Mỹ Nhân Cá Mặn Bạo Hồng Ở Show Thiếu Nhi


Biên dịch : Thời An
Chỉnh sửa : Yên Hy
!!!
Yến Cửu theo ánh mắt của hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, trong nháy mắt từ đỏ mặt chuyển thành đỏ bừng toàn thân.
Cậu thế mà lại quên mặc......
Tư Việt thật sự không dám nhìn lâu hơn, trực tiếp xoay người sang chỗ khác, tay nắm thắt lưng chặt đến nỗi gân xanh nổi lên.
Yến Cửu lập tức chạy vào phòng tắm, luống cuống tay chân mà đem áo tắm dài tròng lên trên người, đỏ mặt không rên một tiếng đi ra.
Thấy Tư Việt vẫn cứ đứng vị trí vừa rồi không hề nhúc nhích, cậu không khỏi càng cảm thấy thẹn thùng.
......! Hừ, không đúng , đây là phòng cậu, cậu thì có cái gì phải thẹn thùng, người nên ngượng phải là Tư Việt mới đúng, ai bảo hắn tùy tiện vào phòng cậu chứ!
Như nhìn thấu tâm tư cậu, Tư Việt mở miệng giải thích nói: "Anh có gõ cửa, nhưng mà em không nghe thấy, anh thật sự rất gấp cần dùng thắt lưng này."
Nói dối.

Yến Cửu thầm nghĩ.
Đường đường bá tổng, sao có thể cứ một hai phải dùng thắt lưng này, chẳng lẽ không thể chọn cái khác thay thế khác sao?
Chẳng qua hiện tại không phải thời điểm đắc tội Tư Việt, không có được quyền nuôi nấng Mạt Mạt, cậu tuyệt đối không thể đối nghịch với Tư Việt.
Sau khi tự mình thư giãn một phen, Yến Cửu nghênh ngang đi tới bên cạnh sô pha giường lùn đuôi, lười biếng ngồi xuống, khóe mắt liếc nhìn Tư Việt còn chưa đi ra ngoài một cái: "Còn muốn lấy cái gì sao?"
Tư Việt xác thật không muốn lấy thêm cái gì, ngay cả thắt lưng trong tay đều do ngày đó hắn "Không cẩn thận" rớt ở trong phòng ngủ Yến Cửu, chính là vì giờ khắc này lấy phương thức "Giá họa" Yến Cửu, tiến vào trong phòng cậu.
Nghe được Yến Cửu hỏi như vậy, Tư Việt chỉ có thể chuyển biến tốt, vừa muốn mở miệng nói gì đó, liền nghe được một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên bên ngoài phòng ngủ truyền đến , ngay sau đó chính là một câu nói hung ác về phía chính phủ ——
"Tiếp nhận hình phạt đi!"
Yến Cửu nghe được âm thanh này liền phát ngốc, nghi hoặc nhìn về phía Tư Việt: " Âm thanh gì thế ?"
Tư Việt nhướng mày: "Là Mạt Mạt đang xem TV."
Mạt Mạt ở trong phòng khách xem TV, âm thanh thật sự rất lớn, có chút làm lơ uy nghiêm hai người cha già trong nhà.
Bởi vì lại chuẩn bị phải tham gia quay tiết mục, Mạt Mạt đối với siêu nhân vũ trụ mười phần không tha đang nắm chặt cơ hội, ôm Tiểu Kê Mao ngồi trên thảm phòng khách, tranh thủ thời gian thưởng thức phim hoạt hình yêu thích.
"Kéttt ——"
Một ngày trước Chân Hòa Lý đã được Yến Cửu cấp quyền vân tay để mở cửa, đưa tổ quay phim đến.
Cách nhiều ngày, khán giả phòng phát sóng trực tiếp lại lần nữa nhìn thấy được Mạt Mạt liền vô cùng hưng phấn, thấy được dáng vẻ đáng yêu của Mạt Mạt đang nghiêm túc nhìn TV đều hô to chịu không nổi.
【 a a a a a bảo bối bảo bối ~ dì nhớ con muốn chết! Mau tới đây để dì hun hun ! 】
【 phiền toái vị chị em phía trước nhường một chút, miêng tôi đã chu lên rồi, để tôi hun trước có được không 】
【 bảo bối ôm Tiểu Kê Mao xem TV, còn chưa phát hiện trong nhà có người tiến vào đâu ha ha ha 】
【 Vợ đâu, sao lại không ở trong phòng khách? 】
【 không phải là đang nấu cơm chứ, phàm nhớ tới cơm ảnh làm, cách màn hình tôi cũng chảy mồ hôi lạnh 】
Chân Hòa Lý siết chặt phiếu nhiệm vụ trong tay, cười tủm tỉm mà kêu Mạt Mạt nói: "Bảo bối Mạt Mạt ~"

Nếu không phải bởi vì chính mình ngày hôm qua đã tới nhà Yến Cửu thăm cậu, hơn nữa đã được Tư tổng cho phép, cho dù cho Chân Hòa Lý một trăm lá gan, anh ta cũng không dám tự tiện mở ra cửa nhà Yến Cửu.
Nghe thấy tiếng của Chân Hòa Lý, Mạt Mạt lập tức đem ánh mắt từ trên màn hình TV dời đi, thời điểm quay đầu, mắt to đã cười đến cong lên: "Chào thú Chân ~"
Chân Hòa Lý suýt nữa bị dễ thương làm cho ngất xỉu, giọng theo bản năng trở nên nhẹ nhàng hơn: "Ôi chao, Mạt Mạt của chúng ta đang làm gì nha?"
Mạt Mạt chỉ TV, cười tủm tỉm trả lời: "Đang xem siêu nhân vũ trụ ạ ~ vũ trụ siêu nhân thiệt nợi hại!"
Người quay phim đã đi theo sau Chân Hòa Lý vào phòng khách, màn ảnh cũng nhắm ngay Mạt Mạt, nhưng lúc nhân viên công tác phía sau anh ta rảo bước tiến lên ngạch cửa, khi chuẩn bị cùng nhau đi vào phòng khách, lại có một bóng dáng đen trắng giao nhau chảy vụt qua camera.
【 Mẹ nó, có đồ gì dơ vậy! 】
【 vì sao tổ quay phim mỗi lần tiến đến nhà Yến Cửu đều phải bị dọa ha ha ha 】
【 hình như là một con mèo đột nhiên nhảy qua á 】
【Nhà Yến Cửu còn có mèo á?! Huhu hâm mộ chết mất 】
Người quay phim xác thật bị dọa sợ, bất quá sau đó anh ta nhìn thấy bóng kia thong thả ung dung rơi xuống đất, tức khắc bị vẻ đẹp của nó thu hút, ngược lại còn đem màn ảnh hơi hơi chếch góc độ, làm khán giả phòng phát sóng trực tiếp cũng có thể nhìn đến dáng vẻ nó.
【Trời ạ mèo bò sữa lông dài, mèn đét ơi 】
【 như thế nào sẽ có mèo con sinh đẹp như vậy chứ a a a a 】
【 Mạt Mạt còn tuổi nhỏ đã có chó mèo song toàn, em nó còn có cái gì phiền não đâu huhu 】
【 cũng giống Yến Cửu, mỹ mạo của mèo bò sữa là dùng chỉ số thông minh đổi lấy 】
【 nghe nói sinh vật màu trắng đen phối màu đều không bình thường, không biết có phải hay không 】
Chân Hòa Lý mới vừa ngồi cùng Mạt Mạt trên thảm, cái ót đột nhiên bị mèo bò sữa lao đến đạp một chân.
"Má nó!" Chân Hòa Lý bị một chân này trực tiếp đá ra quốc tuý, chỉ vào con mèo bò sữa nhỏ cả giận nói, " Con mèo này cũng không lễ phép quá rồi!"
Con mèo bò sữa khinh miệt nhìn anh ta một cái, cái đuôi vểnh cao lên giống như đang khiêu khích.
Chân Hòa Lý rén xoa xoa ót: " Sinh vật đen trắng nhà này tôi đều không thể trêu vào."
【 quả nhiên ha ha ha ha, tôi đã bảo sinh vật đen trắng đều không phải thực bình thường rồi mà 】
【 ha ha ha ha ha thật sự, người đại diện vừa nói, tôi mới phát hiện, trong nhà Yến Cửu có rất nhiều đồ vật đều phối màu đen trắng nha 】
【 hình như là do Mạt Mạt thích đồ vật có màu đen trắng đó 】
【 đúng đúng đúng, dép lê với áo ngủ đều là hình gấu trúc ha ha ha 】
【 thời điểm trước khi phát sóng, nghe Mạt Mạt nói với Nini, em Nini cùng con mèo nhà ẻm có tên giống nhau, thì ra là thật nha 】
"Ni Ni, không thể đánh người nha!" Mạt Mạt thấy thú Chân bị đá, không rảnh xem phim hoạt hình nữa, vội vàng đứng lên, xoa eo dạy dỗ mèo con bò sữa, "Mau xin lỗi thú Chân đi!"
Chân Hòa Lý cuống quít xua xua tay: "Chú cũng không dám nghe nó xin lỗi, nếu nó thật sự mở miệng, chú còn không bằng để nó đá thêm một phát nữa."
Mèo bò sữa cao ngạo mà quay đầu, một bộ kiêu ngạo như đang nói "Bổn mèo căn bản không xin lỗi".
Then cửa phòng của chó khẽ động, theo sau là cửa bị kéo ra, một chú chó collie đen trắng thuần khiết từ bên trong đi ra.
Nó xoã tung cái đuôi đi đến trước mặt, ngẩng đầu lên đánh giá Chân Hòa Lý trong chốc lát, lại dịch dịch bước chân, nhìn qua người quay phim, như là xác nhận an toàn, mới cúi đầu, hướng tới Mạt Mạt dịu dàng "Gâu ~" một tiếng.
"Nó kêu Gia Gia, cũng là bạn tốt của Mạt Mạt á ~" Mạt Mạt thân mật ôm lấy cổ chú collie Gia Gia , mặt nhỏ mũm mĩm cọ lỗ tai to của nó, "Gia Gia, thú này đang quay phim, mau cười một cái i ~"
Chỉ số thông minh của Gia Gia hiển nhiên cao hơn động vật trong phòng, thấy người quay phim đang quay nó, liền phối hợp nhếch môi, thè đầu lưỡi cười một chút.
Nhưng làm người cảm thấy ngạc nhiên chính là, nó là thật sự chỉ cười một chút, sau đó liền khôi phục thành hình tượng rụt rè trước đó, ánh mắt đen láy chăm chú nhìn chằm chằm Mạt Mạt.

【 Gia Gia: Nói giỡn một chút, chỉ cười một chút, muốn cười tiếp thì cấp phí lên sân đi 】
【 a a a thật yêuu, collie thật là chó trong mộng nha, quá xinh đẹp 】
【 chỉ số thông minh của collie thật sự không thể chê luôn, nó thế mà biết tự tìm góc độ chụp ảnh, quả thực còn thông mình hơn chồng tôi 】
【 tôi thật sự cười chết, động vật đen trắng đều sắp được Mạt Mạt gom đủ 】
【 ha ha ha may mắn Gia Gia le lưỡi, bằng không tôi cho rằng màn hình di động của tôi biến thành bình thủy mặc】
【 sau lại buồn cười thế nhỉ trời ạ, nếu không phải người đại diện mặc áo hoodie màu hồng, tôi liền thật sự tưởng mình đang xem phim đen trắng 】
Chân Hòa Lý tuy rằng nhìn không thấy làn đạn phòng phát sóng trực tiếp, nhưng anh ta dường như có thể cảm giác được, lẩm bẩm với màn ảnh: "Tôi như thế nào cảm thấy, người có nhan sắc như tôi tại đây có vẻ không hợp với gian phòng này lắm nhỉ."
Anh ta chỉ trọn bộ trang hoàng trong nhà : "Vách tường, sàn nhà, sô pha, bàn ăn, thảm, TV quầy, đều là màu đen trắng, chỉ có tôi màu đỏ."
Mạt Mạt mặc áo ngủ gấu trúc còn đang giáo dục Ni Ni: "Cửu Cửu dạy gòi, không thể đánh người nha, Ni Ni phải xin lỗi!"
Đông vật trong nhà đều nghe Mạt Mạt nói, mặc dù thể trọng chỉ có mười lăm cân, phản cốt mười bốn cân nửa Ni Ni cũng không ngoại lệ.
Sau khi bị Mạt Mạt phê bình xong, nó hơi hơi cong cong cái đuôi, đi tới dùng cái đuôi quấn ngón tay Chân Hòa Lý một chút, tính làm lành xin lỗi.
Đối mặt với con mèo xinh đẹp chủ động tiếp cận người, Chân Hòa Lý nơi nào còn có nửa điểm tính tình, lập tức mặt mày hớn hở.
【 Mạt Mạt thật sự được Yến Cửu giáo dục đến mức rất ấm áp nha 】
【 huhuhu bảo bối Mạt Mạt vĩnh viễn là tình nhân trong mộng của tôi, tôi nhất định phải trộm được ẻm 】
【 Yến Cửu đi đâu vậy? Phát sóng trực tiếp đã bắt đầu năm phút, ổng còn chưa xuất hiện 】
Nhân viên công tác xem quá trình, ngữ khí ôn nhu hỏi Mạt Mạt: "Mạt Mạt, Cửu Cửu đi nơi nào nha?"
Mạt Mạt chỉ vào phòng ngủ chính, dùng giọng sữa trả lời: "Cửu Cửu đang tắm cho thơm thơm á ~"
Chờ Cửu Cửu tắm cho Hương Hương xong, Mạt Mạt còn phải xoa bóp cho Cửu Cửu!
【 tắm, tắm thơm thơm?! Vợ còn đang tắm thơm thơm, tôi lại chỉ có thể ở trước màn hình này đầy đau khổ mà chờ? 】
【!!! Camera man, cầu anh, lại quay một lần! Tôi có thể thêm tiền! 】
【 ha ha ha chị em, cái camera man này không phải là người lỗ mang ngu xuẩn lúc trước nữa, cô có cấp bao nhiêu tiền hắn cũng không đồng ý vọt vào đâu 】
【 Hương Hương? Cửu Cửu là đang tắm rửa cho chó săn lớn kia hả ? 】
【 ha ha ha ha ha tôi thật sự bị chị em phía trước làm cười ch·ết 】
Quả nhiên, người quay phim vẫn thủ vững điểm mấu chốt, không chút do dự bóp chết lòng tham lam của khán giả phòng phát sóng trực tiếp vừa nảy sinh, cười nói: "Chúng ta trước tiên vẫn nên xem nhóm động vật nhỏ đi, chờ thầy Yến ra lại bắt đầu quay chụp."
Phảng phất là nghe được triệu hoán của camera man, mấy chú cún trong phòng là Hỏa Sài cùng Lily mở kẹt cửa đi ra, đi theo chúng nó là Hương Hương cùng tây đấm Blueberry ngốc nghếch.
Từ ngày Việt Quất " vấp" làm Yến Cửu bất tỉnh, ở trong nhà đã phải chịu không thiếu những lần bắt nạt từ những chú chó khác, hiện giờ thật vất vả lắm mới có cơ hội ra khỏi cửa, nó đương nhiên không muốn bỏ lỡ, phe phẩy cái đuôi vọt ra.
Chân Hòa Lý có chút sợ hãi bề ngoài của Corso, vì thế né sang bên cạnh người Tiểu Khê Mao, nhìn người quay phim từng bước từng bước mà quay nhóm chó.
【 oa oa oa tôi thật sự rất thích cún con, Cửu Cửu thật sự nuôi dưỡng rất tốt nha, nuôi tụi nó đến khỏe mạnh vui sướng như vậy 】
【 Yến Cửu sao lại có nhiều ưu điểm mà tui thích như vậy chớ huhu 】
【 Gia Gia, Ni Ni cùng Hỏa Sài đều là đen trắng ha ha ha, ba đứa chúng nó đầu óc đều không bình thường 】
【 kỳ thật Yến Cửu cũng là đen trắng, đầu óc cũng không phải quá bình thường 】

【??? Nhà mi dám đoạt lời thoại sao a ha ha ha ha ha 】
Mạt Mạt lo lắng nhóm cún sẽ mang đến bối rối cho người quay phim, đơn giản không xem phim hoạt hình nữa, chủ động duy trì trật tự: "Gâu gâu mau xếp hang đi ~Lily hãy nghe lời nha ~"
Trong giới chó, chỉ số thông minh của Gia Gia cùng Hương Hương là hai vị đại tướng xếp hạng trước ba, chỉ bằng cách đứng đó có thể vô hình tăng thêm áp lực cho mấy chú chó khác, sôi nổi kẹp chặt đuôi đứng trước mặt Mạt Mạt.
Nhìn hình ảnh tràn ngập trật tự trước mắt, làm cho Chân Hòa Lý suýt nữa cũng một lần muốn trở thành chúng nó trước mặt mọi người, bị Gia Gia tràn ngập mị lực lấy trang thái phủ phục xuống xua đuổi vào trong đội ngũ.
【 Ồ? Tôi phát hiện Mạt Mạt cùng collie còn có mèo bò sữa lông dài ghép lại tên với nhau thì là Pagani nha 】
【 a......!Nhìn đến bình luận phía trước làm tôi bỗng nhiên muốn moa Ni Ni 】
【 ha ha ha ha ha là Pagani đó chị em, là một loại xe thể thao cực chất ấy 】
【 khả năng đối với Mạt Mạt mà nói, chỗ duy nhất mà Ni Ni không được hoàn mỹ, chính là cái mũi hồng nhạt 】
【 sợ cái gì, Cửu Cửu cũng là hồng nhạt 】
【??? Chị em phía trước đang nói cái gì đấy, sao tôi nghe không hiểu ( khuôn mặt nhỏ kinh hoàng.JPG ) 】
Trong phòng ngủ, đang chuẩn bị đuổi Tư Việt ra khỏi phòng mình, Yến Cửu đột nhiên ở nhận được một động tĩnh không bình thường khi âm lượng của âm nhạc trong phim hoạt hình đã được hạ thấp.
Cậu còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của sự tình, theo bản năng nhìn về phía Tư Việt, mở miệng hỏi: " Anh có nghe được âm thanh gì không ?"
......!Dường như như có rất nhiều người.
Tư Việt đương nhiên nghe được, nhưng lại lắc lắc đầu, giả ngu nói: "......!Có sao?"
Không có sao? Yến Cửu đầy nghi ngờ, quyết định tự mình đi điều tra một chút.
Cậu đi đến cạnh cửa, mới vừa đem lỗ tai dán lên ván cửa, liền nghe được tiếng nhân viên công tác bị Mạt Mạt chọc cho cười to, tức khắc hoảng sợ.
......!Là đoàn quay phim tới rồi!
Yến Cửu trực tiếp duỗi tay lấy di động trong túi, muốn để Chân Hòa Lý bên ngoài cùng cậu nội ứng ngoại hợp, hỗ trợ để Tư Việt đi ra rồi lại bắt đầu quay chụp.
"Di động của tôi đâu......" Yến Cửu hơi nhíu mày.
Tư Việt chỉ bên ngoài: " Lúc em vừa mới tiến vào, anh thấy di dộng đang được sạc điện trên bàn trà."
Không có biện pháp, chỉ có thể xuống tay trên người Tư Việt.
"Anh cũng không muốn chuyện của chúng ta bị người khác phát hiện nhỉ?"
Yến Cửu chỉ nghiêm túc trình bày vấn đề, nhưng nghe vào lỗ tai của Tư Việt thì lại vô cớ sinh ra vài phần tối nghĩa, nghĩa khác.
Hắn thật sự không cưỡng lại được khi Yến Cửu dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với mình, sẽ có vẻ phá lệ......!Kiều diễm.
Yến Cửu nói xong, liền bắt đầu tìm chỗ có thể ẩn thân trong phòng, nhưng vừa quay đầu lại nhìn thấy Tư Việt căn bản không định trốn đi, như cũ ngay ngay ngắn ngắn đứng im tại chỗ, trên mặt còn treo một tia khả nghi......!Màu đỏ?
Giống như con trai ngốc nhà địa chủ ăn màn thầu bị nghẹn họng vậy.
Âm thanh của Mạt Mạt cùng nhân viên công tác càng ngày càng rõ ràng: "Cửu Cửu rất nhanh sẽ ra tới thôi ~"
"Chính là Cửu Cửu đặt điện thoại di động ở nơi này, Mạt Mạt, con không giúp ba ba đem điện thoại đưa vào trong sao? Lỡ như có người gọi điện thoại có việc gấp thì sao?"
"Vậy......!Chúng ta cùng đi tìm Cửu Cửu ~"
Giọng nói be bé của Mạt Mạt cùng với tiếng bước chân "Lộc cộc" truyền đến.
Nghe thấy nhân viên công tác làm lơ động tác ngăn trở của Chân Hòa Lý, khăng khăng bảo người quay phim nghe bọn họ nói, Yến Cửu gấp đến mức choáng váng đầu óc: "Anh mau trốn đi!"
Cậu khẩn trương nhìn chằm chằm phòng ngủ, may mắn diện tích phòng khách không nhỏ, vị trí phòng ngủ chính cùng phòng khách lại ở hai đầu đối diện trong nhà, bằng không cậu thật sự rất lo lắng giây tiếp theo con trai hiếu thảo nhà mình sẽ dẫn người vọt vào tới.
Tuy rằng nói người quay phim hiện tại đi theo cậu cùng Mạt Mạt nhân phẩm siêu tốt, nhưng rất có thể đoàn đội nhân viên công tác đi cùng anh ta khả năng sẽ là đoàn đội do Nhậm Trát dẫn dắt trước đó, cấp bậc cao hơn người quay phim, cho nên vẫn phải đề phòng.
Nghe được Yến Cửu thúc giục, Tư Việt lộ ra biểu tình bi thương.
Chẳng lẽ quá khứ hay là hiện tại, hắn đều vĩnh viễn sắm vai một nhân vật không ai nhận ra sao?
"Mau trốn vào tủ quần áo!"
Phòng ngủ có chút lớn, phòng tắm lại quá gần phòng ngủ, Tư Việt cho dù chạy cũng sẽ bị camera quay được, chi bằng chui vào tủ quần áo bên cạnh thì tiện hơn.

Yến Cửu nhéo nhéo cà vạt của Tư Việt một phen, vội không ngừng mà kéo hắn tới tủ quần áo.
Tâm Tư Việt đều vỡ thành từng mảnh rồi: " Anh chỉ muốn lấy thắt lưng của anh về thôi......"
"Nhanh lên đi!" Yến Cửu lúc này đang hoảng loạn nên không nghư bát luận lời nói nào, chỉ nghĩ mau chóng hủy thi diệt tích, không cho người bên ngoài bắt được chứng cứ.
"......"
Tư Việt chỉ có thể sống không còn gì luyến tiếc mặc cậu lăn lộn, Yến Cửu để hắn ngồi xổm xuống hắn liền ngồi xổm xuống, nói hắn cuộn chân hắn thì cuộn chân, làm hắn cong hắn liền cong, đột nhiên ——
"Anh bị kẹt rồi." Tư Việt bình tĩnh nói.
Yến Cửu cúi đầu nhìn thân thể của Tư Việt, không khỏi sinh ra vài phần xin lỗi với hắn.
Xác thật ủy khuất anh ta rồi.
Yến Cửu thở dài, cũng ngồi xổm xuống, muốn dùng mấy lời ngon ngọt dỗ Tư Việt vài câu, tận lực bình ổn lửa giận của hắn, để hắn không ghi thù cậu .
Tư Việt đương nhiên không để bụng chuyện bị camera quay được, trái ngược lại, hắn thậm chí còn rất chờ mong chính mình "Không cẩn thận" được hấp thụ ánh sáng trước màn ảnh, như vậy Yến Cửu cũng sẽ không đem trách nhiệm trách tội đổ trên người hắn.
Trong lòng tính toán như vậy, động tác Tư Việt càng thêm thả chậm, híp mắt chờ đợi thời cơ.
Hắn đã thích ứng ánh sáng chỗ tối, có thể nhìn rõ ràng Yến Cửu bên ngoài tủ; nhưng Yến Cửu lại đổ ở cửa tủ trước, chặn ánh sáng phía sau, thế cho nên cậu căn bản không thấy rõ bên trong Tư Việt.
Cảnh tượng như vậy làm người cảm thấy dị thường quen thuộc, phảng phất về tới mùa hè năm 17 tuổi ấy.
Đối diện như cũ vẫn là thiếu niên kia, Tư Việt cũng như cũ sinh ra vài tâm tư bắt nạt người.
Hắn bối rối mà nâng lên tay phải nới lỏng cà vạt, thấp giọng nói: " Tay trái của anh giống như bị kẹt rồi."
Yến Cửu lo lắng hắn bị góc cạnh của tủ làm cho bị thương, bận rộn lo lắng nhìn lại đây, đồng thời vươn tay thăm hướng Tư Việt: "Tôi nhìn xem."
Tư Việt sớm đã làm tốt chuẩn bị, chỉ đợi hơi thở ấm áp chậm rãi gần sát ——
Bỗng dưng, cánh môi va chạm, rồi sau đó nhanh chóng cọ qua, tuy rằng tách ra thật sự kịp thời, nhưng như cũ phát ra "Chụt" một tiếng, cực kỳ nhỏ, nhưng đủ để cho hai người đều nghe được rành mạch.
Mặt Yến Cửu nháy mắt đỏ lên,không khác gì con cua bị nấu chín.
Tư Việt miễn cưỡng ngăn chặn ý cười, ấn miệng mình vô tội mà nhìn cậu, đánh đòn phủ đầu chất vấn nói: " Em......!Làm cái gì?"
Yến Cửu nguyên bản có chút xin lỗi đối với Tư Việt.
Nghĩ xác thật là cậu bắt người ta ngồi cổm trong đó, lần này lại là chính cậu duỗi đầu vào đụng tới môi của người ta......
Vì thế Yến Cửu chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nuốt xuống: "......!Thực xin lỗi, tôi không nhìn rõ ngăn tủ lắm."
Tư Việt ỷ vào việc cậu thấy không rõ, trong lòng không khỏi càng thêm mừng thầm, nhưng ngữ khí lại khống chế được gãi đúng chỗ ngứa: "Không có lần sau."
Yến Cửu đỏ mặt đóng lại cửa tủ: "......!Đã biết."
"Cửu Cửu ~ bố sáng lên gạch đang ca hát nga ~"
Âm thanh của Mạt Mạt đã tới cửa, khả năng giây tiếp theo liền sẽ phá cửa mà vào.
Mà Yến Cửu đang ở phòng để quần áo tay chân cùng sử dụng đem áo tắm dài đổi thành đồ thường.
Ngay lúc cửa phòng ngủ môn bị Mạt Mạt mở ra, Tư Việt đột nhiên từ khe hở cửa tủ nhìn thấy Yến Cửu từ phòng để quần áo đi ra quần áo hỗn độn sau eo, trong lòng tức khắc hồi hộp không thôi, hận không thể từ trong ngăn tủ nhảy ra giúp cậu sửa lại vạt áo: "Cửu Cửu, quần áo của em......"
Nghe thấy động tĩnh, Yến Cửu lập tức giơ lên một chân đá vào cửa tủ, ngay sau đó nhanh chóng kéo vạt áo sau thắt lưng xuống, nhưng chung quy vẫn chậm một bước ——
【 cảm ơn con, Mạt Mạt đại hiệp 】
【 một phân tiền cũng không tốn, nhìn được 8% 】
【 chỉ hận tôi không phải là phú bà 】
【 quá yêu, rải cái nước tiểu lưu ký hiệu 】
【!!! Cứu thiên mệnh! Thật là trắng, thật là ngon!! Vợ! Vợ của toiii! 】
【 cái eo này......!Vặn vũ điệu Anubis khẳng định rất hăng hái......】.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận