Hạ Vân Sanh ngăn cản: "Thời tiết này rất lạnh, nếu không cậu vẫn ăn mặc đi, đỡ phải một lạnh một nóng, lại bị lạnh đến cảm.
"
Yến Cửu đương nhiên biết mặc ấm áp, nhưng mà! ! Hình ảnh kế tiếp khả năng sẽ có chút làm người không nín được cười, cậu thật sự không nghĩ lại tiếp tục mất mặt.
Hạ Vân Sanh hiểu trong lòng cậu suy nghĩ cái gì, cười khẽ an ủi nói: "Không cần lo lắng, Tiểu Yến, anh khấu rất nhanh.
"
Nhắc tới chữ "khâu", Yến Cửu không tự chủ được nhớ tới sự tình mấy ngày hôm trước Tư Việt giúp cậu khâu lại cái quần đuôi mèo, hơn nữ còn liên tưởng đến chuyện xảy ra trên xe trước đó không lâu, vành tai tức khắc không thể ức chế ửng đỏ.
Ngày mai cậu đã có thể mang theo Mạt Mạt trở về gặp Tư Việt.
Yến Cửu nuốt nước miếng.
! ! Ngẫm lại sao bỗng lại có chút kích động xiu xíu nhỉ.
.