Biên dịch: Thời An
Chỉnh sửa : Yên Hy
【 tuy rằng tức cười muốn chết, nhưng mà tôi lại có chút cảm động, Mạt Mạt vẫn luôn biết Cửu Cửu thích cái gì nè 】
【 a a a ta Mạt Mạt thật đúng là thiên sứ nhỏ】
【 Cửu Cửu: mấy người có muốn phúc khí này hay không? 】
【 huhu Cửu Cửu cùng Mạt Mạt, đời này tui ít nhất cũng phải có được một chứ nhỉ? 】
【 Vân Sanh: Thật sự không có ai lên tiếng thay tôi hả? 】
Mọi người đứng đó không chút khách khí cười Yến Cửu cùng Hạ Vân Sanh, sau đó mới bước đi về.
Trên đường trở về, sọt tre của Loan Trì còn có đĩa bánh ngọt rỗng cùng với bao tay đen mà Nini đưa cho anh ta; sọt tre của Cận Quang cũng chỉ còn đĩa bánh rỗng cùng với năm chai nước hạnh phúc Anh Đào tặng.
Sọt tre của Hạ Vân Sanh trừ đĩa ra , còn có một hộp bút màu nước, cùng với cùng Yến Cửu cùng khoản giấy trát Panamera xe thể thao cùng giấy trát Rolls-Royce xe thể thao.
Sọt tre của Yến Cửu thậm chí không chứa nổi một cái đĩa, bên trong đều là tràn đầy, đủ loại kiểu dáng ——
Thiết bị hàng không kết hợp giao thông mặt đất dưới nước, xe con, thuyền nhỏ, máy bay nhỏ.
Đối mặt trạng thái thái độ bản thân đang bình thường với việc tự hỉu, Yến Cửu đã nhận ra, thậm chí có thể thực nhanh điều chỉnh trạng thái mình thành vô cùng thong dong tự nhiên.
Tự hủy đương nhiên đáng sợ, nhưng nếu bạn không thèm để ý, thì người ngại không phải bạn.
Vâng chịu nghe theo ý tưởng này, Yến Cửu tuy rằng cũng có ôm sợ hãi việc sau này mình gặp tự hủy, nhưng cũng may có thể khuyên giải an ủi chính mình yên tâm.
Bởi vậy người mất mát nhất không phải Hạ Vân Sanh, cũng không phải Yến Cửu, mà là người giữ khư khư sọt tre của mình, căn bản không cho người quay phim quay, hơn nữa còn không tình nguyện đi ở cuối đội ngũ, Đinh Tư Dận.
Yến Cửu nhìn về phía Hạ Vân Sanh, ý vị thâm trường nhướng mày với anh, ý bảo với anh rằng sọt tre của Đinh Tư Dận khẳng định có vấn đề, có lẽ đây là thời cơ tốt nhất để "Trả thù" anh ta.
Hạ Vân Sanh hiểu rõ ý tứ Yến Cửu, thả chậm bước chân, chờ sau khi Đinh Tư Dận thất thần theo kịp, liền kêu anh ta một tiếng: "Tiểu Đinh."
Đinh Tư Dận ngẩng đầu: "A? Sao vậy anh Sanh?"
Hạ Vân Sanh sửa sang lại sọt tre của mình một chút, như tùy ý tán gẫu cùng Đinh Tư Dận: "Cậu cảm thấy cơm chiều hôm nay, đạo diễn sẽ để cho chúng ta làm hay để nhân viên công tác làm?"
"Bằng cái tính chóa của đạo diễn thì......" Đinh Tư Dận thật đúng đang suy xét, "Hẳn là sẽ để cho chúng ta tự mình làm, dù sao điều ông ấy thích nhất là lăn lộn chúng ta mà ."
Hạ Vân Sanh đồng ý gật đầu: "Ừm......!Tôi cũng cảm thấy......"
Yến Cửu nhìn ra được anh Sanh đang dời đi lực chú ý Đinh Tư Dận, vì thế vội vàng tiến lên vài bước, một tay đè lại cánh tay Đinh Tư Dận phòng ngừa anh ta tránh ra, một cái tay khác nhanh chóng xốc lên vải trùm sọt tre của Đinh Tư Dận ——
"Ha ha ha ha ha, thì ra là bao tay có huyệt vị năm ngón nha," Yến Cửu thăm dò nhìn thoáng qua, ngay sau đó liền cười tủm tỉm bắt đầu chọc giận, "Xem công chúa Phoebe của chúng ta có bao nhiêu hiếu thuận kìa, biết thân thể bố không được tốt, cố ý mua đôi bao tay có huyệt vị để bố trộm tiến hành mát xa, ôi, thật hâm mộ nha."
Đinh Tư Dận kinh hoàng kéo lại cái vải trùm từ trong tay Yến Cửu, ngay sau đó lập tức trả lời lại một cách mỉa mai: "Vậy cũng tốt hơn so với thiết bị hàng không kết hợp giao thông mặt đất dưới nước của cậu !"
Yến Cửu ăn quả đắng, hung hăng trừng mắt nhìn anh ta một cái: "Vậy anh cũng yếu!"
Đinh Tư Dận giơ tay liền đánh cậu một cái: "Cậu mới yếu, cậu xem cậu bị tôi đánh một cái người đã không đứng vững nữa rồi!"
Yến Cửu duỗi tay chỉ chỉ cục đá dưới chân chính mình, phẫn hận không thôi: " Anh không thấy tôi đang đứng trên tảng đá hả?! Chính anh yếu còn muốn kéo tôi xuống nước? Vô sỉ!"
Người bảo vệ Mạt Mạt nói như vẹt, lại học cái nguyên lành: "Không có hàm răng ~ không có hàm răng ~"
【 ha ha ha mẹ nó cười chết tôi, hai người bọn họ vì sao trong trường hợp nào cũng có thể quậy lên thế 】
【 tôi có một người bạn mới làm phẫu thuật mắt, bả nhìn không thấy, nên quay sang nhờ tôi hỏi mọi người, trên màn hình là hai học sinh tiểu học đang cãi nhau sao? 】
【 không phải học sinh tiểu học, mà là hai bạn nhỏ mẫu giáo 】
【 ha ha ha so sánh với thể trạng của Tiểu Đinh, tôi càng nguyện ý tin tưởng Cửu Cửu thật sự yếu 】
【 a a a Mạt Mạt của tuii a! Sao lại đáng yêu thế này huhu 】
【 lễ phép: Anh là Cửu Cửu sao? 】
Đinh Tư Dận dẫn đầu nâng tay lên, tỏ vẻ chính mình nguyện ý tạm thời ngừng chiến, đình chỉ khắc khẩu: "......!Kỳ thật tâm tình của tôi có điểm không tốt."
Yến Cửu nhe răng một chút liền thu trở về, thay thành biểu tình bán tín bán nghi: " Anh làm sao vậy?"
......!anh ta không phải bởi vì cãi không nổi mình nên quỷ kế đa đoan chọn hồi chiến thuật dung vu chứ?
Đinh Tư Dận nhìn thoáng qua Phoebe đi ở phía trước, nhỏ giọng nói với Yến Cửui: "Kỳ thật Phoebe cũng mua quà cho Warren."
Yến Cửu nhíu nhíu mày, lại lần nữa xốc lên vải che sọt tre của Đinh Tư Dận lên, đem cái bao tay bên trong lấy ra lắc lắc, suýt nữa còn đụng tới môi trên của Đinh Tư Dận: "Này chẳng phải mua cho ảnh hả ? Anh còn không cao hứng cái gì?"
"Tôi nhìn đến con bé mua cho Warren chính là thẻ bài tròn," Đinh Tư Dận đánh một phát lên mu bàn tay của Yến Cửu, sau đó lấy lại bao tay của mình, kéo vải che lại, "Mà tôi chỉ có bao tay bấm huyệt."
Yến Cửu đau đến "a" một tiếng, nhưng cậu tự biết đuối lý, dũng dược mà giúp Đinh Tư Dận ra chủ ý: "Phoebe tính tình ôn nhu như vậy, anh khuyên nhủ bé bằng lời nói thử xem, bé khẳng định sẽ nguyện ý chia cho anh một chút."
Phoebe dù sao cũng là khuê nữ nhà Đinh Tư Dận, nếu nói về hiểu biết, khẳng định vẫn là cha già Đinh Tư Dận hiểu rõ con bé.
Nhưng lúc này Đinh Tư Dận hiển nhiên đã si ngốc, há mồm ngậm miệng chính là thẻ bài tròn, phảng phất không chiếm được nó, giây tiếp theo liền sẽ chết trong thống khổ.
Vì vậy dưới sự khuyến khích từ Yến Cửu, Đinh Tư Dận dễ dàng dao động chủ ý, dũng cảm đuổi theo khuê nữ nhà mình đang đi ở đội ngũ đằng trước: "Phoebe, bố có chuyện muốn thượng lượng cùng con một chút."
Phoebe ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, trong ánh mắt tràn ngập cảm xúc "Bố không đáng tin cậy, không thể tin tưởng ổng": "Bố nói đi."
Đinh Tư Dận ngượng ngùng chỉ chỉ túi xách hồng nhạt đeo chéo trước người Phoebe: "Bố muốn đổi quà được không?"
Phoebe cúi đầu nhìn túi của mình, rồi sau đó quyết đoán lắc đầu cự tuyệt nói: "Không thể, bố ơi, đây là quà con mua cho Warren, không thể tặng cho bố."
Nói xong, con bé chỉ sọt tre của Đinh Tư Dận: "Bố không phải cũng có quà sao."
Hơn nữa quà của bố chính là do cô bé "Chọn lựa kỹ càng", nghe chủ cửa hàng kia nói, đeo hai cái bao tay này vào, còn có thể kiểm tra đo lường nhiều chứng bệnh trên người, thậm chí còn có thể tiết kiện tiền tới bệnh viện khám sức khỏe, trực tiếp hốt thuốc luôn.
Nhưng bao thẻ bài tròn không giống, đây là bé nhìn thấy mấy bạn nam khác chơi nên "Tùy tay" mua cho Warren, ý nghĩa khác nhau.
【 thẻ bài tròn là thứ gì thế? Có chị em nào có thể giải thích một chút không? 】
【 theo tôi được biết , là một loại thẻ tròn tròn, có rất nhiều cách chơi như thổi, ném, phi...!】
【 ha ha ha khi còn nhỏ tôi từng chơi, thời điểm thắng được một sấp quả thực rất thú vị! 】
【 phỏng chừng Tiểu Đinh sau khi nhìn thấy quà Phoebe mua cho Warren liền muốn trở về thời thơ ấu】
Đinh Tư Dận nghe không vào lời Phoebe nói, anh ta thật sự vô cùng muốn có, vì thế liền xúi giục Phoebe nói: "Phoebe, con cũng biết, Warren còn nhỏ, nó không có sức chơi thẻ bài tròn, bố lớn tuổi hơn, bố có sức, chơi được, cho nên bố muốn đổi quà với Warren, có thể hay không nha?"
Nghe xong cha già nhà mình thân tình nói hết, Phoebe vẫn như cũ kiên định lắc đầu, giơ cổ tay lên, đưa cho Đinh Tư Dận xem giao diện đồng hồ thông minh của bé: "Bố, nếu bố còn như vậy thì con lập tức gọi điện thoại nói cho ba."
Đinh Tư Dận hít sâu một hơi, liên tục xua tay: "Không cần không cần."
Phoebe xin lỗi thè lưỡi: "Ngại quá bố ơi, con không cẩn thận bấm phải rồi.."
Đinh Tư Dận: "......" Xong rồi.
Kỳ thật làm đỉnh lưu ở trong cái vòng này thì rất khó có thể để fans thong dong tiếp thu chuyện có gia đình có con cái, nhưng có thể như Đinh Tư Dận hôn nhân mỹ mãn, trai gái song toàn, sở dĩ vẫn như cũ có thể đứng ở đỉnh, hoàn toàn là bởi vì tính cách của anh ta.
Dù sao thì cũng hiếm khi có người vừa có năng lực, nhan sắc xuất chúng, lịch sự với fans, lại có năng lượng tác dụng phát triển, hơn nữa còn chung thủy với người yêu cùng gia đình.
Huống chi, bạn đời của Đinh Tư Dận là Mạnh Tử Duy là một người hiền lành, có tính cách hoàn toàn không thua gì Hạ Vân Sanh, người này mang một vẻ ngoài ngoan mềm khiến không ai chán ghét mặc dù so ra kém hơn phần lớn minh tinh nam trong giới, nhưng ưu điểm chính là phúc hậu vô hại, không hề công kích ......
"Đinh Tư Dận, anh có phải lại ngứa da không?! Chờ ngày mai trở về em lại giúp anh gãi ngứa!" đồng hồ của Phoebe chất lượng không tồi, âm thanh truyền ra mỗi người đều nghe được, rõ ràng không thôi, thả lần cảm chân thật.
Đinh Tư Dận đem đồng hồ điện thoại từ trên cổ tay Phoebe lấy xuống, sau đó dí sát vào mặt đồng hồ, khẩn trương nhỏ giọng nói: "Vợ ơi, anh còn đang quay tiết mục......"
Nhìn dáng vẻ chán nản buồn bực của Đinh Tư Dận, Yến Cửu ý thức được thời cơ để mình "Báo thù" đã đến.
Cậu hắng hắng giọng nói, đem Mạt Mạt giao cho Hạ Vân Sanh, chính mình rón ra rón rén đi tới phía sau Đinh Tư Dận, thập phần nhanh chóng dí sát vào đồng hồ điện thoại trong tay Đinh Tư Dận: "Anh Mạnh, Tư Dận kỳ thật cũng không có gì khác chuyện này, chính là anh ấy muốn chiếm quà Phoebe mua cho Warren làm của riêng."
Đinh Tư Dận phẫn nộ trợn trợn: "......!Cậu!"
【 ha ha ha mẹ nó, dùng câu "Chiếm làm của riêng", hoàn toàn đẩy Tiểu Đinh vào hố lửa rồi 】
【 cười chết tôi, mau xem Tiểu Đinh nhìn Cửu Cửu bằng ánh mắt tuyệt vọng kìa 】
【 Tiểu Đinh: Cậu cũng thật đáng chết a Yến Tử 】
【 trời ạ Mạnh Tử Duy trong lén lút cư nhiên đối xử hung dữ với Tiểu Đinh như vậy saoha ha ha ha ha 】
【 khiếp sợ! Mỗ đỉnh lưu thế nhưng bị vợ được xưng ôn nhu ưu nhã giận mắng, nguyên nhân lại là......người xem đến khóc 】
Yến Cửu xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, huống chi là thưởng thức Đinh Tư Dận bị mắng ——
"Nào, mong người quay phim kéo màn ảnh gần một tí, để cho mọi người xem rõ sặc mặt của kẻ tham lam Tiểu Đinh lúc này......"
Người quay phim nghe lời điều chỉnh tiêu cự.
Giây tiếp theo, màn ảnh liền quay rõ đồng chí đỉnh lưu rất nhiều fan yêu mến tay cầm đồng hồ điện thoại của con gái mình, đáng thương vô cùng ngồi xổm ở trên tảng đá lớn ven đường năn nỉ cầu xin vợ ở đầu bên kia điện thoại ——
"Ai, thân ái, thân ái em đừng ngắt điện thoại, em trước hết nghe anh nói......"
"......!A? Em nguyện ý nghe anh giải thích? Em thật sự nguyện ý sao? Ai được được, anh trình bày một chút ha."
"Vợ à, anh chỉ nói Warren còn nhỏ, có khả năng nó căn bản không biếtchơi thẻ bài tròn, mà anh ngày mai mới có thể mang theo Phoebe về nhà, cho nên em có thể lý giải được tâm tình 24 tiếng đồng hồ tiếp theo nhìn món đồ chơi mình thích lại không được đụng vào thống khổ cỡ nào?"
【 mẹ nó cười chết tôi, ai không biết còn cho rằng ổng ngoại tình bị phát hiện, đang trăm phương ngàn kế mà giải thích với vợ cơ 】
【 ha ha ha nhưng mà ai có thể nghĩ đến bởi vì một xấp thẻ bài tròn chứ? 】
【 trình độ ấu trĩ của Tiểu Đinh cùng Cửu Cửu thật sự không phân cao thấp 】
【 không, tôi cảm thấy Cửu Cửu càng ấu trĩ hơn, dù sao thì tôi vĩnh viễn đều quên không được cậu ấy bên đường đem tự mình kéo cái đuôi xuống tới cho Khâu Khâu thưởng thức】
Một hồi điện thoại này trực tiếp đánh tới biệt thự cửa, nhưng Đinh Tư Dận vẫn không thể thành mà khuyên phục Mạnh Tử Duy cho phép mình mở quà của Warren, phải ngượng ngùng tắt điện thoại, tính toán sau cơm chiều lại thử một lần.
Cơm chiều là nhân viên tổ tiết mục chuẩn bị, không thể nghi ngờ là ngoài dự kiến của mọi người, chẳng qua ai cũng không dám hỏi nhiều một câu, sôi nổi ôm con nhà mình ngồi vào bàn ăn.
Cơm nước xong , Yến Cửu đưa Mạt Mạt lên trên lầu chơi trong phòng đồ chơi cùng Khâu Khâu, chính mình tự đi xuống lầu, mệt mỏi ngã quỵ ở trên sô pha phòng khách, muốn an tĩnh một chỗ trong chốc lát.
Ngày này cậu đã trải qua quá nhiều chuyện, thời điểm mở mắt thì tâm phiền ý loạn, nhắm mắt lại thì lại nhớ tới Tư Việt, cùng cái kia......!nụ hôn nồng nàn đến nỗi muốn kêu xe cứu thương đến ngay lập tức.
Tưởng tượng đến mình cùng với Tư Việt là thật, hợp pháp, hai người cùng yêu nhau, Yến Cửu bỗng chốc cảm thấy có chút hưng phấn.
......! Thật ra cũng không phải cái loại hưng phấn kia, chỉ là......!biết được bản thân được người yêu quý trọng, cái cảm giác thỏa mãn khiến lòng nặng trĩu .
Khi trái tim của một người tràn ngập ấm áp, thường thường đều sẽ nhớ tới những người bất hạnh.
Không biết như thế nào, Yến Cửu chợt nhớ đến người anh em A Cường, người mà mình vô cùng yêu quý, liền lấy điện thoại di động ra, bấm vào hộp thoại của giao diện tin nhắn riêng của diễn đàn, ngón tay bay lên.
【 Nam Cung Vô Thương Lãnh Hàn Hi: người anh em A Cường, tôi cùng tiên sinh tôi đã nối lại tình xưa, về sau sẽ không bao giờ nhắc tới chuyện ly hôn nữa 】
【 Nam Cung Vô Thương Lãnh Hàn Hi: Tình yêu thứ này thật sự rất kỳ diệu, có đôi khi cậu rõ ràng đã không nghĩ đến tiếp, nhưng vẫn sẽ không tự chủ được rơi vào 】
【 Nam Cung Vô Thương Lãnh Hàn Hi: Cho nên người anh em A Cường, cậu cũng nhất định phải dũng cảm theo đuổi tình yêu nha! 】
Tuy rằng Yến Cửu còn không có nhớ tới ký ức có quan hệ với Tư Việt, nhưng này cũng không chậm trễ việc cậu cổ vũ người anh em A Cường yêu đơn phương người khác.
Có lẽ là bởi vì sóng ở Hiểu Lương thôn tín hiệu không tốt lắm, tóm lại khung chat xoay lâu lắm mới gửi đi được.
Nghĩ hiện tại đang là thời gian ăn cơm chiều, người anh em A Cường hẳn sẽ không trả lời lại mau, bởi vậy Yến Cửu liền thuận tay khóa máy, đem điện thoại đặt ở một bên.
Nhưng mà không nghĩ tới, cậu mới vừa buông di động, liền nghe thấy được một tiếng rung lên không rõ ràng.
Mở khóa lền thấy, tin tức quả nhiên là đến từ người anh em A Cường lướt sóng 5G.
【Người Yêu Văn Học Cưỡng Chế: Làm sao cơ? 】
??!.