Ngày hôm sau Phục Hoa dậy rất sớm, Hạng Chấn phải đi làm, Hạng Huân đi chạy bộ buổi sáng nên cô phải dậy để nấu bữa sáng.
Tối hôm qua Hạng Chấn uống say không biết trời đất gì, buổi sáng tỉnh dậy, đầu hơi đau.
Phục Hoa rót cho anh một cốc nước ấm, đợi anh uống xong mới mang bữa sáng cho anh.
Hạng Chấn hơi khác thường, bình thường anh rất thích nói, hôm nay lại chẳng nói chằng rằng, ngồi ở đó ngơ ngác nhìn bữa sáng trước mặt, ngay cả Hạng Huân cũng nhìn ra anh có tâm sự, hỏi anh xảy ra chuyện gì.
Hạng Chấn lắc đầu: “Không có gì.
”
Nhân lúc Phục Hoa đi vào phòng bếp, Hạng Huân vô cảm hỏi: “Anh nuôi tình nhân ở bên ngoài hay mượn tiền bọn vay nặng lãi?”
“Em nói linh tinh cái gì đấy.
” Hạng Chấn cau màu nhìn cậu.
“Vậy thì anh xảy ra chuyện gì?” Hạng Huân uống xong cốc sữa, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, “Anh có định nói cho em biết không? Không nói thì em đi đây.
”
Hạng Chấn do dự một lúc, vẫy tay với cậu, “Em đi đi.
”
Buổi trưa ngày hôm qua, trong bữa liên hoan, Hạng Chấn nghe đồng nghiệp Tiểu Vương nói giám đốc Triệu mới sinh cong bằng phương pháp thụ tinh ống nghiệm, Hạng Chấn nghe xong khá quan tâm, còn hỏi chuyện như thế nào.
Tiểu Vương nói giám đốc Triệu vô sinh, vợ phải chịu tối nên hai người phải đi thụ tinh ống nghiệm mới sinh được một cậu con trai.
Hạng Chấn nhớ ra mình và Phục Hoa đã chuẩn bị cho việc mang thai nửa năm nhưng vẫn không có tin tức gì, hai vị phụ huynh ở nhà suốt ngày bảo anh đưa Phục Hoa đến bệnh viện kiểm tra, sợ cơ thể Phục Hoa không tốt nên không thể sinh con.
Trước khi kết hôn Phục Hoa đã đi kiểm tra sức khỏe, sau đó cô mới tìm việc, Hạng Chấn không muốn cô chịu khổ nên bảo cô từ chức, sau này anh sẽ kiếm tiền, lúc này cô mới toàn tâm trở thành nội trợ, ngày nào cũng nấu cơm, giặt quần áo cho anh.
Vì hai người đang chuẩn bị có con nên thỉnh thoảng Hạng Chấn sẽ kéo Phục Hoa lên giường, ham muốn của anh rất mãnh liệt, ngoại trừ thời gian Phục Hoa trong kỳ kinh nguyệt thì thời gian còn lại hai người đều làm chuyện đó, theo lý mà nói, trong vòng một tháng đó cô nên có thai, nhưng đã gần nửa năm rồi mà vẫn không có động tĩnh.