giá đều chưa kiểm tra, ba đứa này chắc chắn không đạt”.

“Ừm, không vội, không vội”, Trịnh Thành Vân lau mồ hôi trên trán, rồi bình tĩnh ngồi xuống.

Nhưng khi Trịnh Thành Vân nhìn xuống dưới thì thấy Mục Vỹ đã nằm vắt vẻo trên cái ghế đánh một giấc ngon lành từ lâu, điều này khiến lão ta suýt hộc máu.

Tên này tự tin quá nhỉ! Hay là hẳn đã nắm chắc. phần thắng?


“Người thứ một trăm linh năm, Hoàng Vô Cực!”

Khi Đinh Hà gọi đến cái tên này, Hoàng Vô Cực chậm chạm đi lên, chuẩn bị tiếp nhận kiểm tra.

“Này Hoàng Vô Cực, trò dám lên thật à? Các học trò khác đều đạt hết rồi, còn trò thì..."

“Hì hì, thầy Đinh, thầy yên tâm. Từ khi thầy rời khỏi lớp chín, chúng trò như đã thay đổi hẳn luôn ạ! Ai cũng trở thành thiên tài hết, bây giờ trò cũng là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất rồi”.

“Vớ vẩn!", Định Hà khẽ quát: “Tên vô dụng như ngươi mà cũng đòi trở thành võ giả cảnh giới Linh Huyệt ư?"

“Hì hì..” Hoàng Vô Cực gãi đầu, không hề giận mà cười nói: “Nếu để thầy dạy thì không được, vì thầy dốt lảm. Nhưng thầy Mục thì khác, chuyện gì cũng có thể, xảy ra!"

“Ngươi...”

Nếu không bởi đang có nhiều người ở đây, kiểu gì Đinh Hà cũng tát cho Hoàng Vô Cực một bạt tai.

Chém gió, cái đồ chỉ biết chém gió!

Đinh Hà không tin Hoàng Vô Cực có thể bước vào cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ nhất, y muốn xem cảnh giới tu vi của Hoàng Võ Cực.

“Cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất!”

Nhìn thấy kết quả kiểm tra của Hoàng Vô Cực, Định Hà trợn mắt há mồm.

Mẹ kiếp! Tên vô dụng chỉ biết ăn đòn này cũng có thể bước vào cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất ư?

“Thầy Đinh, đến trò ạ!", Cảnh Tân Vũ chạy lên, vội vàng nói.


Mấy ngày qua, cậu ấy đã khổ luyện rất nhiều vì bị Mục Vỹ trách mắng. May mà cậu ấy đã không phụ lòng mong đợi của mọi người, đột phá lên cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất.

Vương Bá Kim Thân thật sự rất phù hợp cho cậu ấy tu luyện.

Phương pháp dạy theo năng khiếu từng người của Mục Vỹ quả là lợi hại, điều này khiến cậu ấy phục sát đất.

“Trò?”

“Trò cũng là võ giả cảnh giới Linh Huyệt rồi ạ!”

Cảnh Tân Vũ bước lên, chủ động tiếp nhận kiểm tra.

“Cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất”

Đúng vây, Cảnh Tân Vũ đã trở thành võ giả cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất.

“Thầy Đinh, thầy Mục giỏi lắm. Nếu có thời gian thì thầy nên học hỏi thầy ấy. Bây giờ, trò đang nỗ lực để trở thành hộ vệ thân cận của thầy Mục”

Cảnh Tân Vũ thề thốt nói: "Thầy không biết chứ, Lâm Hiền Ngọc và hai mỹ nữ bên cạnh thầy Mục đều siêu lầm. Trò phải tiến bộ thật nhanh để trở thành hộ vệ kim bài của thầy Mục mới được!"

Hộ vệ thân cận? Giờ còn hộ vệ kim bài nữa?

Đinh Hà sững người, rốt cuộc Mục Vỹ đã cho lũ ngốc này uống bùa mê thuốc lú gì mà đứa nào cũng như bị ngáo thế kia?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận