Khoảnh khắc tấm vải đen bịt kín đôi mắt cô, Nhiếp Thư Diêu hoàn toàn không nhìn thấy gì.
Chu Đạc kéo ghế lại gần, đặt cự vật giả lên ghế, sau đó bảo cô ngồi lên ghế và tự mình di chuyển.
Nhiếp Thư Diêu còn chưa ướt hẳn, nhẹ nhàng ngồi lên cự vật giả, lần lượt cọ tới cọ lui để bôi trơn, cô nghe thấy tiếng bật lửa “lạch cạch”, trong không khí truyền đến tiếng đàn ông hút thuốc, mùi khói lượn lờ nơi chóp mũi, tiếng thở dốc của người đàn ông lọt vào tai cô.
Sợi dây thừng màu đen quấn quanh ngực qua cổ khiến bộ ngực của cô tròn trịa và căng mẩy, mỗi khi cử động, hai bầu ngực mềm mại trước ngực sẽ run rẩy lắc lư.
Sợi dây thừng màu đen tuyền khiến làn da trắng sáng của cô càng thêm nổi bật.
Hai tay cô chắp sau lưng, mặt ngửa lên, mái tóc dài như tơ lụa xõa xuống sau vai, miệng đang ngậm chiếc bịt miệng vô thức thở dốc.
Cự vật giả cọ xát khiến âm đế của cô đỏ bừng săn lại, dâm thủy bắt đầu tiết ra không ngừng.
Cô ngập ngừng ngồi xuống, cự vật giả nhỏ hơn của Chu Đạc rất nhiều, huyệt khẩu ướt át hơi mở ra, nuốt cự vật giả vào, cô nhẹ nhàng run lập cập, lúc này một tiếng trống tinh thần khích lệ Nhiếp Thư Diêu ngồi xuống đến cùng.
Bên tai cô ù đi, chiếc bịt miệng trong miệng bị người đàn ông gỡ ra, một vật cứng nóng hổi áp vào môi cô.
Cô chưa kịp phản ứng thì người đàn ông đã véo má cô, buộc cô phải mở miệng, ngay sau đó, gậy thịt cứng rắn nóng bỏng đâm thẳng vào cổ họng của cô, gậy thịt với kích cỡ kinh người nhét đầy khoang miệng cô, người đàn ông hung hãn đẩy hông vào yết hầu của cô.
Tốc độ của anh rất nhanh, lực đâm cũng mạnh, lần nào cũng gần như chạm vào chỗ sâu nhất trong cổ họng cô, khiến Nhiếp Thư Diêu ngồi trên ghế vặn vẹo giãy giụa, nức nở ra tiếng.
Người đàn ông túm tóc cô, ấn gáy cô vào háng mình, cử động eo hông rồi đâm vào miệng cô, trong tiểu huyệt của Nhiếp Thư Diêu có cự vật giả nhét vào, trong miệng có cự vật thật.
Cô gần như không thở được, miệng bị bịt kín, chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ nghẹn ngào, cổ họng mỏng manh không chịu nổi hành vi bạo lực của người đàn ông, nước mắt buộc phải chảy ra từ khóe mắt, mảnh vải đen chưa được bao lâu đã bị thấm ướt.
Người đàn ông ấn đầu cô cắm một lúc rồi bất ngờ rút ra, bế cô lên khỏi ghế, ném cô lên giường, vươn tay nâng mông cô lên, lòng bàn tay ấn giữ eo cô, đỡ lấy gậy thịt rồi dứt khoát cắm vào.
Nhiếp Thư Diêu bị cắm đến mức rên rỉ ra tiếng, cả khuôn mặt vùi vào trong chăn, sống lưng kịch liệt run rẩy.
Người đàn ông không cho cô chút thời gian nào để bình tĩnh lại, anh thâm nhập vào cô và làm cô một cách công khai, quy đầu đâm mạnh vào cổ tử cung, cú đâm thọc khiến cả người Nhiếp Thư Diêu run rẩy.
Không có chiếc bịt miệng che đậy, cô đành cắn ga trải giường để đè nén tiếng rên rỉ, tư thế doggy (tiến vào từ đằng sau) khiến cô có cảm giác sợ hãi cơ thể mình bị xỏ xuyên, vật nam tính ra ra vào vào, mang lại khoái cảm cực lớn.
Bụng dưới của cô càng ngày càng đau, đau đến mức cô muốn khóc.
Người đàn ông đột nhiên tách hai chân cô ra, bế cô lên không trung, anh đút gậy thịt vào sâu hơn, đâm vào cổ tử cung của cô, muốn tiến vào sâu hơn nữa.
Tốc độ và sức lực quá nhanh và quá mạnh khiến Nhiếp Thư Diêu không chịu nổi sự xâm nhập này nên vặn vẹo cơ thể muốn trốn tránh, nhưng hai tay bị trói sau lưng khiến cô không thể vùng vẫy, người đàn ông tóm lấy mông cô, hung hăng tét cô hai cái.
Cùng lúc bàn tay vừa giáng xuống, người đàn ông hung ác đẩy hông, quy đầu to lớn nghiền ép hoa tâm, sức lực của người đàn ông mạnh đến mức suýt chút nữa nhét túi ngọc của mình vào cái huyệt khẩu.
Tấm ván giường không chịu được va chạm to lớn, phát ra âm thanh kẽo kẹt, cặp mông trắng nõn mềm mại bị va đập không ngừng, chiều dài khiến người ta sợ hãi của gậy thịt đút vào lút cán hết lần này đến lần khác, khoái cảm dâng trào như thủy triều, Nhiếp Thư Diêu bị tra tấn đến mức không thể chịu nổi, khóc lóc thảm thiết: "A a a a..."