Mười Ước Định Với Chủ Nhân


Chuyện của Richie rất đúng theo mô típ.

Đại khái là về một cô nàng thanh mai và hai anh chàng trúc mã.
Nhà giàu ấy mà, luôn đi kèm thuộc tính là "loạn".

Ba nhân vật chính cùng nhau lớn lên, trong đó vai nam chính thứ nhất và nữ chính sàn sàn tuổi nhau, nam chính thứ hai bé hơn họ, là em trai cùng cha khác mẹ với nữ chính, nhưng bởi vì giới quý tộc đã quá quen với quan hệ lằng nhằng thế này cho nên họ vẫn rất hòa hợp.
Vốn mọi người đều cho rằng sau khi nam chính thuận lợi tiếp quản sự nghiệp của gia tộc sẽ cùng cô gái xinh đẹp, hiền lành,từ trên xuống dưới không có điểm tì vết nào kết hôn, sinh con, cứ thế trải qua cả đời.

Song, chẳng ai ngờ đến, cô gái xui xẻo kia có thể là do lúc đầu thai được vào nhà giàu nên đã đánh mất hết tất cả vận khí một đời, suиɠ sướиɠ hai mươi năm, cuối cùng lại chết trên sàn diễn tốt nghiệp, vô cùng cẩu huyết.

Dàn thép trên vũ đài sụp xuống, vừa vặn rơi ngay trên người cô gái đang kéo violin phía dưới, đầu cũng mất một nửa, máu và não văng tung tóe khắp sàn diễn.
Lúc ấy nam chính thứ nhất trong ba vai chính đang đứng dưới vũ đài, trơ mắt nhìn mọi chuyện phát sinh.
Dàn thép trên vũ đài không thể vô cớ sụp xuống, nam chính thứ nhất vận dụng thế lực gia tộc, dùng "thời gian nhanh nhất khiến cho Vương thị sụp đổ" cực kì khí phách, chỉ mất một tháng đã kéo tất cả những kẻ hại chết nữ chính ra ngoài ánh sáng.

Thế mới biết, những tên chó đẻ nhà giàu, trời không sợ đất chẳng e kia, đã đổi người của cô gái kia từ hai tháng trước, không làm công tác an toàn trong cuộc thi, và cô gái kia thì không phụ sự mong đợi của mọi người, mang thai.
Cô nương này kể ra cũng lợi hại, bề ngoài nhìn hiền lành yếu ớt nhưng thật ra bên trong cốt tủy chính là dã tâm kế thừa gia nghiệp khổng lồ, dã tâm còn lớn hơn cả em trai cô.

Sau khi cô biết mình mang thai thì không vội vàng phá bỏ, còn thuận tay lợi dụng điều này uy hiếp tên con nhà giàu kia giao ra cơ mật sản nghiệp của nhà hắn.
Chẳng nói là những tên nhà giàu kia có biết cơ mật sản nghiệp nhà mình là gì hay không, nhưng chỉ cần bị uy hiếp, họ cũng không chịu uất ức như vậy.


Cho nên hoặc là không làm, hoặc là động tay động chân vào vũ đài tốt nghiệp, chỉ cần ngoắc ngón tay, vũ đài dường như bền chắc kia nói sập là sẽ sập.

Cảnh tượng cụ thể cứ tham khảo trong bộ phim chiếu rạp "" ấy.
Cha của nữ chính sau khi biết chuyện này thì tức giận đến không gượng dậy nổi, nam chính lại kì lạ chẳng nói điều gì.

Mãi cho đến khi mấy tên chó đẻ con nhà giàu kia lần lượt được phát hiện chết trong quán rượu, mất đầu, máu chảy đầy đất, đầu bị nhét trong một cái bồn cầu.

Lúc mọi người phát hiện ra thì trên sàn cẩm thạch của quán bar xa hoa tất cả đã đầy máu khô, cảnh tượng dường như y hệt khi nữ chính chết.
Sau đó ba tên con nhà giàu kia đều có tử trạng tương tự, chuyện án mạng thượng lưu này đã tạo thành án "Con nhà giàu bị gϊếŧ liên hoàn" chấn động một thời.

Về sau, khi kẻ thủ ác cuối cùng trong vụ việc gϊếŧ nữ chính cũng toi đời, nam chính số một cực kì bình tĩnh đi tự thú.
Trừ bỏ tiếc hận, lúc ấy, không một ai nảy sinh hoài nghi với việc này.

Nam chính số một vừa tự thú thì hai tháng sau lập tức bị nhét vào nhà giam.
Chuyện xưa cho tới lúc này hình như không có gì dính dáng đến em trai nữ chính, nhưng không ai đoán nổi một điều: em trai nữ chính cũng yêu nam chính số một.
Nhưng đáng buồn thay, cả chị gái và em trai, nam chính số một đều không yêu ai hết.

Hắn yêu, thật ra chỉ có con mèo ta béo phì mỗi ngày đều đúng giờ chạy đến gần hàng rào nhà hắn phơi nắng, cùng với đám cá chép được nuôi trong hồ mà thôi.
....
Thì đã bảo mà, giới quý tộc nó loạn lắm.
Cũng không biết nam chính số hai đã thỏa thuận được hiệp nghị gì với nam chính số một mà có thể thành công giật dây nam chính số một tự đi báo thù cho nữ chính, vậy nên mấy cái tên con nhà giàu chẳng tốt đẹp gì này lẽ ra không phải chết.

Chuyện này kể ra thật hoang đường, nhưng thật ra cũng coi như khá là xuôi.
Sau đó?
Sau đó nam chính số một vào tù, về sau sống cũng khá, vài năm sau dở chứng muốn nuôi chó.

Chó còn chưa kịp nuôi lớn thì em trai nữ chính chẳng biết lại làm ra chuyện tốt gì mà cũng tự đem mình nhét vào cùng nhà giam với nam chính số một luôn.
Ừ, đoạn cuối này là Nguyễn Hướng Viễn tự bổ sung cho đầy đủ đấy, tất nhiên là vậy rồi.

Richie thực ra chỉ kể đến đoạn nam chính số một đi tự thú sau đó vào tù thôi, nhưng mà chó con thông minh thế này, chỉ cần dùng móng chân cũng có thể đoán được cái thằng chịu tội thay xúi quẩy kia hay gọi cách khác là nam chính số một, chính là đại gia Richie.
Ngoác cái mồm rộng ngáp một cái, cái loại chuyện chẳng thể lay động lòng người này còn sắp trở thành tiền đề cho câu chuyện tình yêu khiến chó con không tài nào có hứng cho được.

Nó nâng chân sau gãi tai chuẩn bị đi ngủ thì bỗng bị người đàn ông đang nằm trên giường cầm hai chân trước nhấc lên.

Chó con lắc qua lắc lại giữa không trung, nó cúi đầu nhìn chủ chân của mình, đôi con ngươi màu lam thẫm bị bóng đêm nhuộm thành đen đặc.
Nhưng Nguyễn Hướng Viễn không có tâm tình thưởng thức.
Bởi cậu nhanh chóng phát hiện ra chim nhỏ của mình sắp chạm vào cằm Richie tới nơi rồi.
Cậu cực kì sợ hãi cái cảnh tên chủ nhân biếи ŧɦái không bao giờ biết đâu là trọng điểm còn có chứng ưa sạch sẽ quá độ này sẽ giận dữ sau khi bị nướƈ ŧıểυ đồng tử của mình phun đến sẽ tức giận đến mức lấy kéo cắt lông mình.

Nguyễn Hướng Viễn vẫn cảm thấy chim nhỏ của mình xinh đẹp hơn so với chim nhỏ của những con chó đực khác, nếu mà bị cạo sạch lông thì cũng có điểm đáng yêu đó.
Ánh mắt Richie dường như cũng dừng lại ở thân dưới của chó con.
Ánh mắt bình tĩnh đó nhìn thấy chó con đang run run, suýt nữa thì không nhịn được mà phun nướƈ ŧıểυ đầy mặt Richie.


Đó sẽ không chỉ đơn giản là chuyện cạo lông chim nhỏ nữa đâu!
Nhưng mà chẳng ai tưởng tượng được rằng người đàn ông tóc đỏ lại xoay người ngồi dậy, đem chó con lật nằm ngửa trên chân mình, vươn ngón tay thon dài ra, vô cùng tìm tòi nghiên cứu chim nhỏ của chó con, búng một cái.
– Gâu!
Tên này! Đùa bỡn chim nhỏ của ông đây!
Nhân loại ngu xuẩn, kẻ sĩ có thể chết chứ không thể chịu nhục đó!
Cảm giác rằng tôn nghiêm cún con đã bị khiêu chiến nghiêm trọng, Nguyễn Hướng Viễn không thèm nghĩ ngợi, vặn vẹo cái thân béo núc mà xoay người, đứng lên ăng ẳng cắn một cái lên cổ tay Richie.
Richie: "..."
Nguyễn Hướng Viễn: "..."
...!Này, cắn anh đó thì sao, nhìn cái quỷ gì!
Ai bảo mi búng chim nhỏ của ta!
Ông đây không sợ mi đâu!
Quyết chiến đi tóc đỏ biếи ŧɦái!
Người đàn ông mặt than nghiêm mặt lại véo cằm Nguyễn Hướng Viễn, lấy tay mình ra khỏi miệng chó con, lại với cái khăn ướt lau cổ tay bị cắn cho đầy nước miếng, xoay người nhéo nhéo cái tai mềm của chó con, ôn hòa giáo dục:
– Không thể tùy tiện cắn người, lần sau tẩn mày thật đấy.
Gì cơ?
Eo ôi thế mà lại không nổi điên á?
Ờ, được, không cắn người là được chứ gì? Không thành vấn đề, tạm thời đồng ý với mi đó.
Về phần lần sau...!Thì lần sau lại nói.
Phóng mắt nhìn khắp Tuyệt Sí quán này, ai chẳng biết vương khu một là cái tên cuồng lông mao chứ.

Nguyễn Hướng Viễn cũng thấy may mắn vô cùng, may mắn cậu có thể trợn tròn đôi mắt màu lam, dùng ánh mắt vô tội và cái mặt lông xù, đúng bệnh bốc thuốc để giả trang vô tội.

Nếu mình mà không có thân thể lông xù, có thể giờ phút này đã trở thành vật rơi tự do từ tầng ba mốt xuống tầng một rồi ý chứ.

Richie nheo mắt, ngáp dài.

Lông mi của hắn dài và dày, khi ngáp còn có một ít nước mắt trong suốt vương nơi khóe mắt khiến cho bản mặt than trở nên đáng yêu sinh động hẳn lên.

Nguyễn Hướng Viễn nhẹ nhàng cúi đầu nhìn vào mắt người kia, không để cho người kia kịp đẩy mình xuống, chó con béo tròn dùng chân dẫm lên ngực hắn, phe phẩy đuôi, liếm hai cái bèm bẹp lên mặt chủ nhân biếи ŧɦái.
Liếm xong, Nguyễn Hướng Viễn đơ cả người.

Cái loại hành vi này quá biếи ŧɦái, chẳng lẽ ông đây đã bị tên ngu này lây bệnh?
Không biết nỗi oán thầm của chó con, Richie cười khẽ, tình cảm dạt dào mà xoa đầu Nguyễn Hướng Viễn.
Bị vuốt ve một lúc, chó con ngoan ngoãn từ trên ngực người đàn ông đi xuống, cuộn mình bên cạnh gối đầu của hắn, cũng ngáp một cái, như thường lệ tát một phát lên cằm Richie mới mĩ mãn nhắm mắt lại.
Về câu chuyện xưa của Richie, chó con tỏ vẻ mình không lo lắng chút nào.

Tên em trai kia, cho dù là một kẻ cuồng sát, chỉ liếc mắt cũng biết là một tên nhát gan, hắn là người mới vẫn trong một tháng bảo hộ, sẽ chủ động tìm Richie.

Nguyễn Hướng Viễn lấy đầu cún của mình ra đảm bảo, hắn ta nhất định sẽ đến.
– Ngủ ngon, Chuẩn.
– Gâu gâu.
Mi cũng ngủ ngon nha, chủ nhân biếи ŧɦái.
Lời tác giả:
– Mấy nàng nói đúng rồi đó, thằng nhóc kia chính là một Bạch Liên Hoa thụ nhé, nhưng mà đáng tiếc là tiểu công không yêu nhân loại.

(Thật sự là không xong, ha hả...)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận