Đổng Tân Diệp phát hiện mùi vị của cô thế mà lại tốt đến không ngờ, tốt hơn so với mùi vị của những người phụ nữ trước kia mà hắn từng làm.
Chiếc lưỡi không ngừng vơ vét nước bọt trong miệng của cô, nhưng Đổng Tân Diệp vẫn cảm thấy còn chưa đủ! Hít sâu một hơi, hắn hút lưỡi của cô vào trong miệng mình, giống như là đã khát thật lâu rồi, đầu lưỡi không ngừng hút lấy dòng nước bọt ngọt ngào của cô, liếm môi nếm thử, rồi mới nuốt vào.
Lưỡi của cô không linh hoạt cùng với người đàn ông được nữa, chỉ có thể bị động bị đối phương dùng sức mút thỏa thích.
Rất nhanh sau đó, cô đã cảm thấy đầu lưỡi của mình vừa đau lại vừa tê, nhưng người đàn ông kia giống như bị ma nhập, căn bản không có ý định dừng lại, gấp đến độ cô chỉ có thể không ngừng đập vào lưng người đàn ông.
“Ưm… ưm… chú… chú… không… a.”
Cảm giác được cô bé trong ngực mình không ngừng giãy giụa, Đổng Tân Diệp mới bắt đầu khôi phục lại một chút xíu lý trí, ép buộc bản thân mình buông đôi môi đỏ mê người ấy ra.
“Chú, đau…” Cảm giác đầu lưỡi tê dại không còn là của mình, bờ môi bị hôn sưng lên, Giản Giản ấm ức đến nỗi bật khóc.
Nhìn thấy đôi môi của cô đã trở nên sưng đỏ, Đổng Tân Diệp ảo não tự hỏi tại sao bản thân lại đột nhiên mất kiểm soát như một người thiếu máu.
“Ngoan, hương vị của mèo nhỏ thật ngon, làm chú ngay lập tức không khống chế được mình.”
Đổng Tân Diệp an ủi hôn lên mặt Giản Giản một cái rồi liếm những giọt nước mắt.
Cảm nhận được bộ ngực lớn của cô không phù hợp với độ tuổi này đang dán sát vào người mình, hai đầu núm vú phấn nộn thỉnh thoảng lại cọ xát vào mình, đôi mắt của Đổng Tân Diệp tối sầm lại.
Liếm liếm răng nanh, Đổng Tân Diệp dùng móng tay gảy núm vú hơi nhô lên của Giản Giản.
Sau đó nói nhỏ vào tai Giản Giản: “Đầu lưỡi bị hút đau, vậy đổi hút đầu vú nhỏ có được không?”
Nói xong không đợi Giản Giản trả lời, Đổng Tân Diệp ngay lập tức đã vùi đầu vào giữa ngực của Giản Giản.
Nhìn cái đầu to lớn của một người đàn ông trưởng thành vùi vào trong ngực mình, Giản Giản xấu hổ không biết làm thế nào, cô chỉ nghĩ nhắm mắt lại thì sẽ không thấy xấu hổ, nào biết được khi nhắm mắt lại cả xúc giác và thính giác đều rõ ràng hơn.
Mặt được hai bầu vú trơn mềm vây quanh, mùi hương của cô tràn ngập toàn bộ xoang mũi hắn.
Đổng Tân Diệp hưởng thụ lắc đầu ma sát da thịt đầy đặn trước ngực, chiếc mũi cao của hắn thỉnh thoảng cọ vào núm vú của cô, những nốt mụn nhỏ trên quầng vú lộ ra sau khi hắn thở ra.
Giản Giản nhắm chặt hai mắt cảm nhận được hơi thở của hắn phả vào núm vú của mình, hơi ngứa.
“A!”
Đột nhiên cảm giác được có cái gì đó nóng ướt đang liếm một bên núm vú.
Giản Giản hơi co rúm lại, biết kia là đầu lưỡi của chú.
Đổng Tân Diệp chép miệng, núm vú của cô không có mùi vị gì nhưng đối với hắn mà nói thì chúng lại vô cùng ngọt ngào.
Sau khi nếm thử, Đổng Tân Diệp cũng không còn lướt qua nữa mà há to miệng ngậm núm vú của cô với một phần thịt ức quanh núm vú vào miệng.
Hắn biết cô không có sữa nhưng Đổng Tân Diệp vẫn ra sức mút núm vú của Giản Giản giống như là muốn nó ra sữa.
Cảm nhận được núm vú nho nhỏ ở trong miệng mình đang dần trở nên cứng ngắc nên Đổng Tân Diệp nhả núm vú ra.
Nhìn đầu vú nhỏ nhô lên như một hạt đậu phộng nhỏ, bề mặt dính đầy nước bọt của chính mình, sáng bóng khiến Đổng Tân Diệp lại một lần nữa cúi đầu, dùng răng khẽ cắn một cái, rồi mới tiếp tục dùng sức mút thỏa thích.
“Ưm… a.”
Bộ ngực bị bú liếm khiến Giản Giản cảm thấy vừa tê vừa sưng, sự khoái cảm này đối với cô khá lạ lẫm.
“Chú… bên kia cũng muốn.”
Một bên ngực được yêu thương đến đỏ trướng, bên còn lại đã bị bỏ quên một lúc nên nó cũng khát vọng được đối đãi như nhau.
“À…” Đổng Tân Diệp cười khẽ.
Con mèo nhỏ quyến rũ này có biết rằng cô có một biểu cảm thuần khiết và ngây thơ trên khuôn mặt, nhưng bây giờ tay cô lại dâm đãng cầm một bên ngực của mình, đưa nó vào miệng của người đàn ông, trông bộ dạng này thật mê người làm sao!
“Bé mèo nhỏ quyến rũ muốn chú làm gì?” Đổng Tân Diệp nhếch mép cười, nói xong thì hôn một cái lên đầu vú hơi lạnh vì bị bỏ quên, bên kia tiếp tục dùng tay nắm xoa, không cho khoái cảm dừng lại.
“A… chú, hôn hôn bên này đi.”