Mỹ Kiều Thê Của Ta

Dưới sự giúp đỡ của Duẫn Hạo, nợ nần của Hi Triệt rốt cuộc đã trả sạch.

Nhưng Tại Trung vẫn rầu rĩ không vui, Tại Trung đứng dưới mái hiên, Duẫn Hạo có thể nào không bắt bẻ: “Làm sao vậy? Anh đã thỏa hiệp, em vẫn có thể làm việc ở quán cà phê. Sao vẫn không cao hứng?” Thấy Tại Trung một mình ngồi trên ghế dài ở vườn hoa, Duẫn Hạo cũng đi đến ngồi bên cạnh Tại Trung, để cho Tại Trung dựa vào vai mình.

“Anh tan sở rồi sao, đã ăn cơm chiều chưa?”

“Trả lời vấn đề của anh hỏi trước. Anh đã nói vô luận chuyện gì anh đều cùng em chia sẻ mà.”

Tại Trung nhìn Duẫn Hạo, y biết quyết định của y là đúng, kết hôn với Duẫn Hạo sẽ có hạnh phúc! Nghĩ vậy, Tại Trung lộ ra nụ cười tuyệt mỹ: “Cám ơn anh, Duẫn Hạo, em không sao. Chính là thấy có chút tiếc nuối, hôm nay mụ mụ nói lễ đính hôn của chúng ta sẽ cử hành vào tháng sau, em nghĩ ca ca không thể tận mắt thấy em kết hôn.”

Hắn – Trịnh Duẫn Hạo có tiền có thế nhưng dù sao cũng không phải thần tiên, không thể thi triển pháp thuật làm cho Kim Hi Triệt tỉnh lại. Ngay cả bác sĩ tối quyền uy cũng chỉ có thể ra đáp án: “Có lẽ hắn hôm nay sẽ tỉnh lại, cũng có lẽ cả đời cũng không tỉnh.”

“Có lẽ hắn không thể tận mắt thấy em kết hôn nhưng anh biết hắn nhất định hy vọng em hạnh phúc.” Duẫn Hạo chỉ có thể an ủi Tại Trung như vậy.

“Duẫn Hạo, anh sẽ cho em hạnh phúc sao?” Tại Trung đỏ mặt nhìn Duẫn Hạo, chờ mong Duẫn Hạo trả lời.

Không nghe Duẫn Hạo trả lời nhưng thật ra đôi môi mình lại bị người nào đó hạm trụ, nhớ rõ lần trước cùng Duẫn Hạo hôn môi, thẳng đến khi chính mình gần tắt thở Duẫn Hạo mới buông ra, bất quá vẫn như cũ, cảm thấy hảo ngọt ngào. Hai tay tự nhiên câu lấy cổ Duẫn Hạo.

Từ lần đầu tiên hôn Tại Trung, Duẫn Hạo liền mê luyến hương vị ngọt ngào kia, đã sớm nghĩ đến muốn hôn vậy cứ lấy phương thức này trả lời y đi.

Không thở nổi rồi sao. Duẫn Hạo rốt cuộc buông Tại Trung ra, “Nghe được câu trả lời của anh chưa?”

“Nghe được.” Tại Trung đỏ mặt gật gật đầu.

“Đứa nhỏ ngốc, em lần này vẫn chưa biết hôn sao, không biết thở sao? Xem ra sau này cần luyện tập thêm.” Duẫn Hạo cười, môi ma sát gò má trắng mịm của Tại Trung.

“Đại phôi đản, lại khi dễ em.” Tại Trung trốn tranh Duẫn Hạo, bởi vì môi Duẫn Hạo vuốt ve làm y ngứa.

“Được rồi, vào nhà thôi!” Ừhm! Chỉ khi dễ em thôi!



Văn phòng của Duẫn Hạo.

“Công việc đã bàn xong rồi, ngươi con không đi ra ngoài a?” Nguyên bản tưởng Hữu Thiên đi ra ngoài, ai ngờ xem xong văn kiện ngẩng đầu lên liền thất một loại ánh mắt nghiên cứu cười hì hì cứ nhìn mình.

Duẫn Hạo bị Hữu Thiên nhìn cảm thấy không tự nhiên.

“Ta suy nghĩ xem tổng tài của chúng ta có phải đổi tính hay không, ngày hôm qua Anna còn hỏi ta Trịnh tổng gần đây đều không tới tìm nàng?”

“Ngươi trả lời ra sao?”

“Ta nói ngươi vội vàng ở cùng với mỹ kiều thê của ngươi a. Đúng vậy không?” Hữu Thiên nhẹ nhàng mà lắc đầu, “Đúng là, hưởng qua sơn trân hải vị, làm sao còn để ý đến thực vật quán ven đường.”

“Ngươi ở lại là để xò xiên ta?” Hảo hữu kiêm đồng sự đã nhiều năm, Duẫn Hạo rất hiểu Hữu Thiên.

“Ta là lo lắng cho ngươi. Lần trước ở quán cà phê, ta biết ngươi tại sao lại tức giận như vậy, bởi vì Tại Trung lừa ngươi, có việc gạt ngươi. Nhưng so sánh mà nói, hình như chuyện ngươi gạt y lại càng nhiều hơn đi? Tỷ như nói ngươi có Anna, Angle, Wendy, còn có……”

“Đủ rồi a, đều là người trưởng thành, chỉ chơi vui vẻ thôi.” Duẫn Hạo không cho là đúng.

“Ha ha, vậy ngươi và Tại Trung cũng la chơi vui thôi sao?” Hữu Thiên rất muốn biết đáp án.

Chơi vui? Không! Không phải chơi, nghĩ rằng sẽ để y vĩnh viễn bên người, nghĩ rằng sẽ hoàn toàn có được y: “Ta chỉ có thể nói ta thật để ý y.”

Chỉ để ý thôi sao? Hình như không chỉ có vậy a! Hữu Thiên nghĩ như vậy.



Xương Mân bất đắc dĩ nhìn người bên cạnh đã xuất hồn du ngoạn ngoài vũ trụ nào đó, lắc lắc đầu, Hiện tại là đang đi học, bài giảng của giáo sư còn không nhàm chán đến thế.

Thẳng đến khi tiếng chuông tan học vang lên, Tại Trung mới hoàn hồn lại.

“Tại Trung, cùng nhau ăn cơm trưa đi.”

“Hảo.”

Nhà ăn ở trường học.

“Hắc hắc, vừa rồi đang học lại suy nghĩ cái gì? Chú tâm như vậy, giáo sư nói cái gì ngươi một chữ cũng không nghe lọt vào sao?” Tới gần bên tai Tại Trung, “Có phải hay không suy nghĩ đến người nào a?”

Bị nói trúng Tại Trung đỏ mặt, từ lúc dọn vào nhà Duẫn Hạo, mỗi ngày có thể gặp mặt nhưng khi không nhìn thấy sẽ nghĩ đến hắn, chính mình làm sao vậy? “Ta không có suy nghĩ đến Trịnh Duẫn Hạo.” Điển hình không đánh đã khai.

Xương Mân cười cười, Tại Trung vẫn đáng yêu như vậy nha!

“Chủ nhân bắt máy nhanh lên, chủ nhân bắt máy nhanh lên.” Tiếng chuông điện thoại đáng yêu reo lên.

“Duẫn Hạo.” Tại Trung nhìn tên người gọi đến là Duẫn Hạo liền nhanh chóng bắt máy. “Nga, tốt. Em chờ anh ngoài cổng.”

“Chuyện gì a? Nhìn ngươi ngọt ngào chưa kìa!” Xương Mân nhiều chuyện.

“Chỉ là hắn mời ta đi ăn cơm chiều thôi!”

“Nga, hẹn hò a! Hảo hảo hưởng thụ nga.” Lần đầu tiên ở cổng trường nhìn thấy Trịnh Duẫn Hạo, Xương Mân liền biết Mr.Right của Tại Trung xuất hiện, bản thân nên buông tay, Trịnh Duẫn Hạo sẽ bảo hộ tốt cho Tại Trung!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui