Mỹ nhân bệnh

Chương 15: Cưỡi
 
Quả thật Trang Liên Nhi có cưỡi trên người hắn, nhưng nàng chỉ cưỡi lên để trao cho hắn nụ hôn triền miên mà thôi.
 
Hứa Phỉ nắm dương vật to dài nóng bỏng, kề sát hoa huyệt ướt mềm của nàng, Liên Nhi bị nhiệt độ của đồ vật kia làm cho hoảng sợ, nàng có chút sợ hãi ngồi thẳng người dậy, lắc nhẹ vòng eo mảnh khảnh trước mắt hắn. Trang Liên Nhi hất mái tóc đen, trong lòng khô nóng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nàng đã sớm ngứa ngáy không chịu được, nhưng vẫn chậm chạp không dám làm gì, nàng nhớ lại sự tình lúc trước, lòng khẽ do dự.
 
Hứa Phỉ đan mười ngón tay cùng nàng, dương vật áp sát vào động thịt, chỉ dám nhẹ nhàng cọ xát. Hắn có thể cảm nhận được nơi đó của Liên Nhi đang không ngừng rỉ ra dâm thủy, tất nhiên Trang Liên Nhi cũng biết thứ đó của Hứa Phỉ sẽ nhảy lên.
 
Hắn lại gần hơn chút nữa, Trang Liên Nhi khẽ rên rỉ một tiếng, hóa ra bên trên còn có gân xanh phồng lên, nó không hoàn toàn trơn nhẵn.
 
Thân thể nàng ngày càng mềm mại, thậm chí nàng còn chủ động đẩy âm đạo ra cọ xát lên phần quy đầu của dương vật. Hứa Phỉ kéo tay nàng tới trước mắt, vươn chiếc lưỡi hồng nhạt ra liếm láp đầu ngón tay của nàng, sau đó chậm rãi ngậm lấy ngón tay trắng nõn như ngọc của nàng mà mút mát, động tác mềm mại giống như đang lấy lòng, một lát sau mới buông ra, hốc mắt ửng đỏ như muốn khóc.
 
Hắn nhìn nàng: “Phu nhân, cầu xin nàng rủ lòng thương.”
 

Trang Liên Nhi ngồi thẳng người dậy.
 
Lý trí hoàn toàn biến mất, Hứa Phỉ đối xử với nàng như vậy, cho dù là thánh nhân ăn chay niệm phật cũng sẽ nảy sinh những suy nghĩ xấu xa. Huống chi nàng chỉ là người phàm tục, tất cả nỗi sợ hãi đều tan biến trước những hành động và lời nói của hắn.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thậm chí hắn còn suýt bật khóc.
 
Nhưng khi nàng nuốt đồ vật kia vào trong người, cơn đau đớn kịch liệt lại khiến nàng mau chóng tỉnh táo trở lại. Âm đạo của nàng gần như bị xé rách, cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, nàng vừa khóc vừa nói: “Chàng… chàng cố ý… dụ dỗ ta…”
 
Hứa Phỉ cũng không ngờ tới nàng lại trực tiếp như thế, nuốt hơn phân nửa dương vật của hắn. Cả hai người đều không dễ chịu, âm đạo của nàng thật sự rất chặt, bởi vì đau đớn mà không ngừng co rút, thậm chí nàng còn bật khóc. Hứa Phỉ vừa áy náy lại đau lòng, vội vàng trở mình, đè nàng dưới thân: “Không phải, phu nhân hiểu lầm rồi… nàng đừng nhúc nhích, ưm… để ta…”
 
Hắn liếc nhìn vị trí giao hợp của hai người, quả thật cái miệng nhỏ kia đang bị căng chặt, hơn nữa còn hơi sưng đỏ, nhưng ngoại trừ điều đó ra thì không có gì đáng ngại. Nghĩ tới nữ tử lần đầu tiên đều phải chịu đựng cơn đau này, Hứa Phỉ thở dài một tiếng, duỗi tay xuống xoa nắn hoa hạch của nàng, muốn nàng dễ chịu hơn một chút.
 
“Liên Nhi phải chịu khổ rồi…” Hắn yêu thương mút đi những giọt nước mắt, đầu lưỡi cuốn lấy đầu vú của nàng.
 
Trang Liên Nhi khóc lóc rên rỉ nửa ngày, mới đầu, thân dưới đau đớn khiến nàng gần như chết lặng, Hứa Phỉ liên tục ôm hôn dỗ dành, xoa nắn hoa hạch của nàng. Trong khoảng thời gian đó dương vật vẫn luôn cắm trong âm đạo, không hề cử động. Khi cơn đau từ từ dịu xuống, bên trong động thịt mới lấy lại được tri giác, hóa ra dương vật cắm vào sẽ có cảm giác như vậy, vừa cứng rắn lại nóng bỏng, nó không phải một cây gậy bình thường như nàng nghĩ, vì trên thân gậy sẽ không có gân xanh xen kẽ, cũng không mang lại khoái cảm kỳ lạ.

 
Nó hơi giống với sự thân mật khi Hứa Phỉ trần truồng ôm nàng, da thịt cọ xát vào nhau, chẳng qua hiện tại đổi thành âm đạo của nàng và dương vật của hắn.
 
Liên Nhi nhỏ giọng nói: “Hình như không còn quá đau…”
 
“Phải không?” Hứa Phỉ không yên tâm, cũng không dám đâm sâu vào bên trong, chỉ thoáng rút lui “Như vậy thì sao?”
 
Liên Nhi che kín mặt, hai núm vú trước ngực có vẻ càng dựng thẳng hơn, nàng cắn môi: “Không đau.”
 
Hứa Phỉ cũng nhận thấy bên trong âm đạo của nàng bắt đầu ướt át trở lại, dâm thủy tràn trề, trơn trượt, hắn khẽ đẩy eo: “Như vậy cũng không đau sao?”
 
Lần này hắn đẩy sâu vào bên trong, lời nói ra cũng chỉ để chọc ghẹo nàng.
 
Liên Nhi cảm thấy cả người tê dại, nhưng ngoài miệng vẫn quở trách: “Có phải chàng cố ý… ưm… quyến rũ ta… hay không?”
 

Hứa Phỉ nhìn cửa động thịt của nàng, đáy mắt nhuốm màu tình dục đỏ thẫm, vừa rồi hắn phải nhẫn nhịn chịu đựng trong âm đạo của nàng. Giờ phút này dường như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, bởi vậy hắn không dám lơi lỏng, tùy tiện trả lời: “Không phải cố ý, vi phu thật lòng.”
 
Một vài động tác thọc vào rút ra đã làm cho chăn đệm trở nên lộn xộn, khoái cảm sâu sắc giúp Trang Liên Nhi thả lỏng cơ thể, nàng ôm lấy eo hắn, yêu kiều rên rỉ: “Vậy chàng nằm… a a…đã nói để ta cưỡi…”
 
Động tác của Hứa Phỉ chợt khựng lại, hắn nói được, sau đó ôm nàng nằm xuống, vỗ về eo nàng, để nàng ngồi lên dương vật của hắn.
 
Trang Liên Nhi mới chỉ xem qua tư thế này ở trong sách, kỳ thật nàng cũng không rõ nên di chuyển như thế nào, nhưng cũng may trong chuyện phòng the Hứa Phỉ luôn dung túng nàng, cho dù bị nàng làm đau hắn cũng không trách cứ, thoải mái dùng ánh mắt mê ly nhìn nàng.
 
Dương vật của hắn vừa to vừa dài, cắm vào rất sâu, Trang Liên Nhi chống tay lên giường, đung đưa qua lại, âm đạo co rút, những điểm mẫn cảm muốn che giấu đều được dương vật quá mức to lớn lấp đầy từng chút một, cho dù chịu không nổi cũng không thể dừng lại.
 
Khoái cảm như vậy mãnh liệt hơn nhiều so với việc sử dụng ngón tay, Liên Nhi chỉ cảm thấy ở hoa tâm có thứ gì đó muốn chảy ra, nàng ghé người vào trong ngực Hứa Phỉ, run rẩy phun ra dâm thủy.
 
Hứa Phỉ còn thở dốc dữ dội hơn nàng, hắn nửa ngồi dậy, giữ chặt vòng eo của nàng sau đó đẩy hông mình lên cao, vừa rồi dương vật của hắn vẫn chưa hoàn toàn xâm nhập vào bên trong, giờ phút này mới thật sự tiến vào, cái lỗ nhỏ trên đỉnh quy đầu không ngừng tiết ra tinh dịch, giao hòa cùng cơ thể nàng.
 
Cao trào quá mức như vậy, Liên Nhi không có cách nào chịu nổi, nàng muốn rời đi, nhưng vòng eo lại bị hắn khống chế gắt gao.
 
“Liên Nhi đừng đi…” Hắn thấp giọng nỉ non, bên trong mắt không hề che giấu tình yêu và dục vọng, miệng nói ra những lời dâm đãng: “Thật chặt… ưm, ta nói không sai… có phải gậy thịt… càng thoải mái hơn ngón tay hay không? Ưm, âm đạo của nàng vẫn đang hút chặt lấy ta, không chịu thả ta đi… nàng mau hôn ta, Liên Nhi…”
 
Liên Nhi cảm thấy thoải mái tới mức không biết nên nói gì, nàng cúi người xuống hôn hắn, bị hắn tìm được cái miệng nhỏ, mút chặt lấy nàng không cho nàng rời đi. Nhưng đúng lúc này nàng lại đạt tới cao trào, dâm thủy xối ra ào ạt tại vị trí giao hợp. Hứa Phỉ dùng sức đẩy mạnh vài cái, sau đó hắn ôm chặt lấy nàng, từ trên đỉnh quy đầu bắn ra rất nhiều tinh dịch, tất cả đều ngập trong âm đạo của nàng.

 
Liên Nhi không biết hắn đang làm gì, chỉ cảm thấy âm đạo nóng bỏng, bên trong đều là nước, mãi sau nàng mới phản ứng lại, thì ra hắn vừa bắn tinh dịch vào trong âm đạo của nàng.
 
Nàng tách hai chân ra ngồi quỳ trên người hắn, dương vật sau khi xuất tinh thì mềm xuống chậm rãi trượt ra ngoài. Liên Nhi vẫn có chút không thể tin được hai người đã làm như vậy, nàng nhìn chỗ kia của hắn, bỗng nhiên cảm thấy một dòng suối nóng bỏng chảy từ bên trong âm đạo ra ngoài, đó là tinh dịch màu trắng sữa và dâm thủy của nàng, chúng hòa quyện lại và nhỏ trên người Hứa Phỉ.
 
Trang Liên Nhi không dám tưởng tượng vì sao mình có thể bị bắn vào nhiều như vậy, nàng oán giận: “Chàng… sao chàng lại làm nhiều như vậy, lần sau không được thế nữa.”
 
Hứa Phỉ không nói chuyện, hắn kéo nàng trở về lồng ngực mình, áp má lên trán nàng, mí mắt rũ xuống, khóe môi khẽ cong, vẻ mặt thoả mãn hôn lên gò má nàng.
 
Lúc này Liên Nhi mới cảm thấy mệt mỏi, Hứa Phỉ thấy nàng như thế, tự mình đứng dậy khoác xiêm y, lúc này Liên Nhi vô cùng dính người, vô thức kéo tay hắn.
 
Hứa Phỉ cười nói: “Ta đi gọi nước.”
 
Hắn liếc mắt nhìn vị trí giữa hai chân Liên Nhi, nơi đó vẫn còn tinh dịch chậm rãi chảy ra, một cảnh tượng cực kỳ dâm đãng, Hứa Phỉ im lặng thu hồi ánh mắt, nhỏ giọng nói: “Chúng ta tắm rửa.”



 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận