Biên dịch: Yên Hy
Chỉnh sửa: 06/10/2023
Trải qua một ngày huấn luyện cường độ cao, Hạ Lăng sau khi trở về phòng, việc đầu tiên tiến vào phòng tắm.
Dòng nước ấm áp chảy qua cơ ngực trần trụi, đi qua từng khối cơ bụng rõ ràng, tụ lại sau đường nhân ngư thấp, rồi dọc xuống theo đôi chân dài nghịch thiên, rơi trên mặt đất thành những bọt nước.
Đường nét và cơ bắp mượt đồng nghĩa với sức mạnh cường tráng lẫn sức bật, mà Alpha cao cấp đã có thể chất xuất sắc, dưới việc riêng rèn luyện quanh năm suốt tháng, có được dáng người gần như hoàn mỹ, với chiều cao 1m89, đủ khiến mọi người phải ghen tị.
Hạ Lăng ở phòng tắm gần năm mươi phút mới kéo cửa ra.
Lúc này hắn đã sớm ăn mặc chỉnh tề, nút thắt áo ngủ như thường lệ cài đến nấc trên cùng, quần áo ủi không một nếp nhăn, tóc dài màu bạc nhu thuận rũ trên sườn vai.
Cả người sạch sẽ thoải mái không dính bụi trần, giống như vầng trăng sáng trên cao, xa vời khó với tới.
Đột nhiên, Quang Não trên cổ tay lóe lên, ngay sau đó thông tin nhắc nhở cũng vang lên, là hắn cài đặc biệt.
[Có đó không?] —— đến từ Thẩm Ngôn.
Đôi mắt xanh thăm hiện lên ý cười nhàn, ngón tay thon dài di chuyển trên màn hình.
Hạ Lăng: [Có]'. truyện ngôn tình
Thẩm Ngôn: [Đang làm gì vậy?]
Hạ Lăng:[Mới vừa tắm rửa xong, đang chuẩn bị xem lại những ý tưởng mới cậu vừa đề cập.]
Thiếu niên vừa định tiếp tục bàn luận với hắn, lại nghĩ tới kiến nghị của hệ thống, chỉ có thể tìm đề tài mới.
Thẩm Ngôn: [À, vậy anh ăn gì chưa?]
?
Tầm mắt Hạ Lăng khẽ dừng lại, nhìn thoáng qua thời gian hiện trên Quang Não—— buổi tối, 11 giờ.
Hắn rũ mắt tự hỏi, có lẽ... Đối phương đang nói đến bữa khuya?
Hạ Lăng: [Nhà ăn buổi tối có thêm cơm, nhưng tôi không cần.]
Hắn luôn tương đối tự hạn chế.
Thẩm Ngôn: [À.]
Cậu nhẹ nhàng nhíu mày, không hổ là đóa hóa cao lãnh, không thích nói chuyện phiếm chút nào.
Chẳng phải chúng ta nên tận dụng để tán gẫu về chủ đề này sao, mỗi lần cậu đều tìm một chủ đề.
Hạ Lăng nhìn Thẩm Ngôn trả lời một chữ độc nhất, ẩn ẩn có thể cảm giác thiếu niên có chút không vui.
Chẳng qua chính hắn cũng không rõ nguyên nhân.
Đôi mắt xanh của Alpha tạm dừng vài giây trên câu trả lời, đánh dấu câu thứ ba đột ngột nhất, thử giải thích nó theo nhiều cách khác nhau.
Hỏi hắn ăn chưa, có phải lo lắng thức ăn ở trường quân đội không tốt không?
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có giải thích này hợp lý nhất.
Rốt cuộc ban ngày Học viện Quân sự Đế quốc đã nói rõ, chỉ bảo đảm chất lượng, không cam đoan hương vị.
Lúc Thẩm Ngôn chuẩn bị lại đổi đề tài, đối phương đã trả lời.
Hạ Lăng: [Đây là bữa tối của tôi, ảnh/ ảnh/ ảnh.]
Tuy rằng đồ ăn giống nhau, nhưng nằm trong nhóm học sinh có thực lực tổng hợp top mười cũng có khen thưởng đặc thù, cũng là một loại chính sách khích lệ.
Thẩm Ngôn: [Thoạt nhìn rất phong phú.]
Có thể so với món ăn tinh xảo tại khách sạn sáu sao, khiến cậu càng muốn tới trường quân đội.
Hạ Lăng: [Phải. Trường quân đội đặc biệt mời đầu bếp sáu sao, các giáo sư cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ này.]
Những món ăn này, trong đó có một loại thịt thú biển được đặc biệt đánh bắt từ Balesin, nơi đóng băng quanh năm, nhiệt độ thấp nhất có thể lên tới -300 độ, chỉ có loại hải thú này mới có thể sống sót.
......
Thời gian trôi qua thật sự quá nhanh, bọn họ vô thức đã hàn huyên một tiếng.
Thẩm Ngôn nhìn lướt qua thời gian trên Quang Não, thần sắc hơi giật mình.
Không nghĩ tới bọn họ sẽ tán gẫu lâu như vậy, hơn nữa... Hình như không đề cập đến đề tài liên quan đến cơ giáp.
Trong trí nhớ của cậu, đây là lần đầu tiên.
Hạ Lăng lại một lần đánh vỡ ấn tượng của cậu.
Đóa hoa chi lãnh trong lời đồn cũng không lạnh lùng như tưởng tưởng, trái lại dễ nói chuyện, cũng am hiểu nhiều lĩnh vực khác nhau.
Thẩm Ngôn dùng tư thế thoải mái nửa dựa trên đầu giường, lật xem lịch sử trò chuyện của hai người.
Ánh sáng màn hình chiếu lên đôi mắt hơi cong của thanh niên, mắt tím xinh đẹp nhiễm ý cười, nở rộ dưới ánh đèn, còn loá mắt hơn châu báu lộng lẫy nhất, đẹp không sao tả xiết.
Cho nên, đây là hình thức bạn bè ở chung sao?
Thẩm Ngôn nghĩ, cảm giác này khá tốt.
*
Thời gian gần đây quân đội muốn triển khai huấn luyện tố chất, Thẩm Dịch là quân sĩ bốn sao, cần phải làm gương cho tân binh.
Alpha không thể thoái thác, Kỷ Nhiên cũng thế, hai người không có cách nào tới đón Thẩm Ngôn.
Thẩm Dịch cau mày khi thấy đơn của mình bị quân đội bác bỏ, mang theo ý xin lỗi nhìn về phía em trai, "Trong khoảng thời gian này không thể đến đón em."
"Không sao cả." Thẩm Ngôn nhìn về phía Alpha, "Em sẽ lái Aircar, có thể tự đi học được."
Những lời này cậu đã nói từ lúc đầu, đáng tiếc ý muốn bảo hộ của anh trai quá mức mãnh liệt, thanh niên đành phải theo đối phương.
Buổi sáng, 8:40.
Air Car màu trắng lấy tốc độ cực nhanh di chuyển trên không, chợt dừng lại trên mặt đất cách cửa Học viện Quý tộc Tinh Nhã nửa mét, luồng không khí do Air Car đẩy ra để lại một đường thẳng trong không khí.
Một loạt thao tác lóa mắt này đủ để chứng minh kỹ thuật người điều khiển như thế nào.
Cửa xe mở ra, bước xuống dưới là một Omega cực kỳ xinh đẹp.
Gió nhẹ thổi bay vạt áo sơmi của cậu, tôn lên vòng eo thon chắc, dáng người thiếu niên cao dài như cây bạch dương, mái tóc xoã tung bị gió nhẹ nhàng thổi bay, lộ ra mặt mày tinh xảo, một vẻ đẹp hư ảo, khiến người ta có cảm giác như rơi vào mộng.
Rất nhiều người đều nhịn không được xem đến ngây người, tiện đà lập tức phản ứng lại đối phương là ai.
Chỉ hai tuần ngắn ngủi, trong học viện còn rất ít người không biết Thẩm Ngôn, có thể nói là nhân vật phong vân trong học viện.
"Tiết này, chúng ta sẽ học về độ xứng đôi của Pheromone.
Độ xứng đôi từ trước đến nay chỉ xảy ra giữa Alpha và Omega, đại bộ phận AO chỉ có độ xứng đôi ở mức 50%-70%, cao hơn 80% thuộc về độ xứng đôi cực cao, 95% trở lên gọi là 'Thiên Định'.
'Thiên Định' là độ xứng đôi 100%, hoàn mỹ nhất, đó là Pheromone tuyệt đối phù hợp, trong lịch sử tổng cộng chỉ xuất hiện bốn cặp."
Nghe thấy đề tài này, Thẩm Ngôn hiếm thấy không phân tâm, mà chuyển ánh mắt về bảng, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Như để chứng minh 'Thiên Định' không thể đánh vỡ, giáo viên Omega hơn năm mươi tuổi tiếp tục nói, "Ba trong số bốn cặp rất may mắn. Họ đã kiểm tra mức độ phù hợp ngay từ đầu tại trung tâm kiểm tra, nhanh chóng tìm thấy nhau, trở thành bạn đời hâm mộ của mỗi người. Nhưng có một đôi ngoài ý muốn."
"Alpha khi trẻ có Omega thanh mai trúc mã, sau khi thành niên xét nghiệm ra độ xứng đôi 72%, con số này cũng không tệ. Hai nhà cực kỳ vui mừng, lại bởi vì môn đăng hộ đối, vì thế nhanh chóng kết hôn hơn nữa còn có hai đứa trẻ đáng yêu."
"Đáng tiếc, Alpha đó ở tuổi 30 gặp được Omega 'Thiên Định' của mình.
Omega kia vì tuyến thể phát dục chậm, dẫn tới kiểm tra đo lường tại trung tâm bị thiếu, do đó chưa có số liệu xứng đôi.
Chờ hai người phát hiện độ xứng đôi 100% thì đã chậm. Lần đầu nhìn thấy đối phương Alpha đã không thể khắc chế đánh dấu người kia."
"A, sao lại như vậy?"
"Thuốc ức chế không có tác dụng sao?!"
"Vòng cổ Omega đâu, không có khả năng dễ bị đánh dấu vậy chứ."
......
Hiện tại đã không phải thời đại Omega hở cái phát tình tới Alpha bạo động nữa.
Trải qua hơn trăm năm nghiên cứu phát minh, thuốc ức chế cải tiến trên diện rộng, có thể triệt tiêu ít nhất 80% xao động từ Pheromone.
Trừ cái này ra, còn có thuốc đặc biệt sản xuất nhằm vào tình huống Pheromone tăng cao, cơ bản chỉ một mũi, tất cả xúc động đều ổn đinh. Đương nhiên, tác dụng phụ cũng khá lớn, nửa tiếng sau khi dùng, cơ thể sẽ rất suy yếu.
Mà vòng cổ Omega cũng có tác dụng bảo vệ nhất định, cho dù vòng bình thường cũng đủ với báo nguy trên Quang Não.
Không có khả năng phát sinh sự việc giống vậy.
Giáo viên Omega thở dài, giọng nói mang theo vài phần chua xót: "Đây thật sự đã xảy ra. Khi nhân viên cứu trợ chạy tới, tất cả đều bị tình trạng thảm của hai người dọa sợ.
Bên cạnh Alpha rơi bốn năm ống tiêm ức chế, cơ bắp toàn thân anh ta đau nhức vô lực, vết máu loang lổ trên cánh tay, có thể thấy được đấu tranh ngoan cường với bản năng. Nhưng cho dù như vậy, anh ta vẫn liều mạng mà bò tới trước mặt Omega.
Mà vòng cổ Omega đã hoàn toàn vỡ tan, tuyến thể bị cắn tan nát, trên cổ đều là máu tươi."
Giáo viên dứt khoát giải thích: "Đây là độ xứng đôi 100%, là 'Thiên Định' không thể chống cự. Dưới độ xứng đôi này, đa số thuốc ức chế đều mất đi hiệu quả."
Lớp học tức khắc nghị luận sôi nổi.
Đoạn lịch sử này thuộc về bí mật bị niêm phong, cho dù học sinh quý tộc cũng không nghe qua.
Bọn họ chỉ biết 'Thiên Định' là việc tốt nhất của AO, lại không biết sau lưng còn có chuyện xưa thế này.
"Sau đó thì sao?" Một giọng nói trong suốt xuyên qua tiếng ồn ào, Thẩm Ngôn nhìn thẳng đôi mắt giáo viên, "Sau đó bọn họ thế nào?"
"Sau này, hai người tự nhiên ở bên nhau. Cho dù bắt đầu bọn họ không có cảm tình, nhưng dưới tác dụng Pheromone, bọn họ rất nhanh sinh ra hảo cảm, như hai đứa trẻ sinh đôi dây dưa, hận không thể thời khắc đều ở cạnh nhau.
"Còn về Omega thanh mai trúc mã kia," mắt bà hơi hoảng hốt, "Cô ấy ly hôn một mình nuôi nấng hai đứa nhỏ, sau đó trở thành giáo viên tại học viện này."
Rất nhiều học viên như suy nhìn bà, Omega nữ kia cười chớp chớp mắt, "Không sai, Omega chính là tôi.
Các em không cần thương tâm, đó đều là chuyện ba mươi năm trước."
Lớp học này kết thúc, hiếm thấy có chút im ắng.
Cậu trong đầu nói với hệ thống: 【May mắn 'Thẩm Ngôn' không có độ xứng đôi này, bằng không tôi nhất định sẽ cắt bỏ tuyến thể.】
Cậu chán ghét cảm giác không thể khống chế cuộc sống.
【Đúng rồi.】Thanh niên giơ tay sờ lên vòng cổ, thuận miệng hỏi: 【Nếu tôi thật sự cắt bỏ tuyến thể thì sao?】
Hệ thống kinh hãi, 【Ký chủ, tuyệt đối không được! Nó tạo thành hư tổn quá lớn với cơ thể, đặc biệt cậu còn chưa khôi phục, một không cẩn thận... Khả năng sẽ mất mạng.】
Thẩm Ngôn rũ mắt, lông mi nhỏ dài dày đổ thành bóng đen dưới mắt: 【Đã biết.】
Nhớ đến 'Thẩm Ngôn' trong sách bị cắt đứt tuyến thể, lưu đày đến hành tinh hoang tự sinh tự diệt, cậu lại không thể thích nổi công- thụ chính.
Thẩm An không cần phải nói, vị Nhị điện hạ kia vậy cũng là nhân vật tàn nhẫn.
Còn lãng tử hồi đầu, ồ, cậu chưa bao giờ tin điều này.
Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.