Lần đầu tiên Hạng Chấn uống rượu say như vậy, say đến mức không biết nhà mình ở đâu.
Hai đồng nghiệp đỡ anh vào phòng ngủ, nói hôm nay tâm trạng của Hạng Chấn rất vui nên uống thêm mấy chén, chị dâu không cần lo lắng.
Sau khi tiễn hai đồng nghiệp về, cô nhanh chóng giặt sạch khăn mặt, đi tới lau mặt cho người đàn ông, vừa mới lau xong, Hạng Chấn đã tỉnh, nắm tay cô, nói xin lỗi cô.
Phục Hoa không biết đã xảy ra chuyện gì nên liên tục an ủi nói không sao.
Hạn Chấn có vẻ ngoài hơi thô kệch, học hành không tử tế nhưng lại rất hiếu thảo với cha mẹ, cũng rất yêu thương vợ mình, hai người kết hôn được một năm, ngoại trừ việc chưa có con ra thì mọi thứ khác vẫn tính là viên mãn.
Hạng Chấn gọi vợ hai lần, kéo Phục Hoa lên giường, đưa tay cởi váy của cô.
Anh vội vàng hơn so với mọi ngày, bàn tay to xoa bóp ngực cô, tay còn lại cởi quần lót của cô.
Phục Hoa kinh ngạc, đưa tay đẩy anh, “Đừng, vẫn chưa đóng cửa…”
Người đàn ông cao lớn vạm vỡ, Phục Hoa căn bản không đẩy được, người đàn ông sau khi say rượu nặng đến mức cô bị đè không thở nổi.
Em trai của Hạng Chấn, Hạng Huân ở ngay phòng bên cạnh, cậu vừa mới lên đại học, cuối tuần sẽ ở lại hai đêm, chắc hôm nay nghe nhạc nên mới không nghe thấy động tĩnh bên ngoài.
Hạng Chấn đã cởi quần lót của cô, ngón tay đặt lên miệng huyệt thử kiểm tra nhưng không tìm thấy nước, anh đành phải nhấc chân Phục Hoa lên, vùi mặt vào miệng huyệt, há miệng ngậm lấy hai cánh môi âm hộ, vừa liếm vừa cắn.
Phục Hoa bị liếm đến mức run rẩy, cô kêu thành tiếng, vỗ vai Hạng Chấn muốn đẩy anh ra, “Cửa…Đóng cửa…”
Nhưng đã quá muộn.
Hạng Huân ở phòng bên cạnh ra ngoài rót nước, tình cờ đi ngang qua phòng ngủ, đối diện với ánh mắt của Phục Hoa nằm trên giường, người phụ nữ trần truồng, làn da trắng nõn, bầu ngực đong đưa, núm vú hồng vào bởi vì bị kích thích mà đứng thẳng, mà một bàn tay thô ráp đang bóp mạnh bầu ngực kia.