Đúng là đi đêm lắm có ngày gặp ma, việc gì muốn giấu không để ai biết chỉ có thể là không làm mà thôi, Mai đã ở bên kia đường chứng kiến tất cả, cô cũng không mấy bất ngờ, cô đã đoán được mối quan hệ của hai người qua những hành động mập mờ của Thảo, chỉ là cô có chút suy nghĩ, việc Mẫn sẽ đính hôn với Ngọc Anh tất cả mọi người đều biết, Thảo như vậy liệu có đáng không? La Thái Mẫn sẽ chấp nhận vì cô mà chống lại gia đình chứ, chỉ sợ người tổn thương sau này sẽ là Thảo mà thôi.
Thảo tới công ty thì đã muộn mất 5 phút, mọi người đều đang bận xử lý công việc của họ, chả mấy ai quan tâm đến cô.
Thảo về chỗ của mình thì không thấy Mai đâu, chắc cô ấy có việc phải ra ngoài rồi.
Trưởng phòng Hà thấy Thảo mới đến liền gọi cô vào phòng nói chuyện, Thảo đang lo "chắc lại bị kiển trách rồi", cô vừa đi vừa gõ vào đầu tự trách.
Vừa bước vào phòng, trưởng phòng Hà vẫn đang bận bịu xử lý tài liệu, Thảo bèn lên tiếng trước - Em xin lỗi ạ, lần sau em sẽ cố gắng dậy Sớm hơn.
Trưởng phòng Hà gật gật đầu, như không mấy để tâm đến lời Thảo, cô ấy lên tiếng hỏi
- Em định bao giờ thì chuyển qua trụ sở
Thảo có chút ngớ người "hoá ra chị ấy gọi mình vào vì vấn đề này".
Cô đã suy nghĩ qua, việc chuyển qua trụ sở sẽ được gần Mẫn hơn nhưng bên cạnh đó cô cũng sẽ chịu nhiều áp lực hơn, Thảo vừa vào làm không lâu nếu được chuyển qua đó sẽ nhận không ít lời bàn tán về cô, cô cũng không thể hiên ngang mà công khai mối quan hệ ấy với mọi người được, ở lại đây có vẻ vẫn tốt hơn, cô vẫn còn nhiều thứ muốn học hỏi thêm ở đây.
Thảo đáp lại
- Dạ chắc để thêm vài tháng nữa, khi đủ năng lực em sẽ làm đơn xin ạ!
Câu trả lời của Thảo khiến trưởng phòng Hà khá bất ngờ, bàn tay đang di con chuột chợt dừng lại, ngó qua nhìn Thảo đầy nghi hoặc.
Cô cứ tưởng Thảo muốn chuyển qua đó càng nhanh càng tốt, không ngờ cô lại từ chối.
Trưởng phòng Hà khẽ mỉm cười nói
- Vậy được rồi, em quay về làm việc đi.
Sau ngày hôm đó Nga cũng không gặp lại Minh nữa, có vẻ như hành động của Nga đã gây ra không ít phiền toái cho anh ta, ngoài trừ việc thất nghiệp ra thì cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều, có thời gian rảnh dọn dẹp nhà cửa, làm đẹp, đi chơi.
Những ngày phải vùi đầu trong công việc, cô luôn ao ước có được một ngày tự do như vậy, giờ có thể tranh thủ thời gian này để tận hưởng.
Hôm nay là cuối tuần nhưng Thảo lại biến mất tăm đầu từ sáng, chắc lại đi theo tiếng gọi của tình yêu rồi, bỏ mặc Nga một mình trong nhà, cô tủi.
thân trách móc "con nhỏ này, không biết nó có nhớ hôm nay là ngày gì không nữa".
Nga đành xuống siêu thị gần nhà để mua một chút đồ ăn vặt, mang về nhà vừa ăn vừa xem phim cho hết ngày vậy.
.