Trong đầu luôn như có như không mơ thấy buổi tối hôm đó, nhưng mà xúc cảm lại quá chân thật......!
Buổi sáng tỉnh lại thấy nơi đó của mình tất cả đều là tinh dịch bắn ra, Cố Thừa Vọng rất ít khi ở trong mộng có thể bắn thành như vậy, hơn nữa còn cảm thấy hình như nhìn thấy mặt Diệp Ngôn Tích.
Bang một tiếng dưa chuột trong tay bị bóp nát nhừ.
Cố Thừa Vọng sắc mặt cũng trở nên càng thêm kỳ quái.
Có lẽ thật sự bởi vì lâu quá rồi không phát tiết cho nên quá đói khát, Cố Thừa Vọng thở dài, lúc nào mới lại có bạn gái a.
※
"Ai! Nhìn thấy không, ngoài cửa kia, chính là nữ sinh gần đây luôn theo đuổi Cố Thừa Vọng, nghe nói là ban triết học."
Diệp Ngôn Tích không biết tại sao, nghe thấy tên người nọ liền phản xạ có điều kiện nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên có một nữ sinh đứng ở đó.
Chờ đến lúc tan học, Diệp Ngôn Tích vậy mà còn nhìn thấy Cố Thừa Vọng cưỡi xe đạp chở nữ sinh kia, lập tức liếc mắt khinh thường.
Tốc độ cua bạn gái này như ngồi hỏa tiễn.
Diệp Ngôn Tích trong lòng khó chịu càng lúc càng lớn, đúng là lăng nhăng, vừa mới bị đá lại có bạn gái mới.
Hơn nữa nữ sinh kia, lớn lên xấu như vậy cũng chẳng nuốt nổi.
Diệp Ngôn Tích vẻ mặt ghét bỏ.
Tắm rửa xong mặc bộ áo ngủ thoải mái, bên trong cũng không có mặc quần lót, Diệp Ngôn Tích cứ như vậy lắc lư đi ra, vừa hay gặp Cố Thừa Vọng cũng vừa về ký túc xá.
"Còn tưởng rằng bạn học Cố đêm nay không trở về ký túc xá chứ, chắc phải đói bụng ăn quàng a."
"Diệp Ngôn Tích." Cố Thừa Vọng đột nhiên cười lạnh ra tiếng, "Cậu là ghen ghét tôi có bạn gái hả?"
"Mẹ nó ai thèm ghen ghét cậu, lão tử chẳng lẽ không ai theo đuổi?!"
"Đã có người theo đuổi, vậy cậu ít quản chuyện của tôi, ít tiếp xúc với bạn gái tôi, tôi cảnh cáo cậu, lần sau cậu còn dám sau lưng tôi giở trò quỷ, cũng đừng trách tôi."
Cố Thừa Vọng nói xong, không để ý đến Diệp Ngôn Tích, cầm quần áo vào phòng tắm tắm rửa.
Lúc này Dư Thả cũng đã cơm nước xong trở lại, vừa mở cửa liền nhìn thấy Diệp Ngôn Tích vẻ mặt âm trầm.
" Tiểu Ngôn sao vậy?"
"Không có việc gì."
A, bổn thiếu gia mà cũng có thể bị cậu uy hiếp? Càng thấy dáng vẻ tức giận của người kia, trong lòng Diệp Ngôn Tích lại càng sướng.
Cậu không cho tôi tiếp cận, tôi lại càng muốn, cậu thật muốn xem, người kia có thể làm gì được cậu.
※
Cố Thừa Vọng trong khoảng thời gian này quen bạn gái mới, ít ở ký túc xá hơn so với ngày thường, Dư Thả có đôi khi còn sẽ trêu chọc hắn vài câu.
Diệp Ngôn Tích một bên chơi trò chơi một bên gõ bàn phím kêu bạch bạch, cậu hiện tại chỉ cảm thấy tức giận đến ngứa răng.
Nhớ tới hai ngày trước, từ trước đến nay Diệp thiếu gia của chúng ta tin tưởng không có cái gì là tiền không giải quyết được, mua một cái iPad mới tinh đưa chonữ sinh kia, cứ tưởng rằng nàng sẽ ngay lập tức đá cái kẻ nghèo hèn Cố Thừa Vọng kia rồi đến tìm cậu, kết quả người ta chỉ là trả lại đồ cho cậu, sau đó nói hiện tại nàng đã có bạn trai, hơn nữa tình cảm vô cùng tốt, xin lỗi, không thể tiếp thu tâm ý của cậu.
Mẹ nó ai có tâm ý với cô? Diệp Ngôn Tích trực tiếp ném iPad vào thùng rác.
Trở về tức giận vài ngày.
Không nghĩ đến gia hỏa kia vậy mà có thể khăng khăng một mực chung tình với hắn?! Đương nhiên cuối cùng Diệp Ngôn Tích vẫn không có nói bí mật của Cố Thừa Vọng ra, cậu cũng không biết mình rốt cuộc là nghĩ thế nào.
Hơn nữa......!Luôn luôn được người chiều lên giời, từ nhỏ đến lớn mặc kệ làm nhiều việc thiếu đạo đức cậu còn toàn chưng vẻ mặt vô tội, vậy mà còn có một chút áy náy.
Những nữ sinh trước đó đều chỉ là thấy tiền mắt sáng, khó gặp được một người sẽ không bị tiền tài dụ dỗ, tuy rằng không thích tên Cố Thừa Vọng kia, nhưng nếu hắn thật tìm được chân ái rồi, Diệp Ngôn Tích cũng không keo kiệt đến nỗi một câu chúc mừng cũng không muốn.
Giường của Diệp Ngôn Tích và Cố Thừa Vọng đều ở đặt ở cửa bên này, Cố Thừa Vọng vào ký túc xá liền nhìn thoáng qua chỗ Diệp Ngôn Tích chơi game, không biết suy nghĩ cái gì, cuối cùng vẫn một câu cũng không nói.
Ngồi xuống chỗ ngồi của mình mở máy tính.
※
Kỳ thật Cố Thừa Vọng nói chuyện yêu đương thật sự không liên quan đến cậu, nhưng mà Diệp Ngôn Tích gần đây lại phát hiện......!dục vọng của mình hình như lại tới nữa......!Ngứa ngáy lăn qua lộn lại ngủ không được, từ sau lần trước trộm chơi đùa thứ kia một lần, tuy rằng rất hối hận, nhưng mà Diệp Ngôn Tích đã nếm được khoái cảm xưa nay chưa từng có, hơn nữa thỏa mãn sau lần đó, cậu cũng rất lâu rồi chưa tự an ủi.
Còn nghĩ rằng rốt cuộc khôi phục bình thường, nào biết chờ sau khi ăn uống no đủ tiêu hóa xong, đổi lại chính là so với cảm giác không ăn còn dày vò hơn.
Tự mình chơi một chút, căn bản không có được loại cảm giác này.
Cố Thừa Vọng gần đây đều vây quanh hắn cái cô bạn gái kia, ngay cả Diệp Ngôn Tích cố ý gây chuyện, người nọ cũng một bộ dáng không sao cả, hai người ở ký túc xá lại cũng không đấu mồm, nhìn qua như là khôi phục quan hệ xa cách trước kia, chính là lại có chút giống chiến tranh lạnh.
Diệp Ngôn Tích càng nghĩ càng thấy bất công, là mình giúp người kia bảo vệ bí mật, mà hắn lại cả ngày ở bên ngoài nói chuyện yêu đương với đối tượng, dựa vào cái gì mà cậu lại không vớt được chỗ tốt nào, còn muốn mình phải chịu đựng dục vọng, cậu trước nay đều không phải người nguyện ý chịu thiệt.
Dù sao trông dáng vẻ người nọ cũng không có đi ra ngoài thuê phòng với bạn gái, vậy nữ sinh kia hẳn là còn chưa biết, nhớ tới bộ dạng hai cây dương v*t kia sau khi cương cứng đồ sộ, thân thể Diệp Ngôn Tích lại càng nóng.
Nếu không thì lại mượn để mình chơi một lần đi.
Lại chơi một lần cuối cùng.
※
Thật vất vả chờ tới chủ nhật ký túc xá chỉ còn lại có hai người bọn họ, Diệp Ngôn Tích đã có chút không đợi nổi.
Buổi tối tắm rửa xong, cầm rượu vang đỏ trước đó mình đã chuẩn bị tốt, đến chỗ ngồi của Cố Thừa Vọng.
Thấy Diệp Ngôn Tích đột nhiên lại cầm bình rượu vang đỏ tới đây, nói muốn uống rượu với mình, đối với Diệp Ngôn Tích từ trước đến nay làm việc không đâu vào đâu, Cố Thừa Vọng cũng đã quen, nếu mà không chiều theo vị đại thiếu gia này, xem chừng lại muốn ném mấy cái mặt lạnh cho mình.
Nhớ đến trước đó một lần người này cũng không thể hiểu được chạy đến uống rượu với mình, khi đó không có phòng bị cái gì, kết quả uống đến say không biết gì, may mắn giường ký túc xá đã đổi cái loại cầu thang mới này, thang lầu không cần leo lên, mà là cầu thang bình thường, nếu không chắc là hắn đến giường cũng không lên được.
Ngày hôm sau dậy còn đau đầu, còn có cái buổi tối mộng xuân kia, theo bản năng khiến cho Cố Thừa Vọng đối với rượu sinh ra kháng cự, hơn nữa......!Cố Thừa Vọng Loáng thoáng cảm thấy còn có chỗ nào không đúng.
Cho nên lúc này đây hắn cũng không có uống say, chỉ là trải qua lần trước, Diệp Ngôn Tích chắc là cũng cảm thấy tửu lượng của hắn giống nhau, cho nên thấy hắn uống một chút đã "Say" cũng không nghi ngờ gì.
Cố Thừa Vọng lên giường, lúc mơ mơ màng màng sắp ngủ lại dường như cảm giác có người bò lên, không lập tức mở to mắt, chỉ là đại não nháy mắt thanh tỉnh.
Cảnh giác dựng lỗ tai, chỉ cần mỗi một chút tiếng động đều nghe rõ ràng.
..........!
À há sắp rồi sắp rồi ????.