A Lực bưng khay thức ăn ngồi xuống chổ trống đối diện Cửu Kỳ, mông vừa chạm vào ghế đã cảm nhận được luồng khí lạnh xung quanh.
Ai lại có bản lĩnh chọc tức vị tổ tông này vậy?
Bộ dạng Cửu Kỳ thường thể hiện ra bên ngoài chính là dịu dàng, đáng tin cậy. Một người học đệ luôn dùng nụ cười mỉm ấm áp như thái dương sáng sớm, sưởi ấm cõi lòng bạn.
Chỉ có những người ngày ngày chung đụng trong ký túc xá với Cửu Kỳ là cậu cùng cặp anh em sinh đôi kia mới biết được bộ dạng thật của người này.
Chính là một tên lạnh lùng, khó ở.
Nụ cười ấm áp thường thấy của cậu ta chưa bao giờ có một chút ý cười chạm tới đáy mắt.
Đám nữ sinh trong trường bị nhan sắc của cậu ta câu hồn đoạt phách làm gì còn tâm trí quan sát sự lạnh nhạt trong đôi mắt đào hoa kia.
Nhưng mà nhìn chung tính tình của Cửu Kỳ cũng khá ổn. Ít nhất cũng chưa khiến ai trong ký túc xá khó chịu.
Chỉ là hôm nay là lần đầu tiên người này không thèm ngụy trang mà để lộ khí chất lạnh lẽo.
"Làm sao vậy?"
"Cậu nói xem làm sao để dạy dỗ một con thỏ hoang đây?"
Một câu hỏi không đầu không đuôi, rất có tính thách thức.
A Lực vuốt chòm râu tưởng tượng, nghiêm túc suy nghĩ.
Có vẻ Cửu Kỳ bị con thỏ hoang này cắn rồi nên mới có bộ dạng người sống chớ lại gần như bây giờ, đúng là thỏ hoang hung dữ.
Nếu đã như vậy....
"Trừng phạt nó..."
Cửu Kỳ ngước mắt, nhìn chằm chằm A Lực, tỏ vẻ lắng nghe.
"Nếu nó không nghe lời cậu, cắn cậu thì trừng phạt nó đi, không cho nó ăn cà rốt hai ngày, bắt nó úp mặt vào tường hối lỗi, cách nào cũng được chỉ là đừng quá tàn nhẫn dù gì cũng chỉ là một con thỏ, nếu có thể nhẹ nhàng đối đãi rồi thuần hóa vẫn là tốt nhất"
A Lực nói xong thì im lặng quan sát nét mặt người đối diện.
Chỉ thấy người kia cong khóe môi, ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm. Không nói không rằng bưng khay cơm đi mất.
A Lực ngẫn ngơ nhìn theo, tự hỏi một trăm lần trong lòng.
Cách trừng phạt bằng cách không cho ăn cà rốt mà cậu đưa ra có quá đáng quá không?
Hình như không, không cho ăn cà rốt nhưng vẫn cho ăn rau cỏ khác mà.
Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy không có chổ nào không ổn, nhưng không hiểu sao trong lòng cậu có hơi chột dạ.
Sao lại có cảm giác giống như mình vừa làm chuyện xấu như này?
Tối đó...
Bạch Tinh yếu ớt mà bị giam cầm trước người Cửu Kỳ mặc cậu khi dễ.
Cô vừa kết thúc tiết học buổi tối, đang trên đường quay về ký túc xá thì bị học đệ bế vào nhà vệ sinh gần thao trường.
Không nói không rằng đặt cô trên mặt đá lạnh lẽo của bồn rửa mặt một tay ôm eo một tay giữ gáy mà hôn sâu, lưỡi cậu hoành hành trong miệng cô, cuốn lấy lưỡi cô, thưởng thức sự ngọt ngào của cô.
Tiếng nước ám muội từ môi lưỡi hai người vang lên nho nhỏ trong nhà vệ sinh.
Bạch Tinh bị hôn đến mềm nhũn dựa vào lồng ngực Cửu Kỳ, dưỡng khí bị cậu tước đoạt, cô vô thức há to miệng cố gắng hít thở nhưng lại vô tình tạo điều kiện cho người nào đó ăn cô đến gắt gao.
Cửu Kỳ ăn lưỡi cô đến nghiện, giống như một người đi lạc tìm thấy ốc đảo giữa sa mạc điên cuồng mà tận hưởng dòng nước mát lành.
Nụ hôn dừng lại vừa lúc Bạch Tinh nghĩ rằng mình sẽ chết vì thiếu oxi.
Môi hai người tách ra kéo theo một sợi chỉ bạc lấp lánh là minh chứng cho nụ hôn vừa rồi có bao nhiêu kịch liệt.
Cửu Kỳ vẫn giữ gáy cô nhìn cô thở hổn hển, bờ môi vì vừa bị chà đạp mà hơi sưng lên đỏ tươi, còn có chút ướt át, thật giống như một chùm cherry mọng nước đợi người đến hái.
Mỗi tiếng nói, tiếng rên rỉ, thở dốc từ cái miệng nhỏ xinh đẹp này thoát ra đều có thể câu mất lí trí của cậu.
Cái miệng này vốn dĩ phải ngoan ngoãn la hét phóng túng dưới thân cậu chứ không nên nói những lời làm cậu tức giận.
Cô bướng bĩnh bao nhiêu cậu càng muốn thu phục cô bấy nhiêu, khiến cô triệt để thuộc về cậu, trở thành của cậu.
Chỉ có cậu mới biết cô có bao nhiêu hấp dẫn, mỗi dáng vẻ của cô đều dễ dàng khơi dậy dục vọng của cậu, khiến cậu điên cuồng trầm luân.
Vừa nghĩ đến cô dùng bộ dạng xa cách, dùng ánh mắt như người xa lạ nhìn cậu, Cửu Kỳ liền không không chế được lửa giận trong người.
Mà lời gợi ý của A Lực như một thau nước làm dịu ngọn lừa cháy mạnh trong cậu.
Phải trừng phạt cô để cô nhớ kĩ cô là của ai.
Trong mắt học đệ có quá nhiều cảm xúc phức tạp lẫn lộn Bạch Tinh không thể đọc hiểu tất cả.
Cô chỉ biết cô sắp phải trả giá lời nói của mình lúc trưa.
Lúc đó cô bị sự ấm ức không cam lòng khống chế mà nói ra lời đó nhưng vừa dứt lời cô liền biết mình không xong rồi.
Quen biết cậu không lâu nhưng đủ để cô biết dục vọng chiếm hữu của cậu có bao nhiêu mạnh, có nhiều lần trong lúc dương vật của cậu ra vào trong cơ thể cô, cậu khàn giọng thì thầm vào tai cô nói cô là của cậu.
Cậu thích thao từ đằng sau cũng là dấu hiệu cho thấy ham muốn kiểm soát của cậu.
Vậy mà cô dám khiêu khích giới hạn của cậu, trực tiếp đối đầu với uy quyền của cậu.
Quả nhiên học đệ tức giận rồi.
Cửu Kỳ bất chợt không báo trước mà bế Bạch Tinh lên, bước về phòng vệ sinh đang mở cửa chính giữa.
Cậu để cô ngồi lên nắp bồn cầu, mình thì đứng đối diện cô, để mặt cô gần với nơi đang nhô ra của cậu.
Đưa tay cởi khóa quần, không nhanh không chậm mà móc côn thịt đã cương cứng bên trong ra.
Côn thịt được thả ra, hưng phấn đập mạnh lên mặt Bạch Tinh để lại dấu đỏ nhàn nhạt trên làn da trắng của cô.
Mặc kệ ánh mắt hoảng sợ đang nhìn chằm chằm dương vật của mình, Cửu Kỳ để quy đầu trước cái miệng của cô.
Cậu hơi nhếch môi cười.
"Há miệng ra ăn đi cưng."
🥀
-------------
Học tỷ: Học đệ là đồ biến thái?!?
Mei:.....
-----------------
MeiGui:
Dhs càng viết thì học đệ càng biến thái nữa 😓
Tôi cứ tưởng Thần nữ sẽ là truyện thứ hai của tôi nhưng hình như không được rồi các em.
Tự nhiên tôi tịt ý tưởng viết không được nữa.
Nên tạm thời vẫn không biết truyện thứ hai sẽ như nào.
Những mà vẫn mong các em ủng hộ nhé.