Nhiếp Thư Diêu không biết Hứa Cương có để ý hay không nhưng lúc này cô xấu hổ đến mức gần như không dám nhìn ai, đứng trước thang máy cũng không dám ngẩng đầu lên và cứ nhìn chằm chằm xuống đất cho đến khi Hứa Cương đưa cho cô một cốc nước ấm.
“Cám ơn…” Khi nói chuyện giọng cô vẫn có chút khàn khàn như trước.
Hứa Cương bảo cô đợi một lát, anh ấy đi đến phòng trà lấy một hộp viên ngậm trị đau họng đưa cho Nhiếp Thư Diêu.
Anh ấy không nói gì nhưng lại biết tất cả mọi chuyện.
Nhiếp Thư Diêu cảm giác khi đứng ở trước mắt người này cô như bị lột hết quần áo, nghĩ đến việc một lát nước sẽ có người vào trong văn phòng quét dọn, trong lòng cô không giấu được vẻ xấu hổ, nhận lấy viên ngậm họng, bóc một viên kẹo nhét vào trong miệng.
Vẻ mặt của Hứa Cương hoàn toàn không lộ ra bất cứ dấu hiệu tò mò hay giễu cợt.
Tài xế nhà họ Chu đã đợi sẵn ở bãi đậu xe, nhìn thấy Nhiếp Thư Diêu đến gần, anh ta nhanh chóng xuống xe mở cửa ghế sau.
Sau khi Nhiếp Thư Diêu lên xe, Hứa Cương cúi người đưa tấm danh thiếp: "Có việc gì cần có thể gọi điện cho tôi.
"Nhiếp Thư Diêu nhận lấy, gật đầu, cô không cảm thấy sau này mình có việc gì cần Hứa Cương giúp đỡ nhưng trong lòng cô vẫn có chút cảm kích, lập tức mỉm cưới với Hứa Cương xem như cảm ơn.
Lỗ Thanh Á không có ở nhà, tất cả số thuốc bổ bà ấy mua đều đặt ở trong phòng khách, Nhiếp Thư Diêu vừa bước vào là có thể nhìn thấy.
Chuyên gia dinh dưỡng mới tới, thấy cô vừa về đã vội vàng chạy tới giới thiệu: " Xin chào, mợ hai, tôi tên là Hứa Phỉ, cứ gọi tôi là Phỉ Phỉ.
""Xin chào.
" Cổ họng Nhiếp Thư Diêu vẫn còn đau rát nhưng lúc này cô đã có thể nói chuyện, lúc ở trên xe cô đã ngậm hai viên kẹo ho, hiệu quả cũng coi như rõ rệt.
Dì Trịnh nghe thấy tiếng ồn ào bước ra: "Mợ hai, cơm có cần phải hâm nóng lại không? Bây giờ cô muốn ăn luôn hay đợi một lúc nữa?""Chờ một lát nữa đi, mẹ tôi đâu?" Nhiếp Thư Diêu nhìn xung quanh một lượt, không thấy Lỗ Thanh Á đâu.
"Phu nhân tới bệnh viện, nói để cậu hai mootj mình ở trong bệnh viện bà ấy không yên tâm.
""Ồ.
" Nhiếp Thư Diêu kinh ngạc, tảng đá treo lơ lửng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Bữa tối cô không ăn nhiều, uống thêm một cốc sữa ấm theo yêu cầu của chuyên gia dinh dưỡng, sau khi trở về phòng ngủ trên tầng hai, cô nằm trong bồn tắm, chân tay đau nhức bủn rủn, không còn một chút sức lực nào, phía bên dưới có cảm giác như đang sưng lên.
.