Biên dịch: Yên Hy
Kỳ nhạy cảm của Hạ Lăng bình thường còn hơn một tháng mới đến, nhưng hắn rất rõ nguyên nhân nó đến sớm.
Lần trước ở trung tâm kiểm tra đo lường lần đầu tiên ngửi được Pheromone của Thẩm Ngôn, hắn liền có dự cảm, mà lần này càng mãnh liệt ——
Con bướm xinh đẹp kia không chỉ đậu trên đầu ngón tay hắn, còn nhẹ nhàng giương cánh dài, thể hiện sự thân thiện và tôn trọng rõ ràng.
Một tay Alpha để trên trán dồn dập thở dốc, mồ hôi lạnh chảy dọc theo hai bên tóc mai, tay khác nắm chặt nút không gian màu trắng, đầu ngón tay dùng sức trắng bệch.
Ý tưởng độc đáo mới mẻ này, sơ đồ thiết kế chính xác không một lỗ hổng, hoàn hảo dán sát thói quen thao tác của hắn, không phải chỉ tạo ra từ cơ giáp sư.
Yêu cầu cần cực kỳ hiểu rõ tác chiến phương thức lẫn thói quen của hắn, mà người cung cấp thông này —— chỉ có thể là Thẩm Ngôn.
Còn về vật liệu bên trong nút không gian......
Cũng có giá trị xa xỉ tương tự.
Cơ giáp cấp R như 'Ngân Dực', cho dù cải tạo cũng dùng vật liệu xa hoa, không thể so với cơ giáp bình thường.
Đây là lễ vật Thẩm Ngôn đưa cho hắn, độc nhất vô nhị, những kẻ khác chưa ai có được, đồ vật thuộc về hắn.
Là của hắn.
Nhận thức này càng khiến cảm giác khát cầu của hắn càng thêm rõ ràng, Alpha khó chịu nhắm mắt lại, đầu ngón tay trắng run nhè nhẹ.
Tin tức tố bắt đầu không chịu khống chế phóng thích, cùng lúc đó, hắn vô cùng rõ ràng cảm nhận được Pheromone phát ra từ trên người Thẩm Ngôn, Pheromone vị bạc hà mát lạnh, cũng là thứ hiện tại hắn khát vọng nhất.
Omega hắn thích đang ở chỗ này, có thể giúp hắn vượt qua kỳ nhạy cảm.
Mà hắn hẳn là ——
"Hạ Lăng, anh làm sao vậy?" Đáy mắt Thẩm Ngôn hiện ra nghi hoặc.
Cậu vốn dĩ cảm thấy đối phương chỉ hơi xuất thần, nhưng không đến một phút, khuôn mặt thanh lãnh Alpha nhiễm thêm tia thống khổ, trên trán đầy mồ hôi lạnh, hô hấp cũng càng thêm dồn dập, cằm căng chặt, như đang toàn lực nhẫn nại.
"Anh... Vẫn ổn chứ?"
Thấy đối phương thờ ơ, Thẩm Ngôn lo lắng hắn lại rơi vào trạng thái thất thần vừa rồi, không khỏi đến gần rồi một ít, định vỗ lên bờ vai hắn, "Hạ Lăng?"
Tia Pheromone vị bạc hà kia cách hắn càng ngày càng gần, phảng phất gần trong gang tấc.
Nhưng lời nói đối phương đem hắn lôi trở lại hiện thực, lý trí cũng đi theo đó trở lại vài phần, Omega không có nghĩa vụ giúp hắn vượt qua kỳ nhạy cảm.
Hạ Lăng bỗng chốc đứng lên, lui về phía sau hai bước né tránh tay đối phương đang vươn ra.
"... Kỳ nhạy cảm của tôi tới rồi."
Giọng nói lành lạnh mang theo chút khàn khàn, như thêm than nóng bỏng vào nước đá, hô hấp dồn dập làm ngực Alpha phập phồng kịch liệt, "Đừng tới gần tôi ——"
Hạ Lăng rũ nửa đầu, vài sợi tóc bạc rơi bên trán, mồ hôi theo lạnh giọt từng giọt, chảy vào cổ thon dài, yết hầu không ngừng lăn lộn, dính ướt ngực sơ mi trắng, hình dáng cơ bắp đột hiện ra rõ ràng.
Thanh lãnh cùng gợi cảm, hai phong cách hoàn toàn bất đồng tại thời khắc này dung hopwj với nhau, lại có có cảm giác đột ngột.
Đầu ngón tay gắt gao nắm lấy nút không gian màu trắng trong tay, cơ bắp căng chặt, cả người đều phát run rất nhỏ.
Không dám cùng Omega ái mộ có bất luận tiếp xúc cho dù là chạm mắt, Hạ Lăng nhắm mắt, đột nhiên xoay người, bằng tốc độ nhanh chóng rời khỏi phòng chiếu phim.
Thẩm Ngôn nghe được phòng bên cạnh phát ra tiếng vang đóng cửa, thần sắc hơi giật mình.
Kỳ nhạy cảm?
Thì ra Hạ Lăng khác thường... Là bởi vì kỳ nhạy cảm tới sao?
Cậu thời điểm học tại Học viện Tinh Nhã cũng từng nghe giáo viên giảng về nó.
Nghe nói Alpha tiến vào kỳ nhạy cảm dễ dàng xao động bất an, dục vọng chiếm hữu càng mãnh liệt hơn dĩ vãng, đối mặt Alpha khác, thậm chí Beta đều ôm địch ý mãnh liệt.
Nhưng đồng thời, Alpha lúc này lại yếu ớt, khát vọng được Pheromone Omega, khát vọng được đối phương trấn an.
Chỉ là, Alpha trong kỳ nhạy cảm sẽ thống khổ như vậy sao?
Cậu cho rằng Alpha đỉnh cấp giống Hạ Lăng, sẽ dễ dàng áp chế loại xúc động này, nhưng có vẻ cũng không đúng.
Thiếu niên cảm nhận được hương gỗ tùng lạnh di động trong không khí, hơi thở băng tuyết hỗn loạn càng nặng hơn so với trước kia, tình huống dường như không quá lạc quan.
Cậu nhìn thoáng qua phương hướng cửa, giữa mắt tím xẹt qua tia lo lắng.
Hạ Lăng sẽ thế nào?
'Dùng thuốc ức chế hẳn có thể kìm lại được.' Thẩm Ngôn nghĩ, tương tự Omega tới kỳ phát tình.
Mà cậu bây giờ, hình như cũng không giúp được gì.
Thẩm Ngôn chưa bao giờ nghĩ tới dùng Pheromone của mình trấn an đối phương.
Tình cảnh này chỉ tồn tại trong mối quan hệ bạn đời AO, cũng là hành vi thân mật; nếu gặp được Alpha không có bạn đời, nhưng kỳ nhạy cảm quá mức nghiêm trọng, sẽ để Omega có độ xứng đôi cao trấn an sẽ có hiệu quả hơn.
Quan hệ giữa cậu và Hạ Lăng chỉ là bạn bè, độ xứng đôi cũng không cao.
Alpha cũng không cần tới gần hắn, vẫn không nên qua thêm phiền.
Thẩm Ngôn đem con chip bán trong suốt từ thiết bị thực tế ảo ra, đặt trên hộp kiểu Trung Hoa, rồi ngồi trên sô pha.
Chẳng qua cậu luôn chú ý động tĩnh bên cạnh.
Ít nhất muốn xác nhận trạng thái Hạ Lăng rồi mới trở về.
Lỡ như thật sự có tình huống gì, cậu còn có thể kịp thời liên hệ đội cứu trợ cùng trị liệu sư lại đây.
*
Hạ Lăng vào cửa, biểu tình nôn nóng tìm kiếm thuốc ức chế trong phòng.
Nhưng mà nơi này là phòng nghỉ lầu ba, hắn rất ít lại đây, vậy nên không quá rõ cách bày trí trong phòng.
Người máy thông minh tại góc chủ động lại dò hỏi nhu cầu của hắn.
Alpha chợt dừng lại động tác, chân mày nhíu càng chặt, đôi mắt xanh thẳm không mang theo một tia độ ấm nhìn chằm chằm nó, đáy mắt hiện ra một mạt đỏ sậm: "Không cần xuất hiện chỗ này, đi ra ngoài.
Alpha trong kỳ nhạy cảm cực kỳ bài xích tất cả vật phẩm xuất hiện trước mắt, thậm chí ôm địch ý mãnh liệt, mà Alpha cao cấp như Hạ Lăng ý thức lãnh địa cũng cao hơn, ngay cả người máy đều không thể may mắn thoát khỏi.
Người máy thông minh bị dọa đến nước mắt lưng tròng, vươn cánh tay máy chỉ chỉ hòm thuốc trên bàn nhỏ, xám xịt đi ra ngoài từ cửa hông.
Nó phải nhanh chóng báo cho ông quản gia, chủ nhân sinh bệnh rồi. hu hu, đối xử với nó lạnh nhạt quá.
Hạ Lăng rốt cuộc từ hòm thuốc tìm được rồi thuốc ức chế.
Nút không gian Thẩm Ngôn đưa vẫn luôn bị hắn nắm trong tay, chỉ có nắm lấy thật chặt, hắn mới có thể cảm nhận được một ít cảm giác an toàn.
Ngón tay thon dài cởi bỏ nút tay áo ngọc bích, đường cong cánh tay căng chặt đột ngột hiện ra, bởi vì không khống chế tốt lực đạo trực tiếp bứt đi.
Nút áo giá trị xa xỉ từ không trung rơi xuống, trên mặt đất lăn mấy vòng, vẫn không nhận được sự chú ý.
Áo sơmi bị bạo lực kéo đến khuỷu tay, Alpha mặt không biểu cảm cầm lấy ống tiêm, hung hăng cắm xuống cánh tay.
Từ lúc hắn tiến vào nơi này, không đến hai phút, Pheromone 'Hương gỗ mùa đông' cấp mười đã dữ dằn phủ kín toàn bộ không gian, độ dày cao đến dọa người, hô hấp chỉ ngửi được băng sương hỗn loạn.
Hệ thống theo dõi quang não đã bị hắn đóng lại, nếu không vào trạng thái hoạt động bình thường, chỉ e đã điên cuồng kêu vang.
Nửa năm một lần kỳ nhạy cảm, Hạ Lăng tổng cộng trải qua năm lần, mỗi lần thời gian liên tục khoảng ba ngày.
Mỗi khi xảy ra, hắn thậm chí còn chưa bao giờ đệ trình đơn xin nghỉ phép đến học viện quân sự.
Đây là lần đầu tiên hắn xuất hiện mãnh liệt như thế, kỳ nhạy cảm không thể khống chế, tự chủ từng lấy làm tự hào trong quá khứ vào giờ phút này hoàn toàn hỏng mất, lý trí căng tựa dây đàn, kéo qua lại giữa đứt đoạn và miễn cưỡng duy trì.
Cho dù Hạ Lăng dự cảm kỳ nhạy cảm sẽ đến trước, sẽ bùng nổ, lại không có ngờ rằng tình huống chân chính lại khó giải quyết đến thế.
Hắn không nên tại lúc này mời Thẩm Ngôn tới nhà.
Thuốc ức chế lạnh lẽo rót vào máu, Pheromone xao động trong cơ thể bị dược vật mạnh mẽ áp chế, nhưng Lăng Hạ biết đây chỉ là tạm thời.
Omega mình thương ở địa phương hắn giơ tay có thể với tới, chỉ cần nghĩ đến đối phương, Pheromone trong cơ thể liền không chịu khống chế sôi sục, kêu gào phóng thích, đồng thời vô cùng khát vọng Pheromone đối phương.
Hiệu quả thuốc ức chế càng ngày càng yếu, vách tường, mặt đất, trên trần nhà đã kết một tầng băng.
Hương gỗ tùng lạnh tùy ý lan tràn, toàn bộ phòng nghỉ giống như rừng thông tràn ngập tuyết lớn, khe cửa cũng đều có thể cảm nhận được cổ hàn ý làm người run bần bật kia, càng đừng bàn đến cảm giác áp bách do Pheromone cấp mười mang tới.
Mồ hôi lạnh dọc theo cao thẳng mũi rơi xuống, cùng với ngực kịch liệt phập phồng, tiếng thở dốc dồn dập áp lực không ngừng vang lên trong phòng.
Môi mỏng Alpha mím chặt, tròng mắt xanh thẳm đã hiện mảng đỏ lớn, chỉ có lý trí nói cho hắn —— phải dùng quần áo 'bạn đời' để 'xây tổ'.
Bên người quần áo chứa đựng Pheromone của Omega, hắn chỉ cần rúc người trong chiếc ổ thoải mái, chậm rãi đợi cảm giác chán ghét này đi qua là được.
Hạ Lăng kéo tủ quần áo, đem tất cả quần áo bên trong đều ôm ra, một bộ một bộ rơi rụng trên giường.
Chỉ là không có, cái gì cũng không có, trên quần áo không có một tia Pheromone Omega nào.
Alpha lạnh mặt ném tất cả chúng xuống đất, bắt đầu tìm kiếm đồ vật khác.
Hắn không biết đồ vật kia là cái gì, nhưng hắn biết, thứ này cực kỳ quan trọng với mình.
Trải qua một trận lục tung, vòng cổ màu bạc Thẩm Ngôn 'làm mất' rốt cuộc tìm được trong túi Alpha, mặt ngoài màu bạc như nước chảy, qua vuốt ve thời gian dài càng thêm trơn bóng.
Hạ Lăng yên lặng nhìn vòng cổ nằm trong lòng bàn tay, nội tâm đã thỏa mãn lại nôn nóng.
Thỏa mãn chính là hắn biết đây là vật phẩm bên người Omega, từng mang trên cổ, dán với tuyến thể; mà làm hắn nôn nóng, chính là Pheromone bên trên đã không còn.
Hàng mi dài của Alpha run rẩy, hốc mắt hơi hơi phiếm hồng, rốt cuộc đem nó đặt bên môi khát cầu hôn xuống.
Nút không gian vẫn luôn được nắm trong tay được hắn đeo lên cổ, đầu ngón tay nắm lấy nó đặt lên mũi ngửi nhẹ, hương vị Pheromone thuộc về Omega nhàn nhạt truyền đến, làm hắn phá lệ trầm mê.
Chẳng qua không ủ, vẫn không đủ.
Hạ Lăng bước chân dài, nôn nóng đi tới đi lui ở phòng nghỉ, biểu tình hắn như núi lửa đóng băng, phía dưới bình tĩnh là dung nham nóng bỏng, chỉ thiếu một bước nữa sẽ phun trào.
Liền khi hắn sắp bùng nổ đến nơi, rốt cuộc 'Hương gỗ mùa đông' trong phòng chính xác bắt đc tia Pheromone bạc hà như có như không.
Alpha không ngừng tới gần phương hướng kia, cuối cùng đi tới cửa, mà Pheromone phát ra từ bên ngoài.
Nhưng hắn lại chậm chạp không mở cửa.
Có một thanh âm nói cho bản thân, không thể đi tìm cậu.
Thế nhưng, Omega mình thích đang ở ngoài, vì sao lại không thể đi?
Không thể đi.
Không thể đi.
Không thể đi.
Tầm mắt Hạ Lăng ngừng lại trên khóa cửa thông minh, nội tâm làm mấy phen giãy giụa, rốt cuộc vẫn đem tay vươn ra thu về, cả đầu ngón tay cũng đang khát vọng đến phát run.
Alpha rũ đầu, môi mỏng mím thành một đường thẳng, hàng mi dài giống tuyết rơi, thân ảnh cao lớn nom có chút đáng thương.
Hắn tìm vị trí có khoảng cách gần cửa nhất ngồi xuống, dựa lưng vào vách tường, dùng sức bắt giữ từng sợi Pheromone bay tới từ ngoài cửa, đồng thời một tấc một tấc mà hôn môi vòng cổ cùng nút không gian, phảng phất có thế mới dễ chịu hơn được.
*
Quản gia vừa biết Hạ Lăng tiến vào kỳ nhạy cảm, lập tức chạy về.
Nhưng tình huống trước mắt cho ông biết, đây không phải Kỳ nhạy cảm thông thường.
Vừa bước vào lầu 3, ông đã cảm giác được cảm giác áp bách mãnh liệt do Pheromone mang tới, làm một Beta như ông đi một bước cũng khó khăn.
Biểu cảm quản gia trở nên nghiêm túc, cho người máy đem tới thiết bị chuyển đổi hơi thở, đồng thời trang bị thiết bị cản pheromone, v.v., cuối cùng có thể từ từ tiếp cận vị trí của đối phương.
Phòng nghỉ Hạ Lăng cũng nằm cuối lầu ba, càng tới gần, hương vị Pheromone càng nồng đậm.
Pheromone bị phân tán đã kết thành một lớp băng trên tường và sàn nhà, có thể tưởng tượng tình hình bên trong như thế nào.
Hô hấp quản gia trở nên khó khăn, đỡ vách tường lung lay cơ thể. Cho dù đã làm các bước phòng hộ, nhưng ảnh hưởng bởi Pheromone vẫn tồn tại.
Pheromone cấp mười đủ để Alpha chất lượng tốt khác không có sức phản kháng quỳ trên mặt đất, càng không nói đến một Beta như ông.
Ngay cả tới gần căn phòng cũng không thể.
Đang lúc ông hết đường xoay xở, đột nhiên nhớ tới buổi sáng hôm nay có khách đến, hơn nữa xem tình huống chính là Omega thiếu gia thích, vậy thì dễ làm.
Ông dùng quang não điều ra theo dõi hành lang, xác định đối phương đang ở phòng chiếu phim bên cạnh.
Quản gia cắn răng một cái, ngừng thở qua đi gõ gõ cửa.
Lúc này, ông thập phần may mắn chính mình là Beta, mang theo lượng Pheromone cực kỳ bé nhỏ, bằng không thiếu gia rời vào Kỳ nhạy cảm nhất định sẽ dùng Pheromone để công kích ông, lúc này dục vọng chiếm hữu của Alpha sẽ mạnh hơn so với ngày thường.
Cửa phòng mở ra, quản gia nháy mắt sửng sốt, cho dù vừa đã nhìn thấy qua video theo dõi, lại không thoát được giật mình khi tiếp xúc gần với Omega.
Mỹ mạo tựa thần ban, ngũ quan tinh xảo bất luận bức hình nào cũng không thể miêu tả hết, cho dù người nào nhìn đến đôi mắt tím xinh đẹp này đều sẽ nhịn không được thất thần.
Chỉ là lúc này thất thần cũng trong nháy mắt, cảm giác áp bách từ Pheromone Hạ Lăng làm hai chân ông bắt đầu nhũn ra, miễn cưỡng bảo trì lễ tiết giới thiệu chính mình, bị đối phương mời vào phòng.
Ngồi ở trong phòng, Thẩm Ngôn vẫn luôn chú ý động tĩnh bên cạnh.
Cậu nghe được tiếng xé mở túi đóng gói, cùng với tiếng Alpha kêu rên, hẳn đang tiêm thuốc ức chế; nghe được tiếng đối phương lục lọi, dường như đang tìm đồ vật gì đó.
Đồng thời cảm nhận được Pheromone lơ lửng trong không khí càng ngày càng nồng đậm.
Có vẻ hiệu quả thuốc ức chế không được tốt.
Thẩm Ngôn nghĩ.
Nhưng mà tiếp tục thám thính, phòng lại khôi phục yên tĩnh.
Là dựa vào tự chủ chính mình miễn cưỡng áp chế sao? Hay là mặt khác?
Đang lúc cậu chuẩn bị mở cửa đi xem một, quản gia lại đây.
Nhìn đến ông trang bị bảo hộ đầy đủ, Thẩm Ngôn đột nhiên cảm thấy tình huống có chút không lạc quan.
Quản gia gỡ xuống mặt nạ thở, ngồi trên sô pha hoãn hoãn mới thở hổn hển nói: "Kỳ nhạy cảm của thiếu gia lần này quá mức mãnh liệt, đã vượt qua mức tiêu chuẩn bình thường.
Liên tục tiêm vào thuốc ức chế rất khó kiểm soát, trái lại còn gây tác dụng phụ lớn với cơ thể."
Thẩm Ngôn nhíu mày: "Vậy có biện pháp khác không? Cần liên hệ cứu trợ đội, hoặc mời bác sĩ tư lại đây hay không?"
Quản gia thở dài: "Nếu không có bất đắc dĩ, ngàn vạn lần đừng. Alpha đang trong Kỳ nhạy cảm, đối mặt với Alpha khác, thậm chí Beta ôm địch ý rất mạnh, đến lúc đó khẳng định không tránh được đánh nhau một trận.
Ít nhất phải xuất động một số lớn người, hơn nữa không nhất định có thể áp chế được thiếu gia."
Vương bài Học viện Quân sự Đế quốc, chiến lực xếp hạng một, cũng không phải nói giỡn.
Cho dù thật sự chế trụ, cùng lắm chỉ tiêm cho hắn thuốc ức chế cường độ cao mà thôi, Kỳ nhạy cảm là giai đoạn sinh lý mỗi Alpha đều sẽ trải qua, dùng cách thức nào cũng không thể tiêu trừ.
Quản gia vẻ mặt thành khẩn: "Còn có một phương pháp. Khẩn cầu ngài trấn an thiếu gia, hắn cần Pheromone của ngài."
"Tôi?" Thẩm Ngôn hơi sửng sốt, "Chỉ là độ xứng đôi của tôi và Hạ Lăng rất thấp, thật sự sẽ có tác dụng sao?"
Nhìn ánh mắt trong veo khó hiểu của đối phương, quản gia chợt hiểu vì sao Omega lại ở đây, thiếu gia lại phải trốn trong phòng một mình, xem ra quan hệ của hai người còn chưa tới trình độ kia.
Chỉ là, aizz... Một mình thiếu gia trải qua Kỳ nhạy cảm có bao nhiêu gian nan.
Ông tức khắc đau lòng không chịu được.
Thẩm Ngôn nhìn thần sắc đối phương ngưng trọng lẫn biểu cảm bi thương, suy tư vài giây: "Nếu hữu dụng, vậy tôi sẽ đi thử xem."
Cậu cũng rất lo lắng tình huống Hạ Lăng.
"Cảm ơn, thật sự rất cảm ơn, thiếu gia nhất định sẽ được ngài trấn an."
Quản gia dùng mu bàn tay lau nước mắt, may mắn, Omega thiếu gia thích cũng rất coi trọng hắn, có lẽ rất nhanh có công đức viên mãn
Thẩm Ngôn cầm hai ống tiêm thuốc ức chế cường độ cao để phòng ngừa, đồng thời nhớ đến lời nhắc của ông: Tâm lý Alpha ở Kỳ nhạy cảm rất yếu ớt, cần tận lực cổ vũ hắn, kiên nhẫn trấn an hắn.
Được thôi.
Luôn cảm giác tình huống này đặt trên người Hạ Lăng không phù hợp.
Mở cửa, hành lang tràn ngập hương vị Pheromone 'Hương gỗ mùa đông', hơi thở lạnh băng ập vào trước mặt, đủ để hạ Alpha dưới hạng A.
Quản gia lập tức mặc trang bị tránh ở góc cua, đồng thời dùng cầu ảnh thực tế ảo quan sát.
Tuyến thể của Thẩm Ngôn cũng bị Pheromone cấp mười kích thích hơi nóng lên, chẳng qua đã có vòng cổ che chắn, ảnh hưởng không lớn.
Cậu đi đến cửa phòng nghỉ, gõ cửa: "Hạ Lăng, tôi là Thẩm Ngôn. Anh có ổn không?"
Alpha dựa tường Pheromone kia càng ngày càng gần, đã có động tác.
Hắn từ trên mặt đất nhanh chóng đứng lên, sửa sang lại cổ áo cùng cổ tay áo một chút, đứng vị trí gần cửa nhất, dường như muốn dán lên.
"... Ừ, không có việc gì." Một khi mở miệng chính là thanh âm khô khốc khàn khàn, làm hắn nháy mắt nhấp môi.
Hắn do dự muốn đi đến bàn rót ly nước, lại sợ để lỡ giọng đối phương, cuối cùng vẫn từ bỏ.
Hạ Lăng nhíu mày thấp giọng khụ vài tiếng, hòng để Omega nghe được giọng nguyên bản mát lạnh dễ nghe của mình, chứ không phải cái trước.
"Vậy... Tôi có thể vào xem anh không sao?" Dựa theo chỉ thị quản gia, giọng Thẩm Ngôn vừa nhẹ vừa mềm, tựa cơn gió phất qua, "Tôi rất lo lắng cho anh."
Hô hấp Alpha nháy mắt dồn dập hơn, liền cả thiếu niên cũng có thể mơ hồ nghe được.
Ngực hắn phập phồng kịch liệt, trái tim mất cân bằng nhảy lên, sương đỏ tràn ngập đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm cánh cánh cửa, đột nhiên xoay người dựa trên cửa nhắm mắt, giọng khàn khàn: "Không được."
Thẩm Ngôn không nghĩ tới sẽ bị từ chối, "Vì sao?"
Trầm mặc vài giây, cậu nghe được đối phương, "... sợ làm em bị thương."
Càng sợ con bướm kia khó khăn lắm mới đậu trên đầu ngón tay bay mất.
Omega ngẩn người, lý do này, không biết tại sao nội tâm cậu sinh ra một tia dao động.
"Sẽ không." Thẩm Ngôn tiếp tục trấn an, "Sẽ không làm tôi bị thương."
"Thật sự sẽ không." Ngữ khí thiếu niên quá mức chắc chắn, như đang nói sự thật hiển nhiên.
"Hiện tại... Có thể cho tôi đi vào sao?"
Lời còn chưa dứt, cửa phòng bỗng chốc mở ra, hơi thở gió tuyết lạnh thấu xương ập vào trước mặt, một bàn tay thon dài trắng nhưng nóng bỏng kéo lấy tay mảnh khảnh của Omega, kéo cậu vào phòng chứa đầy Pheromone Alpha.
***
Like và bình luận ủng hộ tôi nha!!! / Hoan nghênh tới check lỗi chính tả ~~~